Thấy rõ năm chữ này, lập tức Tả Đăng Phong cầm lấy cuộn thẻ tre trở lại đông phòng, đốt bếp lên, mượn ánh sáng từ bếp truyền đến bắt đầu đánh giá thẻ tre, gỡ sạch bùn đất, Tả Đăng Phong phát hiện có tổng cộng tám mươi mốt cái thẻ tre, mỗi thẻ tre có chiều dài vượt quá một bàn tay, chúng được cuốn lại thành một bó vừa thô vừa dài, so với các loại thư tịch tra cứu bình thường thì còn lớn hơn nhiều. Bùn đất được trát kín lên bó thẻ tre vậy mà cùng với pho tượng thần Nguyên Thủy Thiên Tôn tạo thành tỷ lệ rất cân xứng, như là cùng một thể, đây cũng là nguyên nhân làm cho Tả Đăng Phong không có chút nghi ngờ về nó.
Toàn bộ thẻ tre trải ra, tổng độ dài gần một mét, thẻ tre la do Thanh Trúc gọt chế mà thành, có màu thanh vàng, mỗi thẻ dài chừng hai mươi mấy centimet, bề rộng chừng hơn 1cm, cứ mỗi một cái thẻ trúc đều có hai mươi mấy chữ nhỏ màu hồng; loại thẻ tre cổ đại, bình thường có số lượng chữ gấp đôi sau này, nên chữ viết đặt biệt nhỏ, Tả Đăng Phong phi thường cố gắng mới có thể thấy rõ chữ viết trên mặt thẻ.