Tàn Khốc Tổng Giám Đốc Vô Tâm Thê

Chương 14


Chương trước Chương tiếp

Edit: Rabbit

Hơn mười ngày không về nhà, hơn mười ngày không nhìn thấy cha mẹ, Nhan Nặc Ưu tâm tình cũng từ từ tốt lên một chút.

Cùng cha mẹ vui vẻ ăn xong bữa tối một chút, vợ chồng Nhan thị gọi Nhan Nặc Ưu cùng Đan Sâm Duệ tới phòng khách.

“Ưu Ưu con cũng biết , Sâm Duệ sắp là vị hôn phu của con, về sau cũng là chồng của con. Mẹ và ba con cùng với bác trai bác gái bên nhà họ Đan đã thương lượng xong,ngày 18 này tốt ngày rất thích hợp để tổ chức lễ đính hôn cho các con. Hai ngày nữa sẽ là sinh nhật hai mươi tuổi của con, con cũng nên suy nghĩ về nó.” Nhan mẫu vẻ mặt đầy ý cười nhìn con gái, đáy lòng tràn đầy vui mừng.

“Mẹ……” Vốn muốn ngăn cản để mẹ không nói ra sinh nhật của mình, nhưng đã quá muộn. Một giọng nam đã ngắt lời cô.

“Đúng vậy Ưu nhi, mười lăm là sinh nhật hai mươi tuổi của em, em muốn tổ chức như thế nào!” Nhìn Nhan Nặc Ưu vội vàng ngắt lời của Nhan mẫu, Đan Sâm Duệ biết chắc chắn cô không muốn cho hắn biết. Nhưng hắn là ai, hắn là Đan Sâm Duệ hắn muốn biết chuyện gì, không ai có thể ngăn được.

“Tôi…… Tôi không muốn như thế nào cả. Sinh nhật cũng không phải ngày gì đặc biệt, hơn nữa tôi có thể được sinh ra người có công lao lớn nhất vẫn là mẹ, đó là ngày khó khăn, cho nên hẳn nên chúc mừng mẹ.” Không biết phải nói như thế nào, chẳng lẽ muốn nói cô muốn cùng tổ chức sinh nhật với Hạo Nhiên sao?

“Tốt lắm, ngày đó Sâm Duệ sẽ tổ chức cho con. Ba cũng tổ chức cho mẹ.” Nhan phụ nhìn bộ dáng con gái, biết cô không thích náo nhiệt, cũng không muốn ép buộc con gái.

“Không cần……” Nghe lời nói của ba, Nhan Nặc Ưu thực sự muốn khóc ! Ngày đó cô muốn cùng tổ chức với Hạo Nhiên.

“Tại sao không cần, hiện tại anh sẽ đi sắp xếp.”‘Mềm nhẹ’ lôi kéo Nhan Nặc Ưu, cưới với Nhan phụ Nhan, liền lôi kéo Nhan Nặc Ưu lên lầu.

Nhan phụ Nhan mẫu vẻ mặt ý cười nhìn Đan Sâm Duệ cùng Nhan Nặc Ưu, trên mặt lộ vẻ chúc phúc.

Bị Đan Sâm Duệ lôi kéo đau đớn Nhan Nặc Ưu có chút sợ hãi nói:“Anh có thể buông tôi ra không?”

Không để ý đến lời nói của Nhan Nặc Ưu, Đan Sâm Duệ trực tiếp lôi kéo Nhan Nặc Ưu vào phòng ngủ của hắn.

Sợ hãi nhìn Đan Sâm Duệ, bước chân cũng bắt đầu lui về hướng cửa. Lại bị Đan Sâm Duệ nói một câu làm cho ngừng lại.

“Nếu em thật sự không muốn cùng một chỗ với anh, có thể nói ra.” Lời nói này tuy nhiên rất nhẹ, lại giáng một đòn thật mạnh vào trong lòng Nhan Nặc Ưu.

“Không chúng ta đã định ngày đính hôn , tôi như thế nào không muốn ở cùng một chỗ với anh chứ.” Cô có cảm giác, chỉ cần chính mình nói không, người đàn ông này tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mình.

“Tại sao không để anh chúc mừng em.”

“Tôi chỉ là không muốn làm phiền đến anh, thật dó.” Có chút chột dạ, Nhan Nặc Ưu chỉ có thể cúi đầu nhìn thảm.

“Thật không? Nếu là như vậy em có thể không cần lo lắng, tất cả anh đều đã chuẩn bị tốt, buổi tối ngày mười lăm anh ở càng ưu cùng em chúc mừng.” Đêm đó, chỉ có hai người chúng ta. Mà Ưu nhi nếu em có ý đồ không muốn làm người phụ nữ của anh, anh sẽ không mềm lòng buông tha em……

“……Tôi trở về phòng nghỉ ngơi , ngày mai còn phải dậy sớm.” Không muốn nghe tiếp những lời của Đan Sâm Duệ, Nhan Nặc Ưu cúi đầu nói xong ngay lập tức rời đi. Người kia trên người luôn có một loại áp lực làm cho cô không thở nổi.

