Tây Uyển Mị Ảnh

Chương 1: Gặp lại giai nhân


Chương tiếp

?
?Luồng hơi lạnh nh? nhẹ phả ra từ m?y điều h?a kh?ng l?m giảm đi ch?t n?o sự oi bức của Do?n Xuy?n. Tiết trời m?a h? khiến nam nh?n trưởng th?nh rất dễ d?ng xuất hiện t?m l? hưng phấn về t?nh dục. Hơn nữa một khi xuất hiện th? giống như s?ng biển cuộn tr?o m?nh liệt, hết đợt n?y tới đợt kh?c, cho tới khi nhấn ch?m con người ta v?o trong dục vọng v? t?nh.
?
L?c n?y Do?n Xuy?n c? vẻ thất thần, bởi l?c n?y g? chỉ chăm ch? nh?n v?o m?n h?nh m?y cầm tay, tr?n m?n h?nh kh?ng ngờ l? một nữ nh?n. C? lẽ l? do chụp trộm n?n nữ nh?n tr?n m?n h?nh kh?ng c? h?nh chụp trực diện, nhưng d? vậy một kh?e mắt, một nụ cười cũng thể hiện vẻ mỹ diễm của n?ng. Nếu l? một nam nh?n b?nh thường, hắn nhất định sẽ ph?t ngốc v? nữ nh?n n?y. H?nh ở trong m?y kh?ng chỉ c? một tấm, tư thế đứng cũng c?, ngồi cũng c?, c? mỉm cười, c? giận dỗi, kh?ng kiểu n?o l? kh?ng lộ vẻ phong t?nh vạn chủng, h?t hồn ph?ch người.
?
"Anh c? biết em đang đợi anh, nếu anh thật sự để ? em, th? tại sao lại để em c? đơn trải qua những đ?m d?i v? tận....." Do?n Xuy?n vốn vẫn lu?n phong lưu ph?ng kho?ng, tự cho m?nh l? si?u ph?m cũng đ? ? loạn t?nh m?. G? r?n ư ử một bản t?nh ca cũ m?m.
?
"C?n chẳng biết n?ng c? th?ch ta kh?ng th? n?ng l?m sao để ? ta chứ?"
?
Do?n Xuy?n c? ch?t tự tr?o cười khổ mấy tiếng, c? điều g? lại lập tức lộ vẻ tự tin "Nhưng bất kể phải trả gi? đắt thế n?o, ta nhất định phải c? được em. Mặc d? em l? nữ nh?n của L? Kha nhưng ta kh?ng quan t?m, bởi v? em l? của ta. I love you, Cảnh Cảnh."
?
L? Kha l? bạn học thời đại học của Do?n Xuy?n. Trong thời gian học đại học, bọn họ c? c?ng chung một l? tưởng, tương lai kiếm một c? em t?c gi? th?i bay, th?n h?nh cao r?o, ngực nở m?ng cong l?m l?o b?. L? Kha kh?ng những nh? gi?u m? c?n lu?n gặp vận may, y kiếm được Cảnh Cảnh.
?
Cảnh Cảnh t?n đầy đủ l? Vương Cảnh. N?ng kh?ng nghi ngờ g? rất ph? hợp với ti?u chuẩn đ?. Sự xuất hiện của n?ng c?ng chứng thực một c?u lưu truyền: T?y Uyển xuất mĩ nữ.
?
T?y Uyển sản xuất ra bao nhi?u mĩ nữ, Do?n Xuy?n cũng kh?ng r? lắm. G? chỉ biết rằng Vương Cảnh l? nữ nh?n đẹp nhất tr?n thế giới n?y. G? ghen tị với L? Kha. Mặc d? L? Kha l? bằng hữu của g?, Do?n Xuy?n cũng kh?ng hề cảm thấy hổ thẹn. Nhưng m?, Vương Cảnh lại kh?ng hề cho Do?n Xuy?n lấy một nửa cơ hội. Thậm ch? n?ng c?n rất ?t khi ban cho Do?n Xuy?n một c?i nh?n thẳng. Mặc d? mĩ lệ, nhưng Cảnh Cảnh cao ngạo đến như một n?ng c?ng ch?a. Điều đ? khiến Do?n Xuy?n rất thất vọng, nhưng mỗi khi nh?n Cảnh Cảnh giống hệt một con chim nhỏ ỷ ?i b?n c?nh tay L? Kha, ?n nhu nũng nịu, ngọn lửa đố kị của Do?n Xuy?n lại biến th?nh một dạng động lực nguy?n thủy.
