Tiếp theo sau một quyền đánh mạnh lên mặt Quách Tú, mũi hắn trực tiếp bị đánh lõm vào, mắt phải trực tiếp nổ tung, cả người ngửa mặt bay ra ngoài.
Thua rồi, làm sao có thể, chính mình đánh nát phòng ngự mạnh nhất của hắn làm sao có thể sẽ thua, hơn nữa lại thua thảm như vậy. Đau quá, đau quá, chính mình làm sao sẽ thua bởi rác rưởi này, làm sao sẽ thua bởi một người kém mình 12 tầng lực lượng, cho dù hắn mượn ngoại lực cũng không có khả năng...
Quách Tú thẳng đến khoảnh khắc cuối cùng đều không thể tin tưởng đây là sự thật, nhưng ngay sau đó hắn đã ngất đi.
- Tú nhi... Quách Tông Hữu nát ruột xé lòng rống giận một tiếng, hắn không nghĩ tới sự tình sẽ biến thành như vậy, trong nháy mắt liền phân ra thắng bại. Nhậm Kiệt làm sao có thể lại lần nữa mượn dùng lực lượng, vừa rồi rõ ràng bị đánh tan, làm sao lại như vậy.
Chỉ là những thứ này đã không trọng yếu, con trai, con trai của mình. Thần thức của hắn bao phủ, bộ mặt Quách Tú bị va chạm trong nháy mắt hôn mê bay ra ngoài, so với Quách Tú hắn lại càng thêm rõ ràng. Mặt Quách Tú bị thương nặng, nhất là con mắt vỡ ra, khiến hắn lòng đau như cắt, hận không thể đem Nhậm Kiệt xé nát, nhưng thực lực của Thường lão tứ không kém hơn hắn bao nhiêu.
- Giết! Quách Tông Hữu rống lớn, theo tiếng rống của hắn người của Thánh Dược Đường cũng điên cuồng xông xuống dứoi.
Đừng nói Quách Tú, Quách Tông Hữu, trên thực tế ngay cả người bên phía Nhậm Kiệt trong nháy mắt này đều ngây người.
Quách Tú dù sao cũng là Chân Khí Cảnh tầng 8, không, thời điểm chiến đấu cuối cùng hắn đột phá Chân Khí Cảnh tầng 9, thật sự tính toán chênh lệch 13 tầng thứ, như vậy rồi lại thua, hơn nữa thua thảm như vậy. Mặc dù hiện tại còn không giống như Cao Phi trực tiếp bị đánh chết, nhưng loại thảm bại này so với Cao Phi thì thảm hơn nhiều.