Thiên Sứ Của Chiến Binh

Chương 28


Chương trước Chương tiếp

Keeley chậm rãi thay đồ. Nàng không vội vàng xuống dưới lầu, cứ để lớp khói sương thơ mộng bao quanh mình tự bay hơi khi nàng phải đón nhận thực tế. Nàng vừa thắt bím tóc vừa ngân nga khe khẽ rồi trải lại tấm chăn cho phẳng phiu. Vỗ nhẹ lên gối lần cuối, nàng quay lưng rời phòng.

Lúc này muộn lắm rồi, trời đã sáng rõ từ bao giờ, nàng cho phép mình ngáp dài một cái thật thoải mái khi bước xuống cầu thang. Hôm nay là một ngày thích hợp để ở trong nhà và tận hưởng việc bầu bạn chuyện trò với những người khác. Ngày qua ngày, Mairin càng lúc càng bồn chồn hơn.

Chỉ còn ba bậc thang nữa, bỗng tiếng ồn từ đại sảnh lọt đến tai Keeley. Nhíu mày, nàng đặt tay lên tường và nhìn quanh tìm hiểu chuyện gì.

“Thưa Lãnh chúa, gia tộc McDonald đã đến cổng pháo đài,” người đưa tin đứng trước mặt Ewan thông báo.

Keeley hoảng hốt chùn bước trước những bậc thang còn lại. Nàng đứng như trời trồng, nhìn chăm chăm qua bên kia phòng, nơi Alaric đứng nhận tin với anh em mình.

“Ngài ấy đưa con gái theo cùng và hỏi ngài có thiện ý đón tiếp không.”

Ewan gật đầu bảo người đưa tin. “Có, nói ông ta vào đi. Ta sẽ ra sân đón.”

Người đưa tin quay lưng hô to vài mệnh lệnh. Những cô hầu rải ra các phía chuẩn bị bàn thức uống đón khách.

Keeley điếng người nhìn Alaric, cảm giác như toàn bộ thế giới của nàng vụn vỡ dưới chân. Chàng ngước lên bắt gặp ánh mắt nàng.

Cái nhìn của chàng não nề và bộc lộ tất cả những rối rắm cũng đang cuộn như tơ vò trong lòng nàng.

Lẽ ra nàng nên mạnh mẽ. Lẽ ra nàng nên bản lĩnh. Lẽ ra nàng nên hiên ngang ngẩng cao đầu như không hề bận lòng chút nào. Nhưng nàng không làm được điều nào như thế cả. Nàng không thể đối mặt với người bạn thời thơ ấu hay lão lãnh chúa xấu xa đã tấn công mình. Nàng không thể đối mặt với cô gái sẽ chiếm lấy người đàn ông nàng yêu.

Che miệng ngăn tiếng nấc sắp vuột ra, nàng quay phắt, lao ào trở lên cầu thang.

Nhìn Keeley cuống cuồng ùa lên lầu, Alaric quay đi, ngăn mình đuổi theo nàng.

“Những người McDonald làm gì ở đây?” chàng rít lên. “Chẳng phải tới gần mùa xuân sau khi chị Mairin đã mẹ tròn con vuông, ông ta mới đến đây sao.”

“Anh không biết,” giọng Ewan dứt khoát. “Anh cũng định tìm hiểu đây. Có thể ông ta cũng nhận được thư của đức vua và hăm hở thực hiện ngay mệnh lệnh.”

Alaric cào tay vào tóc. Thòng lọng đang siết chặt lại quanh cổ chàng. Có lẽ chàng đang sống theo kiểu chối bỏ thực tế. Chàng đẩy những suy nghĩ về chuyện kết hôn với Rionna ra khỏi tâm trí, rồi hài lòng tận hưởng mỗi đêm trong vòng tay của Keeley.

Bây giờ... bây giờ tương lai đang trước mặt chàng, còn Keeley trở thành một phần của quá khứ.

“Tốt hơn nên dẹp bỏ chuyện cũ đi,” Ewan lẩm bẩm. Alaric ngượng nghịu trước sự thông cảm trong giọng nói của Ewan và vẻ chán nản trên mặt Caelen. Chàng đứng thẳng lên, đẩy lùi nỗi thống khổ.

“Chúng ta đi đón ông ấy nào,” chàng nói.

Ewan nắm trọn bàn tay Mairin rồi kéo cô vào lòng. “Đợi ở đây nhé vợ yêu quý, cho ấm áp và thoải mái. Ngồi nghỉ ngơi, để những cô hầu chăm sóc nàng nhé.”

