Vừa thấy biểu tình này của Tần Mục, mỗi người ở đây đều hồ nghi, chẳng lẽ phòng của Tần Mục lại là làm bằng vàng bằng bạc, không thể cho người khác đi vào sao?
Hồ Lão Tứ cũng nhíu mày trách:
- Tiểu Tần, anh có thái độ gì thế?
Lão Lâm đảo một vòng, cười nói:
- Trưởng thôn Tần, nhìn anh xem, sao lại không nói gì thêm đi, không phải là đối tượng của anh đang ở trong phòng chứ? Hay lại là có cái gì ám muội, là nha đầu Hà Tinh kia đó sao?
Lão vừa thốt nên lời này, không ít người thầm nghiến răng nghiến lợi. Tình huồng hiện tại như thế, dù sao cũng không tới phiên lão nói chuyện chứ?
Bạch Quang Lượng vừa nghe thấy câu này của lão Lâm, cơ mặt cũng run lên, dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Tần Mục.
Phó trưởng trấn Kim Tiểu Lượng thấy sắc mặt Bạch Quang Lượng có chút không đúng, suy nghĩ, liền giành trước đi lên đẩy cửa phòng. Ngày sau đó Kim Tiểu Lượng lại “a” một tiếng, vội chạy từ trong nhà đi ra, đến bên tai Bạch Quang Lượng nhỏ giọng nói mấy câu.
Chỉ là động tác này cũng đủ làm cho Tần Mục hiểu được, Kim Tiểu Lượng này có thể thân cận với Chủ tịch huyện như thế, hẳn là người thuộc phe của Chủ tịch huyện rồi.
Biểu cảm trên mặt Bạch Quang Lượng có chút mất hứng, tràn ngập ý tứ hàm xúc nhìn Tần Mục, lại gật đầu với Kim Tiểu Lượng, đi về phía căn phòng.
Những cán bộ khác lại hai mặt nhìn nhau, không biết chuyện gì xảy ra. Bí thư Lý Chiếu Hùng đang muốn đi theo sau, lại bị Kim Tiểu Lượng kéo cánh tay, hơi lắc đầu.
Tần Mục bên cạnh nhìn rõ ràng, trong lòng càng nổi thêm nghi ngờ. Kim Tiểu Lượng rất rõ ràng là thân tín của Bạch Quang Lượng, nhưng cố tình lại có chút quan hệ sâu xa với bí thư trấn mà Bí thư trấn Lý Chiếu Hùng tuyệt đối không có khả năng lạnh nhạt với Bí thư huyện, nếu không cũng sẽ không thể đứng vững trên chức Bí thư này.
Quan hệ thật lạ lùng, nhưng cũng thật thú vị. Tần Mục mỉm cười thản nhiên, giống như ánh mắt của mọi người đối với hắn mà nói chỉ như gió thoảng qua thôi.
Cả đám cán bộ trấn đều đứng ở trong nội viện, trên đầu quạ đen bay lơ lửng.
Hồ Lão Tứ không yên lòng, tiến đến bên người Tần Mục, dùng đầu vai hơi huých một cái.
Tần Mục nhìn Hồ Lão Tứ, hơi hơi lắc đầu, làm cho Hồ Lão Tứ bình tĩnh đừng vội. Dựa theo cách nhìn của Tần Mục, Kim Tiểu Lượng khẳng định nhìn thấy cả nhà Hứa Lục, khẳng định đã phát hiện điều gì. Nếu không y cũng đã không vội vã chạy tới thông báo cho Bạch Quang Lượng. Tin tức này khẳng định đã thu hút Bạch Quang Lượng, nếu không nghe lời nói suông, lão cũng không một mình đi vào.
Nhưng là, rốt cuộc là bên trong phòng xảy ra chuyện gì thế?