?
Do?n Xuy?n vẫn lu?n chờ đợi cơ hội. G? cũng tin rằng nhất định sẽ c? cơ hội, bởi v? g? v? L? Kha kh?ng chỉ l? bằng hữu tốt m? bọn họ c?n ở c?ng một tiểu khu cao cấp. Tiểu khu n?y ch?nh l? T?y Uyển tiểu khu sản xuất ra rất nhiều mĩ nữ.
?
"Anh c? biết em đang đợi anh, nếu anh thật sự để ? em, th? tại sao lại để em c? đơn trải qua những đ?m d?i v? tận....."
?
Lần n?y kh?ng phải l? Do?n Xuy?n ng?m nga m? l? điện thoại cầm tay của g? đang đổ chu?ng. L? Kha từng kh?ng biết bao nhiều lần cười nhạo ca kh?c c? lời lẽ ai o?n n?y kh? nghe như n?o như n?o.
?
Do?n Xuy?n từ trong ảo tưởng tỉnh lại uể oải nh?n nh?n số m?y gọi đến tr?n m?n h?nh. Đột nhi?n g? nhanh ch?ng kết nối điện thoại, bởi v? đ? l? điện thoại của L? Kha.
?
"Hết giờ l?m chưa? Vừa đi dạo đến dưới c?ng ty của cậu..."
?
"Sắp rồi, cậu đi dạo một m?nh ??"
?
"Kh?ng, đi c?ng tiểu Cảnh. Kh?ng n?i nhiều nữa, sau khi cậu hết giờ, đến thẳng nh? h?ng Lai C?ch, tớ sắp gẫy cả ch?n rồi...."
?
Do?n Xuy?n lao thẳng ra cửa. G? k?ch động dặn lại đồng nghiệp tiểu Quan: "N?i gi?p anh với Trần kinh l?, anh phải đi gặp kh?ch h?ng...."
?
Nh? h?ng Lai C?ch nằm ở gần c?ng ty, Do?n Xuy?n rất quen đường. L?c g? bước v?o trong nh? h?ng, L? Kha tỏ ra rất ngạc nhi?n: "Nhanh vậy ??"
?
"H?m nay ra ngo?i chưa ăn g? cả, bụng đ?i l?u rồi n?n chạy vội tới kiếm ăn...."
?
Do?n Xuy?n vừa thở hổn hển vừa giải th?ch. ?nh mắt g? ngấm ngầm liếc Vương Cảnh ở b?n cạnh L? Kha một c?i. Hai c?i ghế b?n cạnh n?ng xếp đầy t?i lớn t?i nhỏ, xem ra h?m nay thu hoạch kh? phong ph?.
?
"Muốn ăn g?? Anh gọi đi, em mời....." Vương Cảnh mặt m?y rạng rỡ nhiệt t?nh đến vượt ngo?i ? liệu của Do?n Xuy?n. N?ng tiếp lời, lại c?n đưa thực đơn qua.
?
"Em mời? Anh kh?ng nghe nhầm đấy chứ?" Cảm gi?c của Do?n Xuy?n cứ như mặt trời mọc từ ph?a t?y vậy.
?
"Đ?ng vậy, tiền mặt của tớ đều cho n?ng mua hết y phục rồi, bữa cơm h?m nay của ch?ng ta phải do n?ng mời rồi." Ngữ kh? của L? Kha tỏ ra bất lực, nhưng vẻ mặt lại cực kỳ hạnh ph?c. Xem ra l?m cho nữ nh?n vui l?ng cũng l? một dạng hưởng thụ, huống chi l? một nữ nh?n thi?n kiều b?ch mị?
?