Anh xoa bụng cô và hôn cô thêm lần nữa rồi quay sang Alaric.

Mairin cau mày không vui nhìn theo hướng ba anh em rời khỏi đại sảnh đi đón lãnh chúa McDonald.

Suốt đường đi ra, Alaric tự hỏi làm sao để giả vờ không ghét lão khốn đó. Làm sao chàng có thể đứng trước mặt lãnh chúa McDonald, ôm lão và những người trong gia tộc của lão, hứa chăm sóc con gái lão và đảm đương vị trí lãnh đạo khi lão trao quyền?

Chàng muốn nhổ vào mắt lão, đâm lưỡi gươm xuyên qua người lão ngay tại chỗ. Loại người gì lại hãm hại một thiếu nữ chỉ vừa mới lớn? Loại người gì mà lại để cô gái trẻ ấy phải gánh chịu trách nhiệm cho dục vọng hèn hạ và bị đuổi khỏi gia tộc bởi người vợ ghen tuông?

Chàng không thể nghĩ ngợi thêm nữa về việc này bởi cơn giận đã bốc lên ngùn ngụt trong từng hơi thở.

“Dịu nét mặt lại đi,” Caelen thì thầm. “Trông anh như muốn ăn tươi nuốt sống người khác ấy.”

“Những gì hắn đã làm với Keeley thật đáng hổ thẹn.”

Caelen nhíu mày. Ba anh em dừng lại ngay bên trong cánh cổng rộng mở chờ đợi đoàn người ngựa của gia tộc McDonald tiến đến.

“Anh nói về việc gì thế?” Caelen gặng hỏi.

Alaric lắc đầu. “Không phải việc của em.”

“Nhưng em cần biết ông ta là người thế nào trước khi nhắm mắt kết thân chứ,” Caelen đáp trả.

“Em không cần kết thân với ông ta,” Ewan cắt ngang. "Anh trai em mới là người cần phải kết thân để trở thành lãnh chúa gia tộc ấy.” Anh nhìn xoáy Alaric trong lúc nói. “Anh biết em quan tâm đến Keeley, nhưng nhiều thứ chồng chất lên sự liên minh này. Hãy tĩnh trí lại đi, đừng để chiến tranh nổ ra.”

Ewan bước tới trước một bước khi những người McDonald trên lưng ngựa xuất hiện ở sườn đồi phía xa. Alaric bình tĩnh hơn, Caelen chộp lấy cánh tay chàng kéo lại.

“Anh nói về việc gì vậy?”

Cánh mũi Alaric phập phồng và môi mím chặt. “Hắn giở trò sàm sỡ khi Keeley chỉ là thiếu nữ mới lớn. Vợ hắn bắt gặp trước khi hắn kịp cưỡng hiếp cô ấy nhưng lại gán tội cho cô ấy là gái điếm và trục xuất khỏi gia tộc. Từ đó cô ấy phải tự mình xoay xở mọi chuyện.”

Caelen im lặng. Quai hàm khẽ giật nhưng anh không nói gì, chỉ hướng mắt về trước nhìn chăm chăm đoàn người đang tiến lại.

Alaric hít sâu một hơi khi lãnh chúa McDonald và con gái ông ta xuất hiện cạnh nhau. Cô nàng là người đầu tiên xuống ngựa, và chàng nhướng mày khi thấy cô ta khoác trên người trang phục nam giới. Phụ nữ mà ăn mặc như thế sẽ gây nhiều tai tiếng, nhưng cô ta không tỏ vẻ quan tâm đến điều đó.

Cô ta mạnh dạn đón lấy cái nhìn của chàng, đôi mắt lấp lánh sắc vàng trong ánh mặt trời.

Gregor McDonald xuống ngựa với một tiếng càu nhàu và cắn môi lộ vẻ không hài lòng khi tiến đến chỗ con gái.

“Ewan,” ông ta gật đầu chào.

“Gregor,” Ewan đáp lại.

“Anh đã gặp con gái ta rồi đấy. Nhìn kỹ hơn người phụ nữ anh sẽ cưới đi nào, Alaric,” Gregor hất đầu về phía Alaric.

“Rionna,” Alaric vừa lên tiếng vừa cúi đầu với thái độ tôn trọng.

Rionna lóng ngóng nhún gối chào đáp lễ rồi nhìn qua chỗ Caelen và Ewan đứng.

Biết rằng mình phải thể hiện tình cảm với người thiếu nữ này khi cô ấy ở đây - không, đến khi họ kết hôn - Alaric bèn chìa tay ra trước mặt cô.

