Lăng Đông Hành lập tức nở nụ cười, hướng về đối thủ chắp tay cười nói.
- Đến đến đến, ngươi là chủ khách hôm nay, còn lo lắng ngươi sẽ không đến!
Trình Văn Côn lôi kéo tay của Lăng Đông Hành, dáng dấp rất nhiệt tình.
- Trình lão huynh ngươi mời yến, ta có thể không nể mặt mũi sao?
Lăng Đông Hành cười to.
Hai người ngươi một lời ta một câu, thật giống như bạn cũ lâu năm, người không biết nội tình, tuyệt sẽ không nghĩ tới bọn họ là một đôi oan gia đối đầu, nhà nào cũng hận không thể diệt đối phương.
Lăng Hàn nhún vai một cái, hắn ghét nhất là loại dối trá khách sáo này, may mắn, đời trước hắn là thiên tài đan đạo, chỉ có người khác nịnh nọt hắn, căn bản không cần hắn đi lấy lòng ai.