Nghe lời L? Kha n?i, Vương Cảnh bắt đầu thi triển đ?n s?t thủ của n?ng. N?ng liếc L? Kha đầy ?i muội, b?n tay nhỏ nhắn đấm khẽ l?n đ?i L? Kha, ỏn ? ỏn ẻn nũng nịu: "H?m nay l?o c?ng cực cực tốt nha, c? mệt kh?ng? Em gi?p anh xoa b?p một ch?t được kh?ng?" Thần th?i đ?, ngữ kh? đ? khiến cho Do?n Xuy?n ở b?n cạnh nghe đến l?ng t?c dựng ngược cả l?n. Nhưng kỳ qu?i l? trong l?ng g? lại h?m mộ muốn chết đi được.
?
L? Kha đương nhi?n c?ng l? cực kỳ hưởng thụ, dường như tất cả những g? l?m v? nữ nh?n n?y đều c? gi? trị.
?
Cơm rất ngon miệng, đồ ăn cũng rất thơm ngon. T?m t?nh ba người đều kh?ng tệ. Vương Cảnh c? được thứ n?ng muốn, L? Kha cho nhiều hơn hắn định cho, Do?n Xuy?n nh?n thấy điều g? mong thấy.
?
"Hai người từ từ ăn, tớ đi rửa tay một ch?t." L? Kha cơm no rượu say đứng l?n n?i. Đợi hắn biến mất khỏi tầm mắt mọi người, Do?n Xuy?n vui mừng v? bản th?n cuối c?ng c? cơ hội đơn độc đối diện với giai nh?n. Lại th?m một lần h?n thưởng Vương Cảnh ở cự ly gần như vậy đối với Do?n Xuy?n m? n?i l? chuyện mong chờ đ? từ l?u. ?nh mắt của g? thật mạnh dạn m? s?ng ngời.
?
Vương Cảnh lại vội v?ng mở chiếc xắc da m?u v?ng nhạt lu?n mang theo b?n m?nh, ưu nh? lấy ra m?y điện thoại, cao hứng nhấn một số điện thoại. "L?i L?i, tớ cho cậu biết, h?m nay tớ mua rất nhiều y phục đẹp, ừ, thật đấy, c?n mua một chiếc hiệu Gucci..."
?
Nhu cầu của nữ nh?n đối với y phục cũng giống như nhu cầu t?nh dục của nam nh?n đối với nữ nh?n, đều kh?ng thể thiếu được. C?u n?i đ? Do?n Xuy?n kh?ng r? c? chuẩn kh?ng, cũng kh?ng c? sự lĩnh hội đ?. G? chỉ cảm thấy rằng c?i khe s?u hun h?t trước ngực nữ nh?n n?y đ? khiến cho dấu hiệu sinh l? của g? phồng l?n nhanh ch?ng.
?
"Hư" Do?n Xuy?n l?n l?t d?ng tay nhẹ nh?ng an ủi chỗ đang cộm l?n của g?, c?n ph?t ra một tiếng r?n rỉ nhỏ đến mức chỉ g? mới c? thể nghe thấy.
?
"O?i, sao lại hết pin rồi, mới gọi c? mấy ph?t."
?
Vương Cảnh cũng giống như mọi nữ nh?n kh?c, nghiện bu?n dưa l? qua điện thoại, m?i m?i kh?ng hết chủ đề để t?m. N?ng ảo n?o đ?ng điện thoại lại.
?
Đột nhi?n, Vương Cảnh như ph?t hiện ra c?i g? đ?. N?ng vội hỏi: "Do?n Xuy?n, cho mượn điện thoại của anh một l?t, điện thoại em hết pin rồi."
?
Mĩ nữ mượn điện thoại, Do?n Xuy?n kh?ng một ch?t do dự m?c điện thoại ra. Vương Cảnh kh?ng kịp cảm ơn đ? lại "t?ch t?ch" bấm m?y rồi lại bắt đầu vừa cười vừa t?m.
?
"Cười g? vậy?" L? Kha từ ph?ng rửa tay trở ra hiếu kỳ hỏi.
?