Trong một thoáng Rionna trố mắt nhìn chàng với sự bối rối không lẫn vào đâu được, rồi hai má ửng đỏ, cô đặt tay lên tay chàng. Alaric đưa bàn tay ấy lên môi và hôn phớt qua các khớp ngón tay.

“Ta lấy làm vui sướng, tiểu thư.”

Cô hắng giọng và rút tay về, có vẻ không thoải mái.

“Phu nhân của ta nóng lòng gặp lại tiểu thư đấy, Rionna,” Ewan nói. “Cô ấy đang chờ bên trong. Thời điểm sinh nở gần kề và Mairin phải nghỉ ngơi nhiều, nhưng cô ấy muốn ta chuyển lời rằng cô ấy rất mong cô sang chơi khi rảnh rỗi.”

“Cảm ơn ngài. Tôi nóng lòng muốn gặp lại phu nhân,” Rionna hạ giọng. Cô liếc mắt một cách khó chịu về phía Alaric lần nữa trước khi lướt qua chàng, đi về phía lối vào tháp chính.

Ewan quay sang Gregor ngay khi Rionna khuất vào bên trong. Anh đứng khoanh tay trước ngực nhìn ông ta.

“Ngài không báo trước lời nào vể chuyến viếng thăm này. Ta cho rằng ngài sẽ đến lúc sắp sang xuân sau khi Mairin hạ sinh em bé.”

Gregor tỏ ra lúng túng trước sự thẳng thừng của Ewan. “Thời tiết thay đổi nên ta thấy cũng hợp lý khi lên đường sớm hơn. Nếu thời tiết xấu đi, ta sẽ không thể khởi hành đến tận mùa xuân và ta muốn thiết lập sự liên minh giữa chúng ta càng sớm càng tốt.”

Ông ta thở hắt ra và băn khoăn nhìn Ewan. “Ta nghe đồn rằng Cameron đang tập hợp binh lính và bắt tay với Malcolm. Vua David không đủ sức mạnh để giành thắng lợi trong cuộc chiến chống lại lực lượng kết hợp của Malcolm và Cameron. Nếu Cameron để mắt đến vùng đất của ta hay những gia tộc láng giểng, thì ta và họ sẽ không thể trụ vững dưới sức mạnh của hắn. Liên minh là cơ hội duy nhất để đánh bại hắn.

"Ewan, quả thật là, toàn bộ vùng cao nguyên đều nín thở chờ đợi người thừa kế Neamh Álainn chào đời. Điều đó là cốt lõi đối với thành trì của chúng ta. Khi gia tộc McCabe nắm quyền kiểm soát, chúng ta sẽ tạo thành một tường chắn bất khả xâm phạm mà ngay cả Cameron cũng không thể vượt qua.”

Alaric lắng nghe những lời của vị lãnh chúa đó với một trái tim ủ ê. Đó là sự thật, tất cả những điều đó là sự thật. Cuộc hôn nhân giữa chàng và Rionna vô cùng quan trọng, nó không chỉ thiết lập mối thâm giao giữa gia tộc McDonald và gia tộc McCabe mà còn đưa các gia tộc láng giềng vào mối liên minh. Các gia tộc hoặc đang sợ thách thức Cameron hoặc sợ chọn nhầm phe trong cuộc chiến giành ngôi thống trị.

“Vậy là ngài đến vì muốn hôn lễ diễn ra sớm.”

Gregor gật đầu. “Ngay khi có thể sắp đặt ổn thỏa.”

“Rionna tán thành việc này chứ?” Ewan hỏi.

Gregor nhếch môi. “Nó là con gái ta. Nó biết bổn phận của mình. Nó sẽ đồng ý.”

Ewan đưa mắt nhìn Alaric một hồi lâu, như thể đi guốc trong bụng chàng. Alaric ghét cái nhìn đó. Ghét việc biết được anh trai đang thương hại mình.

“Chú có sẵn sàng không, Alaric?” Ewan lặng lẽ hỏi.

Alaric nuốt khan. Bàn tay buông thõng hai bên từ từ cuộn tròn các ngón lại. Rồi chàng ngước nhìn người cha vợ tương lai — người đang giữ vị trí lãnh chúa mà chàng sẽ kế thừa.

Đây là những lời khó khăn nhất mà chàng từng nói, nhưng anh em chàng, đức vua, Mairin, gia tộc của chàng... tất cả họ đều trông chờ vào chàng.

Và thế là Alaric thốt lên những lời sẽ tước mất khỏi cuộc đời chàng người phụ nữ chàng yêu.

“Vâng. Em sẵn sàng.”


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...