Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi

Chương 170: Cùng giường chung gối


Chương trước Chương tiếp

Phượng phủ ở Hạ Đ?, x?t về phương diện bố cục th? rất giống với Phượng phủ ở Ly Th?nh. Từ vi?n ng?i đến vi?n gạch, đều l? ? tưởng độc đ?o của người thợ, chỉ l? về phần diện t?ch, th? c? rộng hơn một ch?t.

Diệp Lăng Nguyệt nh?n thấy kh?ng khỏi tặc lưỡi. Ở Hạ Độ tấc đất tấc v?ng n?y, mua một t?a t?a nh? lớn như vậy th? tuyệt đối l? thi?n giới. Phượng phủ n?y?ở Đại Hạ thật đ?ng l? ho?ng ?n cuồn cuộn.

Sau khi th?ng b?o, Diệp Lăng Nguyệt v?o Phượng phủ, chỉ thấy Mục l?o ti?n sinh vội v? đến quay như chong ch?ng giống như một con kiến lăn tr?n chảo lửa n?ng.

B?n cạnh l?o, l? mười mấy y sư Hạ Đ? đứng như cọc gỗ. Trong đ? c?n c? một số Phương Sĩ, những người n?y đều v? c?ng buồn b?, đứng ở b?n cạnh Mục l?o ti?n sinh.

Trong đ?, thậm ch? c?n c? v?i người Ngự Y từ ho?ng cung tới. C? thể thấy ở trong t?m khảm Hạ Đế, địa vị của Phượng T?n cũng kh?ng tầm thường.

?L? ngươi?? L?c nh?n thấy Diệp Lăng Nguyệt, Mục l?o ti?n sinh kh?ng biết n?n vui hay l? n?n giận. Th?n thể Phượng Vương, vốn đang điều trị ở suối nước n?ng H?nh Cung rất tốt, nhưng Diệp Lăng Nguyệt vừa xuất hiện, lại hại cho Phượng Vương mắc bệnh.

Diệp Lăng Nguyệt l?c n?y mới biết, sau ng?y Phượng T?n dầm mưa trở về, liền sốt cao m?i kh?ng l?i. Bất luận l? d?ng bao nhi?u đan dược hoặc t?m bao nhi?u y sư, cơn sốt của Phượng T?n vẫn kh?ng chịu hạ xuống.

Diệp Lăng Nguyệt đi l?n ph?a trước, thấy mặt Phượng T?n đỏ như một tr?i c? chua, sờ sờ v?o tr?n hắn, n?ng kinh người.

N?ng lại cởi vạt ?o của Phượng T?n ra, thấy tr?n người hắn những đồ đằng m?u đen giống như lần trước ở V?n Mộng chiểu lại xuất hiện.

Vừa l? sốt cao kh?ng l?i, mặt kh?c những đồ đằng thần b? dẫn tới h?n chứng lại đang quấy ph?. Th?n thể Phượng T?n, giống như ở trong trạng th?i Băng Hỏa lưỡng trọng thi?n.

Điều n?y cũng thật kỳ lạ, tại sao biết bao nhi?u y sư v? Phương Sĩ ở Hạ Đ? lại cũng hết c?ch với cơn sốt cao của Phượng T?n.

?Mục l?o ti?n sinh, người để cho tất cả những người n?y đi xuống đi. Ta đến chăm s?c cho hắn. Ta cần một ?t đ?, vẫn muốn người chuẩn bị gi?p một ch?t.? Diệp Lăng Nguyệt kh?ng phải l? y sư, nhưng từ sau mấy lần n?ng cứu Phượng T?n. Trong tiềm thức của Mục l?o ti?n sinh, đ? biến n?ng trở th?nh một người thầy thuốc.

Sau khi Mục l?o ti?n sinh rời đi, Diệp Lăng Nguyệt liền thả Tiểu Chi Ước trong Hồng M?ng Thi?n ra.

Tiểu Chi Ước nhảy đến tr?n giường, d?ng m?ng vuốt thăm d? một ch?t tr?n của Phượng T?n, cảm gi?c v? c?ng n?ng bỏng, thiếu ch?t nữa th? nướng chín cả?m?ng vuốt của Tiểu Chi Ước. Tiểu Chi Ước bị dọa sợ đến liền vội v?ng thu m?ng vuốt lại.

