Lão cảm giác được, trên người Lâm Hi tràn đầy ý định giết người. Hắn là muốn giết lão.
- Đệ tử không thể giết trưởng lão?
Lâm Hi cười lạnh, đột nhiên dáng một cái tát, liền hung hăng nện vào trên mặt Vi Bất Bình.
Nửa khuôn mặt của Vi Bất Bình lập tức liền sưng vù lên:
- Vi Bất Bình, hồi đó không phải ngươi mắng ta là nghiệt chướng sao? Không phải nói cha ta và ta đều không phải đồ ra gì sao? Mắng đi? Tại sao không tiếp tục mắng nữa? Cầu xin tha thứ làm gì?
Sắc mặt Vi Bất Bình tái nhợt, chỉ cố không ngừng giải thích: