Sủng Thiếp - Đại Bao Tử

Chương 152: Cảnh xuân đầy giường (H nhẹ)


Chương trước Chương tiếp

Ngôn Thiếu Khanh nóng vội khó chịu, chỉ cảm thấy dục vọng trong người làm hắn sống không bằng ch.ết, bây giờ chỉ cần nhìn cái vú trắng tuyết của muội muội một chút, hắn ch.ết cũng không tiếc.

 

Nhưng mà, yêu tinh cưỡi trên người hắn nhất định không chịu cho hắn như ý.

 

Nàng cứ ở trên người hắn giành lấy vui sướng nàng muốn, lại không cho hắn phát tiết cơn dục vọng này ở trên người nàng.

 

Hắn cực kỳ yêu dáng vẻ d/âm phụ này của nàng nên không nỡ phá hỏng bộ dạng tự thủ d/âm này của nàng.

 

Ngôn Lăng Nhi vẫn xoa hai vú cách yếm như cũ, dùng â/m hộ mềm mại của mình cọ xát bao t.inh h.oàn của đại ca nhà mình, ở chỗ ấy, lông đen của hai người đã ướt đẫm d/âm thủy chảy ra từ trong h/uyệt của nàng.

 

Hai con mắt của Ngôn Thiếu Khanh đã đỏ ngầu, cây côn th/ịt cũng khí thế bừng bừng, nổi gần xanh đỏ, bởi vì kìm nén quá mức nên thân cây đã lộ màu đỏ tím, q.uy đ/ầu đỏ thẫm, có chất lỏng trong suốt rỉ ra.

 

Đó là từ trong mã mắt của hắn chảy ra. Rất muốn tiến vào trong bụng muội muội. "Đại ca, huynh xem ~~"

 

Ngôn Lăng Nhi giống như say rượu, bàn tay phủ lên trên bụng mình, nàng quyến rũ cưỡi lên trên người đại ca, nói khẽ: "Trong bụng Lăng Nhi đã có cốt nhục của đại ca rồi, đại ca ~~"

 

Nàng lắc eo, bụng dưới chuyển động nhẹ, cái yếm trên người sớm đã sắp không che nổi, xộc xệch tới nỗi sắp rơi xuống.

 

Ngôn Thiếu Khanh nhìn bụng dưới bằng phẳng của muội muội, ở trong đó thai nghén con nối dõi của hắn, hắn làm muội muội của mình sáu năm, chẳng dễ dàng gì mới khiến muội muội mang thai.

 

Hắn để cho muội muội ruột của mình mang thai cốt nhục của hắn. "A~ đại ca, đại ca ~~"

Toàn thân Ngôn Lăng Nhi run rẩy, ngửa đầu, hai tay quơ loạn trong không trung, rên rỉ: "Đại ca, đại ca, Lăng Nhi muốn tới, đại ca ~~"

 

Ngôn Thiếu Khanh vội vùng ra khỏi dây buộc tóc buộc trên cổ tay, đưa tay cầm bàn tay quơ trên không trung của muội muội, cùng nàng mười ngón tay đan nhau, chống đỡ nàng, cho nàng một chỗ dựa.

 

Ngôn Lăng Nhi cưỡi ở trên người đại ca, tóc dài xõa ra sau đầu, lọn tóc rơi trên bắp đùi Ngôn Thiếu Khanh, nàng phóng đ.ãng rên rỉ, môi đỏ nhếch lên, nơi hạ thể kề sát đại ca làm phát ra tiếng nước d/âm đãng.

 

Hai tay chống lên tay đại ca, mượn sức đại ca vặn vẹo bờ eo mình càng lúc càng nhanh, hạt châu trong â/m hộ nàng ma sát bao t.inh h.oàn của đại ca.

 

Bỗng nhiên, toàn thân Ngôn Lăng Nhi co giật giống như co rúm lại, hạ thể chảy ra từng dòng nước, làm ướt toàn bộ túi trứng của Ngôn Thiếu Khanh, làm lông côn th/ịt của hắn ướt sũng.

 

Còn có rất nhiều d/âm thủy ấm áp trượt xuống khe mông Ngôn Thiếu Khanh, chảy xuống tận dưới mông Ngôn Thiếu Khanh, làm giường chiếu ướt một mảng lớn.

 

Tình dục đầy người, cảnh xuân đầy giường.

 

Hồi lâu, sau một hồi lâu, nữ tử mềm mại cưỡi trên người Ngôn Thiếu Khanh mới từ trên cao triều rơi xuống, mang theo dư vị cao triều ghé lên người đại ca.

 

Thân thể mảnh mai của nàng vẫn co giật như cũ, giống như cực kỳ sảng khoái.

 

Giường chiếu dưới thân hai người lộn xộn, trong hơi thở của Ngôn Thiếu Khanh đều là mùi d/âm dục, hắn vừa muốn nói chuyện thì Ngôn Lăng Nhi ở trên người lại ngẩng đầu lên, hai con mắt mang theo ánh nước, tình cảm như nước.

 

Nàng nhìn đại ca, cúi đầu xuống, hàm răng cắn núm v/ú như hạt gạo trước ngực đại ca cách quần áo.

 

Ngôn Thiếu Khanh hít sâu một hơi, ngửa đầu, yết hầu nhấp nhô rồi phát ra một tiếng thở dài.

 

"Muội muội..."




Bình luận
Sắp xếp
    Loading...