Bảo điện kim giám cao sừng sững giống như một con quái thú ở tuổi xế chiều trong bóng đêm, lẳng lặng phủ phục trong cung Vĩnh Lạc. Hữu đô hầu Ngô Ban dẫn ba trăm kiếm kích sỹ đi tuần tra trong Hoàng thành, thỉnh thoảng chặn Thái giám trong cung lại tra hỏi. Toàn bộ Hoàng thành này trực thuộc phủ Vệ tướng quân.
Trong và ngoài Hoàng thành lần lượt do Vũ Lâm quân và Kiếm kích sỹ phụ trách. Kiếm kích sỹ gần giống như đới đao thị vệ mà đời sau chúng ta đã nghe nhiều, phụ trách an ninh trong Hoàng thành. Thủ lĩnh của bọn họ là Tả Hữu đô hầu, hưởng sáu trăm thạch bổng lộc, ngoài bảo vệ an ninh của Hoàng cung ra còn phụ trách đi bắt giữ những người Hoàng đế yêu cầu. Trước kia, Tả Hữu đô hầu phải là tâm phúc của Hoàng đế, những người không có gốc rễ căn bản không thể đảm nhận nhiệm vụ này được.
Tuy nhiên từ sau khi Hán Linh Đế băng hà, hoàng quyền suy thoái, triều cương không thịnh.
Cộng thêm với sự kiện Y Đai Chiếu, Tào Tháo không chỉ thay đổi Vũ Lâm quân mà còn đổi mới cả Kiếm kích sỹ.
Tả Hữu đô bá lại càng là tâm phúc của Tào Tháo. Tả đô bá Tào Thuận có tài bắn cung vô song, bách phát bách trúng, là con cháu của Tào Tháo. Còn Hữu đô hầu Ngô Ban mới được giao nhiệm vụ gần đây. Tào Bằng đã từng đề cập tới mối quan hệ của Ngô Ban và Ngô lão phu nhân với Tào Tháo, sau đó được Tào Tháo kiểm chứng, dễ dàng làm rõ lai lịch của Ngô Ban. Đã là người trong dòng tộc Ngô lão phu nhân thì đương nhiên được chiếu cố. Vì thế cha của Ngô Ban là Ngô Khuông được đề bạt lên hỏa tuyến, nhận chức Trần Lưu lệnh, còn Ngô Ban do từng tham gia cuộc chiến ở Tiểu Đàm nên cũng được đề bạt làm Hữu đô hầu.
Ngô gia ở Trần Lưu hiện giờ rất ít người, chỉ còn lại hai chi.
Vì thế Tào Tháo tuyệt đối sẽ không để Ngô Ban ở lại Quan Độ nữa, vậy nên đã bảo hắn trở về Hứa Đô...
Khi Ngô Ban đi tuần tra cung thành, đến Trúc Uyển dưới đài Dục Tú, Hán Đế đang sốt ruột nhìn hai tiểu thái giám chữa thương cho Lãnh Phi.
Thần sắc của Lãnh Phi không tốt lắm, vết thương trên cằm nhìn thấy ghê người.
Cũng may nó đã ngừng chảy máu, tình trạng thương tích trên người cũng không đến mức nguy hiểm tới tính mạng.
Thế nhưng Lưu Hiệp vẫn cảm nhận được từng đợt quặn thắt trong lòng.