Nước ở trước mặt Diệp Lăng Nguyệt liền đ?ng th?nh băng.

Đem g?i đ? kia lại, thoa l?n tr?n đầu Phượng T?n. C?ch mỗi nửa giờ, n?ng liền thay một lần.

Trong qu? tr?nh n?y, Diệp Lăng Nguyệt lại khống chế Đỉnh tức, từng ch?t một hấp thụ lấy kh? lạnh tr?n người Phượng T?n. Cứ thế gần hai giờ đồng hồ, Diệp Lăng Nguyệt giày vò đến nỗi cả người đổ mồ h?i. Cơn sốt của Phượng T?n cuối c?ng cũng lui xuống.

Sau một đ?m bận rộn, Diệp Lăng Nguyệt bất tri bất gi?c liền dựa v?o b?n cạnh giường ngủ thiếp đi.

H?ng l?ng mi rất d?i bỗng run rẩy run rẩy. Phượng T?n mở mắt ra, đ?y mắt đ? kh?i phục một mảnh s?ng r? n?t.

L?c thấy Diệp Lăng Nguyệt, đ?y mắt trong suốt của Phượng T?n c? một tia kinh ngạc.

Chi Ước?khi thấy Phượng T?n tỉnh lại, Tiểu Chi Ước định đ?nh thức l?o đại nh? m?nh, lại thấy Phượng T?n l?m một động t?c ?Chớ c? l?n tiếng?.

Hắn ?m lấy Diệp Lăng Nguyệt, hai người giữ nguy?n ?o nằm ở tr?n giường.

Chiếc giường n?y, hai người ngủ c? ch?t chật chội. Ngưng mắt nh?n khu?n mặt của Diệp Lăng Nguyệt. Phượng T?n chỉ c? thể cuộn lấy th?n thể, nhếch miệng l?n một nụ cười ấm ?p. Hắn cảm thấy chưa bao giờ hạnh ph?c đến như thế.

?Thiếu...? L?c Mục l?o ti?n sinh đi v?o, ti?́ng nói vừa phát ra?liền mắc kẹt ở trong cổ họng.

L?o nh?n thấy c?i g? vậy?

Tr?n giường nhỏ, thiếu gia c?ng Lam c? nương nằm chung một chỗ. Tay thiếu gia nửa ?m lấy Lam c? nương, từ từ ch?m v?o giấc ngủ. Ngay cả l?c Mục l?o ti?n sinh đi tới, hắn cũng kh?ng c? bị thức tỉnh.

Bao nhi?u năm rồi? Kể từ năm đ? thiếu gia m?u me khắp người l?c bị ?m trở về. Đ? bao nhi?u năm rồi, thiếu gia kh?ng c? cảm gi?c ngủ ngon đến như vậy.

H?nh như, mỗi một lần Diệp C? Nương ở đ?y. Thiếu gia cũng sẽ c? vẻ v? c?ng thoải m?i. Nhắc mới nhớ, gần đ?y số lần h?n chứng của thiếu gia ph?t t?c cũng ?t đi rất nhiều.

Chẳng lẽ... hết thảy những điều n?y cũng l? bởi v? Diệp C? Nương? Mục l?o ti?n sinh kh?ng nhịn được xoa xoa kh?e mắt, trong l?ng đ? thầm c? một quyết định.

Giấc ngủ n?y của Diệp Lăng Nguyệt cũng rất ngon l?nh. L?c tỉnh thấy thấy rất gần trong gang tấc l? Phượng T?n đang ngủ say giấc nồng. N?ng giống như một c?i l? xo từ tr?n giường nhảy dựng l?n.

Mặt n?ng đỏ ửng, n?ng thế n?o lại nằm c?ng Phượng T?n chứ. Chắc chắn l? do m?nh qu? mệt mỏi, bất tri bất gi?c m? tr?o l?n giường của Phượng T?n.

Diệp Lăng Nguyệt uống mấy ngụm nước lạnh, đ? xuống những xao động trong l?ng.

N?ng để ? Đỉnh tức trong cơ thể m?nh. Chợt ph?t hiện, Đỉnh tức của m?nh lại tăng th?m một mảng lớn. L?c n?ng chữa trị cho Phượng T?n, r? r?ng ti?u hao kh?ng ?t Đỉnh tức, thế n?o Đỉnh tức kh?ng những ?t đi m? ngược lại gia tăng th?m.