"Kh?ng phải chuyện của anh." Vương Cảnh trừng mắt với L? Kha một c?i, rồi lại n?i trong điện thoại: "L?i L?i, tớ ra ngo?i n?i tiếp...." N?i rồi cầm điện thoại rời b?n, bước ra khỏi ph?ng ăn.
?
"N?o, ch?ng ta uống tiếp." L? Kha ha ha cười khổ, r?t cho Do?n Xuy?n nửa ly rượu, bắt đầu n?i chuyền về những chủ đề của nam nh?n.
?
Do?n Xuy?n lại chẳng c? mấy hứng th? tr? chuyện, chỉ qua qu?t đ?p lời L? Kha. Đợi m?i, cuối c?ng mắt g? cũng s?ng rực l?n nh?n thấy Vương Cảnh yểu điệu tiến v?o. Khiến cho g? m? hoặc l? ?nh mắt Vương Cảnh lại nh?n g?, chằm chằm nh?n g?.
?
?nh mắt nữ nh?n biết n?i. Từ trong ?nh mắt Vương Cảnh, Do?n Xuy?n nh?n thấy nỗi thất vọng v? phẫn nộ. G? cảm thấy ? ? cạc cạc, chẳng hiểu ra sao cả, xảy ra chuyện g? chứ?
?
?
"L?o c?ng, ch?ng ta đi th?i." L?c đặt điện thoại của Do?n Xuy?n l?n b?n, ngữ kh? của Vương Cảnh trở l?n l?nh đạm hơn nhiều.
?
"Ngồi th?m l?c nữa đi! L?u rồi kh?ng uống rượu với Do?n Xuy?n." Do?n Xuy?n kh?ng hiểu xảy ra chuyện g?, L? Kha c?ng kh?ng hiểu nổi.
?
"Em mệt rồi, rất mệt..."
?
Sau khi thanh to?n L? Kha c? vẻ ng?i ngại. Y l?ng t?ng cười cười: "Đi dạo cả nửa ng?y, c? ấy mệt rồi, ha ha, ng?y kh?c, ng?y kh?c uống tiếp."
?
Do?n Xuy?n rất phong độ cười đ?p lại, vẫy vẫy tay với L? Kha.
?
Ngồi c? độc trong ph?ng ăn, Do?n Xuy?n nghĩ m?i m? chẳng hiểu ra l?m sao. G? thở d?i cầm điện thoại Vương Cảnh trả lại, tr?n m?y c?n tỏa ra một l?n u hương thoang thoảng. Do?n Xuy?n h?t s?u một hơi hương kh?.
?
"Đ?y l? m?i hương tr?n người em sao? Thơm qu? ?!" Do?n Xuy?n lẩm bẩm. Hắn mở điện thoại, t?m h?nh ảnh của Vương Cảnh. Đột nhi?n, Do?n Xuy?n bật k?u l?n: "Ảnh đ?u rồi?" Tiếp đ? g? ngồi thừ ra tr?n ghế. G? nhanh ch?ng hiểu ra v? sao vừa rồi Vương Cảnh lại tức giận. G? cũng hiểu ra v? sao kh?ng t?m thấy nhưng tấm h?nh đ? nữa.
?
Đ?p ?n chỉ c? một. Sau khi ph?t hiện ra Vương Cảnh đ? x?a sạch những tấm h?nh đ?. Do?n Xuy?n tan n?t c?i l?ng. G? biết rằng, mọi thứ kh?ng thể v?n hồi được nữa. Thậm ch? g? c?n cho rằng sẽ mất cả người bạn th?n L? Kha nữa.
?
Nhưng ba ng?y sau, Do?n Xuy?n nhận được một cuộc điện thoại. Giọng n?i trong điện thoại khiến nhịp đập tr?i tim hắn tăng vọt.
?
Nh? h?ng Lai C?ch l? một nh? h?ng kh?ng lớn nhưng c? phong c?ch v? tao nh?. Do?n Xuy?n th?ch những nơi c? phong c?ch như vậy, nhưng g? rất ?t khi lui tới, bởi v? tụ họp ăn uống trong đ? thường l? những đ?i t?nh lữ. Nơi đ? kh?ng th?ch hợp cho một nh?m người g?y ồn ?o, c?ng kh?ng th?ch hợp cho một người ngồi mơ mộng. Nhưng l?c n?y Do?n Xuy?n lại ngồi ở một v? tr? c? thể nh?n r? nhất cửa ra v?o trong qu?n, vừa n?n n?ng vừa mong chờ đợi một người. G? hẹn gặp mặt người đ? ở đ?y.
