Thần Y Ngốc Phi

Chương 84: Xử lý quản gia và đại phu nhân, đối phó với Bạch Dật Thần


Chương trước Chương tiếp

Lúc này gã quản gia đang đánh đứa con trai ngốc của mình bên ngoài phòng, tên đần la hét um sùm, đúng lúc này gã đột nhiên gầm lên giận dữ , “Ta giết ngươi súc sinh này, giết ngươi.”

Trong lúc hô lên đồng thời rút kiếm trên người Mạnh Vân Thiên, đâm đứa con ngốc nghếch đang lăn lộn trên đất, một kiếm vô cùng ác độc đâm thẳng vào tim.

Tên đần kia giật giật vài cái rồi tắt thở.

Có câu hổ dữ ko ăn thịt con, vậy mà gã tự tay giết con mình, quả nhiên súc sinh cũng không bằng.

Lúc này Đại phu nhân nghe được tiếng kêu của gã quản gia, cũng nghe được tiếng rút kiếm và âm thanh đâm xuống, nhất thời kinh sợ, tiếng la vừa rồi cũng đột nhiên dừng lại.

Khi Đại phu nhân phục hồi tinh thần, trong mắt chất chứa sự sợ hãi và ảo não. Mắt Mạnh Phất Ảnh hơi híp lại, khẽ cười lạnh, chỉ sợ vừa nãy gã quản gia nghe được lời của Đại phu nhân, cố ý làm vậy để ngăn Đại phu nhân nói tiếp.Vì ngăn cản Đại phu nhân nói ra điều gì đó lại nhẫn tâm giết chết con mình, thật quá độc ác.

Mạnh Phất Ảnh càng khẳng định chuyện này nhất định có liên quan đến gã.

“Hầu gia, tiểu nhân đã giết chết súc sinh này, tiểu nhân thật sự không ngờ, nó lại đến đây làm ra những chuyện như vậy, là tiểu nhân quản giáo không nghiêm, xin Hầu gia trừng phạt.” Gã Quản gia lập tức quỳ gối trước mặt Mạnh Vân Thiên, đau đớn nói.

Hơi dừng lại, khẽ nhăn lông mày trầm giọng nói, “Tuy tiểu nhân hay đưa nó qua sân này, nhưng vẫn chưa bao giờ để nó tùy tiện xuất hiện, mặc dù nó hơi ngốc nhưng rất nghe lời, cũng chưa từng làm ra chuyện đại họa gì, không biết vì sao hôm nay nhìn nó giống như bị trúng độc, hơn nữa nó không thể nào tự mình đến đây được, chỉ sợ có người cố ý!”

Khi Mạnh Vân Thiên hồi phủ, gã đã hết sức cẩn thận, khóa cửa lại, nhi tử ngốc của gã sao có khả năng chạy đến đây được.Nếu thực sự chạy đến thì cũng không thể nào chạy tới nơi này, lại trùng hợp gặp Tuyết Nhi, nên nhất định là có người tạo ra.

Nghĩ đến chuyện vừa rồi, trong mắt gã ánh lên vài phần âm ngoan.Hiên Viên Diệp khẽ cười lạnh, đến lúc này mà gã vẫn nghĩ sẽ lừa được người ta sao.

Mạnh Vân Thiên nhìn lướt qua thi thể tên đần, hai mắt khẽ nhắm, không biết đang suy tư điều gì.

“Hầu gia,biết đâu thực sự là có người muốn hại Nhị tiểu thư?” Gã quản gia nhìn biểu tình đăm chiêu của Mạnh Vân Thiên, lại nhỏ giọng nói, mắt hơi buông xuống, ẩn giấu vài phần ngoan tuyệt.

Chuyện hôm nay quá mức kỳ quái, gã vừa thấy nha đầu kia tắt thở không lâu, hơn nữa theo tình hình trong phòng nhất định có người mang con gã đến.

Tại sao lại trực tiếp mang đến chỗ này?

Mạnh Vân Thiên đột nhiên nhìn sang gã, hai mắt lạnh như băng đầy bất mãn, khóe môi khẽ cười lạnh lùng nói, “Lời này của ngươi là có ý gì? Bản hầu cảnh cáo ngươi, có mấy lời, tốt nhất ngươi nên suy nghĩ kỹ rồi hãy nói.”

Mạnh Vân Thiên sao không nghe ra ý của gã quản gia, gã dám nghi ngờ Phất nhi sao?Căn bản việc này do bản thân Tuyết nhi làm ra, không thể trách Phất nhi được. Ông sao có thể để gã quản gia nói lung tung.

“Vâng, tiểu nhân hiểu.” Gã quản gia cả kinh, liên tục đáp lời, biết Mạnh Vân Thiên đang che chở cho Mạnh Phất Ảnh, giờ gã có nói gì thì cũng vô dụng,nhưng mối thù này gã nhất định sẽ hồi báo.

“Hầu gia, nhi tử ngốc làm ra chuyện như vậy, tiểu nhân đã phạt nó ngay tại đây, do tiểu nhân quản giáo không nghiêm, xin Hầu gia trừng phạt.” Gã quản gia là người co được giãn được, rất biết xem ánh mắt, biết không cách nào truy cứu trách nhiệm, đành lui từng bước, tự bảo vệ mình.

Mạnh Phất Ảnh trong phòng khẽ cười lạnh, có phần hơi tức giận, vốn Đại phu nhân đang định nói ra chuyện năm đó của mẫu thân mình, lại bị gã quản gia chặn lại, gã quản gia này thật âm hiểm giảo hoạt.

Mạnh Phất Ảnh sau khi nghe thấy lời của gã quản gia bèn đi ra ngoài, lạnh lùng liếc gã rồi chậm rãi nói từng chữ, “Chỉ sợ tội của quản gia không chỉ là quản giáo không nghiêm!” Quản giáo không nghiêm? Rõ ràng là gã cố ý dung túng giúp nhi tử ngốc của gã hành hạ vô số nha đầu đến chết.

Nha đầu vừa rồi bị nhi tử ngốc của gã từ từ hành hạ đến chết, lại vừa nghĩ đến tình hình của Mạnh Như Tuyết, nàng không khỏi lạnh run, những nha đầu trước kia đều phải chết thảm như vậy sao?

Chỉ sợ so với tình hình Mạnh Như Tuyết bây giờ còn thảm hơn mấy lần.

Tên đần kia tàn nhẫn, không có nhân tính, nhưng dù sao hắn cũng chỉ là một tên đần, căn bẳn không biết phân biệt phải trái, người tàn nhẫn không có nhân tính thực sự phải là cha hắn, gã quản gia đang đứng trước mặt nàng đây.

Vừa nghĩ đến rất có thể mẫu thân bị tên âm ngoan này hại chết, mắt Mạnh Phất Ảnh toát ra hàn ý, nàng tuyệt đối sẽ không tha cho gã, nàng nhất định phải điều tra rõ nguyên nhân cái chết của mẫu thân, báo thù ẫu thân.
...


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...