Lưu Đông lập tức kêu lên.
Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:
- Không phải các ngươi đến tìm tạo hóa sao? Ở trong đó nói không chắc sẽ có. Đúng rồi, hẳn là các ngươi chưa thâm nhập cái hang kia chứ?
- Không có, tất cả đều là xương, như bãi tha ma, chúng ta vừa nhìn thấy liền chạy.
Chu Tuyết Nghi là cô gái, tự nhiên không sợ nói lời như vậy sẽ bị Lăng Hàn cười.
- Vận khí của các ngươi xác thực không tệ.
Lăng Hàn gật đầu, nếu lòng hiếu kỳ của năm người này lớn thêm chút nữa, xâm nhập hang kiểm tra, vậy rất có khả năng là không ra được.
- Thật sự có vận may lớn?
Trần Bằng Cử có chút chờ đợi nói, hiện tại chỉ có hắn và Chu Sướng là không có đột phá Tụ Nguyên Cảnh.
- Có khả năng.