?
Người c? thể khiến Do?n Xuy?n chờ đợi kh?ng nhiều, người c? thể khiến Do?n Xuy?n n?ng l?ng gặp mặt như vậy c?ng hiếm, trừ phi người đ? v? c?ng quan trọng. Đương nhi?n người kia quan trọng, bởi v? người đ? đ? xuất hiện ở cửa v?o qu?n.
?
Một b?ng d?ng hoạt b?t xuất hiện trong tầm mắt của Do?n Xuy?n. Đ? l? một nữ nh?n. Ch?nh x?c m? n?i th? đ? l? nữ thần mĩ lệ nhất, cao qu? nhất trong l?ng Do?n Xuy?n. Đương nhi?n đ? ch?nh l? Vương Cảnh. Vương Cảnh bước đi rất chậm r?i, dường như c?ng khiến cho người chờ đợi sốt ruột hơn. Đ?m người trong qu?n hơi xao động, bất kể l? nam nh?n hay nữ nh?n, kh?ng ai c? thể rời ?nh mắt khỏi th?n h?nh Vương Cảnh. Kh?ng chỉ khu?n mặt, d?ng v?c n?ng thu h?t ?nh mắt người kh?c m? ngay cả bộ v?y ngắn hoa nhạt m?u n?ng mặc tr?n người kia cũng l? ti?u điểm. N?ng tỏ ra cực kỳ thời thượng v? gợi cảm. C? lẽ chất liệu chiếc v?y rất mỏng, n?n bất kỳ một ngọn gi? n?o cũng c? thể thổi bay t? v?y, khiến người ta cảm thấy một loại nhịp điệu n?o đ?.
?
"C? phải l? đợi l?u rồi kh?ng?" Mặc d? đến cả việc đứng l?n theo ph?p lịch sự Do?n Xuy?n cũng qu?n b?ng mất nhưng nụ cười mỉm ngọt ng?o của Vương Cảnh như cho Do?n Xuy?n biết, n?ng kh?ng hề để t?m.
?
"Kh?ng, chờ kh?ng l?u...." Thật ra Do?n Xuy?n đ? đợi hơn một tiếng rưỡi đồng hồ rồi.
?
Vương Cảnh cười, cười rất đắc ?. N?ng th?ch lời n?i dối như vậy.
?
"Kh?ng ngờ được em lại hẹn anh phải kh?ng?" Vương Cảnh ngậm ống h?t v?o miệng. Do?n Xuy?n đ? k?u gi?p n?ng một ly nước chanh.
?
Nh?n c?i miệng nhỏ nhắn đang ngậm h?t c?ng hai c?nh m?i hồng hồng, Do?n Xuy?n vừa mới thanh tỉnh lại một lần nữa lại rơi v?o t?nh trạng bối rối. "Kh?ng, kh?ng ngờ nổi, l? kh?ng biết, kh?ng biết c? chuyện g? muốn n?i với anh. Nếu, nếu, l?....."
?
"Anh chụp trộm em?" Vương Cảnh trực tiếp ngắt lời Do?n Xuy?n.
?
"Đ? l? do v? ?, ?c, đ? l?, ?c, thật, thật xin lỗi...." Do?n Xuy?n đơn giản l? kh?ng biết giấu mặt v?o đ?u. G? hy vọng Vương Cảnh c? thể tha thứ cho g?. Tay g? kh?ng ngừng g?i g?i đầu..
?
"Em kh?ng tr?ch anh chụp trộm."
?
Do?n Xuy?n như kh?ng tin v?o tai m?nh.
?