Khóe miệng khẽ nhếch một chút, ánh mắt Đan Sâm Duệ sủng nịch nhìn Nhan Nặc Ưu chạy đi, trong mắt tràn đầy quyến luyến.

Sáng sớm, Nhan Nặc Ưu gấp rút rời giường, muốn đến trường trước Đan Sâm Duệ. Cô không muốn ngồi cùng xe đi học với hắn, cảm giác từ hắn làm cho cô rất áp lực.

Sau khi ăn mặc chỉnh tề, Nhan Nặc Ưu nhanh chóng xuống lầu đi vào bãi đỗ xe, tìm được chiếc xe đạp yêu thích của mình, vui vẻ cưỡi ra khỏi biệt thự. Trong lòng chưa từng bao giờ cảm thấy vui vẻ như bây giờ! Rốt cục chính mình có thể đi học . Nghĩ đến sáng sớm hôm nay còn phải cùng Lí Hạo Nhiên thương lượng chuyện chạy ra nước ngoài, động tác trên chân cũng nhanh hơn .

Gần nửa giờ, Nhan Nặc Ưu mới đạp xe đến A Đại.Cất xe xong, Nhan Nặc Ưu liền thấy Lí Hạo Nhiên cũng đậu xe ở bên kia.

“Hạo Nhiên……” Khi nhìn thấy Lí Hạo Nhiên xuống xe, Nhan Nặc Ưu vui vẻ vẫy tay với Lí Hạo Nhiên. nHưng lại nhìn thấy bên cạnh chỗ ngồi của Lí Hạo Nhiên có một cô gái, có chút chần chờ dừng chân lại.

Tuy rằng cách không xa, nhưng nhìn thấy Lí Hạo Nhiên trước mặt thái đọ dịu dàng đối với cô gái kia, trái tim của Nhan Nặc Ưu cảm thấy chua xót. Trời ạ, cô dường như đnag bị bọn họ đùa giõn ở xung quanh?

Nước mắt rơi xuống Nhan Nặc Ưu chỉ có thể ngơ ngác đứng ở bên cạnh xe đạp, vẻ mặt quật cường nhìn Lí Hạo Nhiên.

Nhan Nặc Ưu chậm rãi đi đến bên cạnh,Lí Hạo Nhiên cũng cảm thấy có gì không đúng, khi đnag tười cười với cô gái liền ngừng lại, chân tay luống giữ cô gái, có chút luống cuống chạy đến bên cạnh Nhan Nặc Ưu giải thích:“Nặc Nặc, không phải như em thấy đâu, bọn anh chỉ là bạn bè, cô ấy là con gái của bạn cha mẹ anh, bọn anh thật sự không có gì, em trăm ngàn lần không nên hiểu lầm.”

“Mắt em có thể thấy được.” Nhan Nặc Ưu nước mắt rốt cuộc nhịn không được chảy xuống, trái tim của cô rất đâu. Nghĩ đến chính mình bị Đan Sâm Duệ uy hiếp áp lực, vẫn cố gắng muốn vì chính mình và anh tạo ra cuộc sống hạnh phúc. Nhưng còn anh lại ở trong này cùng mỹ nữ nói chuyện yêu đương? Chính mình giống như đồ ngốc.

“Nặc Nặc, anh và Tiểu Lôi thật sự không có gì, em trăm ngàn lần không nên hiểu lầmbọn anh. Hơn nữa, ở nước Mỹ cô ấy đã có bạn trai .” Nhìn nước mắt Nhan Nặc Ưu rớt xuống, Lý Hạo Nhiên cảm thấy đau lòng . Hắn không muốn thấy Nặc Nặc rơi lệ, hắn tình nguyện chính mình chết cũng không muốn làm cho Nặc Nặc rơi lệ.

Tuy rằng nghe rõ lời nói của Lí Hạo Nhiên, nhưng Nhan Nặc Ưu vẫn là nhịn không được tiếp tục khóc. Một màn kia đã in sâu trong lòng cô khiến co cảm thấy vô cùng khó chịu.

“Hi, cậu chính là người mà anh Hạo Nhiên thường nhắc đến tên là Nhan Nặc Ưu phải không.” Người con gái đứng một bên cũng chậm rãi nghe được Lí Hạo Nhiên sốt ruột giải thích cùng Nhan Nặc Ưu rơi nước mắt, liền đi lên chuẩn bị vì Lí Hạo Nhiên giải thích.

“Cô có quan hệ với Hạo Nhiên sao?” Tuy rằng trong lòng cũng có chút tin tưởng lời nói của Lí Hạo Nhiên, nhưng nhìn cô gái con lai trước mắt đáng yêu như thiên sứ, Nhan Nặc Ưu vẫn nhịn không được sự ghen tị.