Vốn Đỉnh tức chỉ bằng một con rắn nhỏ, nay đ? lớn bằng một con đại x?.

Từ sau khi c? Đỉnh tức, Diệp Lăng Nguyệt lu?n t?m trăm phương ng?n kế để t?m c?ch gia tăng Đỉnh tức. Nhưng trừ một lần c? được Thủy Đỉnh kia ra, th? từ đ? trở đi Đỉnh tức vẫn kh?ng tăng trưởng lần n?o.

Chẳng lẽ n?i? L? bởi v? l? do hấp thu kh? lạnh trong cơ thể Phượng T?n?

Diệp Lăng Nguyệt nghĩ tới nghĩ lui, chỉ c? một khả năng như vậy. L?c ph?t hiện được điểm n?y, Diệp Lăng Nguyệt v? c?ng vui sướng. Đ?y quả l? một chuyện tốt a, vậy th? c? nghĩa l?, chỉ cần kh?ng ngừng gi?p đỡ Phượng T?n chữa trị, th? Đỉnh tức của n?ng c? thể kh?ng ngừng lớn mạnh, đ?y cũng l? một phương ph?p nhất cử lưỡng tiện cực tốt.

Tr?n giường nhỏ, Phượng T?n cũng tỉnh dậy.

?Phượng T?n, ngươi vẫn c?n đang sốt, kh?ng n?n lộn xộn.? Diệp Lăng Nguyệt hoảng hốt vội v?ng tiến l?n đưa tay đỡ hắn dậy.

L?c đụng chạm phải ?nh mắt hơi kh?c thường của Phượng T?n, Diệp Lăng Nguyệt hồi hộp. N?ng hồi tưởng lại ng?y h?m đ? những lời m? Phượng T?n n?i với m?nh. Trong l?c nhất thời, hai người ai cũng kh?ng n?i l?n lời, l?ng t?ng.

M?i l?u sau, Diệp Lăng Nguyệt mới cất l?n một tiếng.

?Phượng T?n, c?m ơn ngươi. Ngươi thật l? một kẻ ngốc. Ngươi đem Đan dược cho mẹ ta, nếu ngươi c? xảy ra chuyện g?, th? phải l?m thế n?o đ?y?? Diệp Lăng Nguyệt nghi?ng đầu nh?n Phượng T?n, bởi v? sốt cao, tr?n mặt hắn như nhuộm th?m một tầng phấn, hết sức đẹp đẽ.

Cứ nh?n Phượng T?n như thế, tim Diệp Lăng Nguyệt c? một ch?t ch?t mềm yếu rồi.

Đ?y l? một người nam nh?n l?m cho người kh?c đau l?ng.

?Cần g? phải n?i cảm ơn. Đồ của ta, nếu l? ngươi th?ch, th? đều c? thể cầm đi.? Phượng T?n từ tốn n?i một tiếng.

?Đan dược c? tốt đến mấy, d?ng ở tr?n người ta đều l? l?ng ph?.?

?Kh?ng được n?i linh tinh. Ta sẽ chữa khỏi cho ngươi.? Diệp Lăng Nguyệt cắt ngang lời n?i của Phượng T?n.

Phượng T?n mắc bệnh nặng, giống như một con tiểu th? cần phải được bảo vệ. Hắn d? đặt liếc nh?n Diệp Lăng Nguyệt. ?nh mắt ấy kh?ng khỏi khiến cho tr?i tim của Diệp Lăng Nguyệt mềm yếu đi mấy phần.

Phượng T?n ở giờ ph?t n?y, đẹp đẽ giống như trăng trong nước, hoa trong gương. Nhưng nếu kh?ng để ? th? sẽ biến mất.

?Ta nhất định sẽ chữa khỏi cho ngươi.? Diệp Lăng Nguyệt nh?n Phượng T?n, ?nh mắt ki?n định lạ thường.

Phượng T?n nhất thời cứng họng. Nhưng trong l?ng lại cảm thấy v? c?ng ấm ?p.

?H?m đ?, những g? ngươi n?i ta đều nghe thấy cả rồi.? Lời n?i của Diệp Lăng Nguyệt, khiến cho tr?i tim của Phượng T?n tho?ng c?i nhảy vọt l?n. Lời hắn n?i, Diệp Lăng Nguyệt đều nghe thấy rồi sao?


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...