Vương Cảnh lại cười, cười đến c? ch?t mắc cỡ. "Em chỉ tr?ch anh chụp người ta chẳng c? tấm n?o ra hồn cả. C?n nữa, em tức giận l? đến mật m? anh cũng kh?ng c?i đặt. Em chỉ v? t?nh th?i cũng ph?t hiện ra c?c bức ảnh, nhưng nếu để L? Kha nh?n thấy th? l?m sao đ?y? Anh đ? nghĩ tới chưa? Đến l?c đ? mọi người c? miệng cũng kh? n?i chuyện." N?i đến đ?y ngữ kh? của Vương Cảnh c? ch?t nghi?m khắc.
?
"Anh kh?ng quan t?m." Mặc d? Do?n Xuy?n đ?p lại rất nhỏ, nhưng đầy ki?n định v? mạnh mẽ.
?
Vương Cả giật m?nh nh?n lại nam nh?n như đang ng?y người nhưng xem ra rất anh tuấn trước mặt. N?ng kh?ng ngờ nổi Do?n Xuy?n lại c? thể n?i ra một c?u như vậy.
?
"Nhưng em quan t?m. Cuộc sống của em cần rất nhiều thứ." Vương Cảnh lạnh l?ng n?i.
?
"Anh biết, anh cũng c? thể kiếm tiền, kiếm rất nhiều tiền." Do?n Xuy?n nh?n nhạt đ?p lại.
?
"Tương lai ?? Đương nhi?n anh c? thể kiếm, nhưng em kh?ng thể đợi. Em sớm biết rằng anh th?ch em, nhưng em hy vọng anh kh?ng n?n tiếp tục l?ng ph? thời gian v? em nữa."
?
"Em sớm biết?"
?
"Hừ! Nam nh?n c?c anh nghĩ g? sao em kh?ng biết chứ? Buổi tối h?m sinh nhật L? Kha đ? anh l?m g? em vẫn c?n nhớ....."
?
Nh? h?ng c? m?y lạnh, nhưng mồ h?i lạnh của Do?n Xuy?n đ? tu?n ra như mưa. Chuyện đ? g? vốn cho rằng trời kh?ng biết đất chẳng hay, kh?ng ngờ thật ra Vương Cảnh lại biết. Nhưng v? sao n?ng kh?ng n?i? V? bản th?n? G? kh?ng muốn nghĩ tiếp.
?
Một hồi trầm mặc. Vương Cảnh lại l? người ph? vỡ sự im lặng. Ngữ kh? của n?ng trở n?n ?n nhu: "Anh c? thể gi?p em l?m một việc. Việc n?y c? thể gi?p em, cũng c? thể gi?p cả anh, c? thể anh c?n cảm ơn em nữa."
?
"Em, em n?i đi, bất kể chuyện g? anh đều gi?p." Do?n Xuy?n lắp ba lắp bắp. G? nh?n Vương Cảnh vẻ chờ đợi, kỳ vọng c? thể gi?p được cho n?ng để l?m giảm nhẹ tội lỗi của bản th?n.
?
Nếu như n?i thời tiết th?ng s?u rất hay thay đổi th? vẻ mặt Vương Cảnh c?n hay thay đổi gấp trăm lần so với thời tiết th?ng s?u. Vừa rồi c?n n?i cười như hoa, giờ đ? lạnh như băng sương. Từ trong miệng n?ng thốt ra hai từ ho?n to?n kh?ng ph? hợp với kh? chất của n?ng: "Con đĩ"
?
"Con đĩ? Ai?"
?
"V?n Vũ Phi, anh nghe nhắc tới chưa?" Vương Cảnh lạnh l?ng nh?n Do?n Xuy?n, như muốn xem xem sau khi nghe thấy c?i t?n n?y Do?n Xuy?n c? phản ứng như thế n?o.
?
"Dường, dường như nghe n?i qua." C?i t?n n?y tồn tại trong đầu Do?n Xuy?n, bởi v? so với Vương Cảnh, V?n Vũ Phi tuyệt đối kh?ng thua k?m, d? chỉ nửa ph?n.
?
"C?i g? m? dường như? R? r?ng anh nghe thấy rồi." Vương Cảnh c? vẻ bực m?nh. N?ng cười lạnh rồi n?i tiếp: "C? lẽ, anh cũng rất th?ch ả, đ?ng kh?ng?"