“Tớ là em gái của anh Hạo Nhiên,ba mẹ bọn tớ là bạn tốt. Cậu trăm ngàn lần không nên hiểu lầm anh Hạo Nhiên, tớ chỉ coi anh ấy là anh trai thôi.Anh ấy mỗi lần nói chuyện với tớ thường xuyên nhắc tới cậu tốt như thế nào. Còn tớ cậu lại càng không nên đem tớ trở thành tình địch , tớ là hoa đã có chủ , tuy rằng anh Hạo Nhiên cũng rất xuất chúng, nhưng tớ không phải người hoa tâm, tớ sẽ không bao giờ yêu anh trai của mình.” Vương Lôi lời nói thoải mái hài hước, làm cho Nhan Nặc Ưu đang thương tâm khổ sở cũng nín khóc mỉm cười.

“Hình như là tớ đã quá keo kiệt .” Nghĩ đến hành động vô lễ vừa rồi của mình, Nhan Nặc Ưu có chút đỏ mặt nói.

“Ha ha, không có gì , như vậy mới chứng minh cậu thật sự rất yêu anh Hạo Nhiên! Lúc tớ ở nước Mỹ thường xuyên cùng bạn bè đi ra ngoài chơi, mỗi lần bị Kim Sam Vũ đến tìm tớ cũng sẽ bị lên án một chút, hơn nữa dấm chua của hắn cũng siêu cấp mãnh liệt.” Không biết tại sao, nhìn người con gái trước mắt này, Vương Lôi cũng rất thích cô. Giống như hai người tính tình giống nhau.

“Xin lỗi Hạo Nhiên, vừa rồi em không nên nghi ngờ anh.” Xin lỗi Lí Hạo Nhiên bên cạnh, Nhan Nặc Ưu cúi đầu giống như tiểu hài tử nhận sai với Lí Hạo Nhiên.

“Không sao, chỉ cần Nặc Nặc không tức giận là tốt rồi.” Nhìn khuôn mặt xin lỗi của Nhan Nặc Ưu, Lí Hạo Nhiên thoải mái cười xoa xoa mái tóc dài của Nhan Nặc Ưu, dịu dàng nói.

“Hạo Nhiên……” Nhìn Lí Hạo Nhiên rộng lượng, đáy lòng Nhan Nặc Ưu có chút khổ sở, tại sao Hạo Nhiên tốt như vậy, mặc kệ cô làm gì, hắn cũng sẽ không so đo với mình. Mà chính mình lại bởi vì một chút việc nhỏ như vậy mà tức giận với Hạo Nhiên.

“Được rồi Nặc Nặc, không cần thương tâm .” Nhẹ nhàng kéo tay Nhan Nặc Ưu, nháy mắt với Vương Lôi, ba người liền song song bước vào lớp học.

Lúc sắp đến cửa lớp, Nhan Nặc Ưu nói với Lí Hạo Nhiên và Vương Lôi:“Hạo Nhiên, Tiểu Lôi, hai ngày nữa là sinh nhật của em, em muốn cùng chúc mừng với hai người.” Đáy lòng không muốn cùng Đan Sâm Duệ tootr chức sinh nhật, khí chất âm tà trên người hắn làm cho cô sợ hãi.

“Nặc Ưu hai ngày nữa là sinh nhật cậu? Năm nay cậu bao nhiêu tuổi ?” Nghe lời nói của Nhan Nặc Ưu, Vương Lôi có chút giật mình hỏi. Không ngờ rằng, hôm nay sinh nhật là của cô. Chẳng lẽ các cô chỉ khác biệt hai ngày tuổi?

“Đúng vậy,sinh nhật của tớ là hai ngày nữa.” Nhìn bộ dáng kinh ngạc của Vương Lôi, đoi mắt đẹp như búp bê Barbie, một cái chớp mắt cũng thật đáng yêu và quyến rũ Nhan Nặc Ưu có chút mê muội nói.

“Vậy đến lúc đó anh và Tiểu Lôi sẽ cùng chúc mừng với em, hôm nay là sinh nhật Tiểu Lôi, hai em lại bằng tuổi nhau, chắc chắn hai người có thể trở thành bạn tốt .” Lí Hạo Nhiên nhìn hai người trò chuyện với nhau thật vui, trong lòng vì Nhan Nặc Ưu có thể có thêm bạn tốt mà vui vẻ. Bởi vì học ở A Đại nhiều năm như vậy, Nhan Nặc Ưu chưa từng kết bạn với ai.

“Đúng vậy, tớ cảm thấy chúng ta nhất định có thể trở thành bạn tốt .” Thiện ý vươn tay, Vương Lôi chờ mong nhìn Nhan Nặc Ưu.

Nhan Nặc Ưu Vương Lôi mỉm cười, vươn tay cùng nắm tay cùng một chỗ với Vương Lôi.

“Ha ha, anh còn quên nói, Tiểu Lôi và Nặc Nặc cùng ban , về sau hai ngươi sẽ có nhiều thời gian hơn cùng chơi với nhau.” Nhìn hai cô gái cùng tuổi vui vẻ cười, Lí Hạo Nhiên vẻ mặt tươi cười như ánh mặt trời.

Ở một phía xa, trong phòng mọi người áp lực nhìn người đàn ông trẻ tuổi ở bên cạnh.

Người đàn ông có vẻ lo lắng nhìn ba người, cô chưa từng cười với hắn như vậy……


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...