?
"Thi?n địa lương t?m, Do?n Xuy?n anh chẳng c? t? quan hệ n?o với ả V?n Vũ Phi n?y cả. Anh lấy Mao Chủ tịch ra thề." Kh?ng biết bắt đầu từ khi n?o, việc lấy vĩ nh?n ra thề đ? trở th?nh sự ph?n trần thịnh h?nh nhất thời nay. C? điều, quả thực Do?n Xuy?n kh?ng n?i dối. Hắn thật sự kh?ng c? ch?t li?n hệ n?o với V?n Vũ Phi, nhưng thỉnh thoảng vẫn gặp nhau trong tiểu khu. D? sao ả V?n Vũ Phi n?y cũng ở T?y Uyển.
?
"Anh kh?ng cần thề thốt. Em biết rồi. C? điều, sau n?y anh phải c? quan hệ với nữ nh?n n?y." Vương Cảnh rất h?i l?ng với lời ph?n trần đ?. Mặc d? n?ng biết Do?n Xuy?n kh?ng n?i dối, nhưng lời thề thốt khẳng kh?i đ? của Do?n Xuy?n khiến n?ng c? cảm gi?c an to?n, giống như l?nh đạo y?u cầu cấp dưới b?y tỏ l?ng trung th?nh vậy.
?
"Tại sao?" Do?n Xuy?n m? hoặc nh?n Vương Cảnh. G? kh?ng ngờ nổi lời n?i tiếp theo của Vương Cảnh c?n khiến g? kinh ngạc hơn.
?
"Anh theo đuổi V?n Vũ Phi v?o tay, bất kể phải trả gi? thế n?o, anh cũng phải khiến c? ta th?ch anh. Hoặc c? thể n?i, y?u anh."
?
Lời của Vương Cảnh ngọt ng?o động l?ng người, cũng r? r?ng từng từ. Do?n Xuy?n biết n?ng kh?ng hề c? ? định đ?a cợt, nhưng Do?n Xuy?n vẫn trố mắt ra m? nh?n.
?
"Tại sao?" Đ?y l? lần thứ hai Do?n Xuy?n hỏi Vương Cảnh tại sao rồi. G? cảm gi?c chuyện n?y c?ng l?c c?ng th? vị. Mặc d? Do?n Xuy?n say m? Vương Cảnh, nhưng l? gan của g? trước giờ vẫn rất lớn. Một v?i chuyện g? từng l?m cũng đủ khiến Vương Cảnh biết g? l? người d?m mạo hiểm.
?
"Bởi v? nữ nh?n n?y định c?u dẫn L? Kha, hơn nữa đ? đến t?nh trạng nguy hiểm. Em kh?ng muốn để nữ nh?n n?y cướp đi mọi thứ của em...."
?
Bất kỳ nữ nh?n n?o cũng kh?ng cho ph?p nam nh?n của m?nh bị nữ nh?n kh?c chiếm hữu. Vương Cảnh cũng kh?ng ngoại lệ.
?
"Cua nữ nh?n ?, nhưng anh chỉ l? tay mơ." T?m tư của Do?n Xuy?n chỉ c? Vương Cảnh, g? chỉ kiếm cớ tho?i th?c.
?
"Sao em lại nghe n?i trước đ?y ở đại học anh cứ mười bước c? cỏ thơm, trăm bước c? hoa đẹp nhỉ? C?n rất được hoan ngh?nh đ? nha." Khu?n mặt đang banh ra của Vương Cảnh kh?ng nhịn được lộ ra tiếu ?, khiến Do?n Xuy?n nh?n m? ngứa ng?y trong l?ng.
?
"L? Kha giết anh mất."
?
"Hừ, ngay cả em anh c?n d?m đụng, anh c?n sợ?" Vương Cảnh cười lạnh.
?
Do?n Xuy?n bưng cốc nước lọc trước mặt l?n, nhấp một ngụm nhỏ, chậm r?i n?i: "L? anh n?i, L? Kha sẽ giết anh, nhưng v? em, anh nguyện ? l?m mọi chuyện, nhưng m?....."
?
"Đừng c? nhưng m?, đừng c? nhắc điều kiện, em biết anh muốn n?i g?."
?
Đ?i mắt Vương Cảnh rất đẹp, cười l?n như một vầng trăng cong v?t. L?c n?y n?ng kh?ng những cười, trong mắt c?n c? ch?t ướt ?t, long lanh. Nam nh?n c? kinh nghiệm rất dễ d?ng c? thể đọc hiểu trong l?ng n?ng đang nghĩ g?? Nữ nh?n v?o l?c n?y l?m người ta say đắm nhất.
?
Nh?n ?nh mắt của Vương Cảnh, Do?n Xuy?n dốc cạn cả một cốc nước to. G? vẫn c?n cảm thấy kh?t.
?
Đương nhi?n Vương Cảnh c? thể hiểu được động t?c nhỏ nhặt đ? của nam nh?n. N?ng lấy từ trong xắc tay ra một phong b? đặt l?n mặt b?n, đẩy tới trước mặt Do?n Xuy?n: "Cua nữ nh?n rất tốn tiền. Chỗ n?y anh cầm trước, kh?ng đủ anh cứ n?i với em."
?
Phong b? rất d?y, nhưng Do?n Xuy?n kh?ng cầm, mặc d? quả thật kinh tế của hắn kh?ng dư dả. "C?i n?y....."
?
"Đừng c? kh?ch kh? với em. Để mua nh? ở T?y Uyển anh đ? phải giật gấu v? vai vay mượn khắp nơi, chẳng lẽ em c?n kh?ng biết sao?"
?
Vương Cảnh buồn cười. Nhưng n?ng biết cần giữ lại ch?t t?n nghi?m cho nam nh?n trước mặt n?y. Trong mắt n?ng, Do?n Xuy?n đ? l? người đ?ng tin cậy nhất của n?ng. Huống g? n?ng rất th?ch mẫu nam nh?n cố chấp.
?
"Anh đ? n?i L? Kha rồi, kh?ng được cho người kh?c biết anh vay tiền m?." Do?n Xuy?n nghiến răng nghiến lợi n?i.
?
"Đừng c? tức giận, em đ?u phải người ngo?i." Vương Cảnh bật cười khanh kh?ch. N?ng cầm điện thoại Do?n Xuy?n để tr?n mặt b?n l?n, mở chức năng chụp h?nh, sau đ? quay ống k?nh về thẳng ph?a m?nh tạo d?ng nh?n ngang nh?n dọc, nghi?ng đầu nh?y mắt. Đợi đến l?c Do?n Xuy?n định thần lại, Vương Cảnh đ? đang tự thưởng thức kiệt t?c của m?nh. "H?nh thế n?y mới đẹp. To?n chụp người ta từ đằng sau với m? cạnh th? l?m sao đẹp được chứ? Được rồi, em phải về rồi, hy vọng anh mọi chuyện thuận lợi."
?
Do?n Xuy?n chỉ c? thể d?ng mắt tiễn Vương Cảnh rời đi. Mặc d? g? kh?ng muốn n?ng đi đến thế n?o nhưng thứ hắn c? thể lưu lại cũng chỉ c? l?n hương tỏa ra từ cơ thể n?ng.
?
Mở những tấm h?nh lưu trong điện thoại ra, Do?n Xuy?n hưng phấn ph?t hiện những bức h?nh đ? r? hơn, đẹp hơn những tấm chụp trước đ? của g? rất nhiều. Trong đ? c? một tấm kh?ng nh?n thấy mặt, chỉ nh?n thấy n?i non nh? v?t l?n, cả c?i chấm nh? l?n kia cũng hiện rất r?, thậm ch? cả nhũ vựng nh?n nhạt cũng thấp tho?ng ẩn hiện.
?
"Phục vụ, l?m ơn cho t?i cốc nước lọc nữa." Do?n Xuy?n k?u lớn. Hắn cảm gi?c cổ họng bị một ngọn lửa thi?u đốt, đ? ch?nh l? ngọn lửa dục bừng bừng.
?




Bình luận
Sắp xếp
    Loading...