Lúc này đổi lại là Ngôn Thiếu Khanh nằm ở trên giường, hắn nhắm mắt lại, yết hầu nhô lên, lồng ngực cách vải áo mỏng manh phập phồng, cây gậy lớn ở hạ thể đang bị muội muội xoa nắn, nó thô to dữ tợn, căng trướng làm lòng hắn chịu đựng tới nguy cấp.
Ngôn Thiếu Khanh dần dần thở dốc ồm ồm, hắn hơi mở mắt ra, thanh âm khàn khàn, nói: "Ngày trước không cảm thấy, hóa ra, có thể chịu đựng thủ đoạn quyến rũ của muội muội lại khó tới như vậy."
Tay nhỏ xoa bóp côn th/ịt hắn, lúc thì giống như lông vũ lướt nhẹ qua q.uy đ/ầu hắn, lúc thì lại như linh xà quấn lấy thân gậy của hắn.
Trăm loại thủ đoạn lại đều gãi không đúng chỗ ngứa, khiến Ngôn Thiếu Khanh muốn mà không thể, mồi lửa giữa bụng bùng cháy.
Lại nghe Ngôn Lăng Nhi trêu chọc bên tai hắn: "Thiếp cũng là suy nghĩ cho gia, những năm qua, gia giày vò thiếp không ít rồi, bây giờ, kiềm chế một chút vì cốt nhục trong bụng ta mới phải."
Nàng nói dễ nghe như vậy, ngón tay lại như con rắn luồn vào trong lưng quần Ngôn Thiếu Khanh, cầm cây gậy th/ịt vuốt ve lên xuống.
"Ah~"
Ngôn Thiếu Khanh thở ồm ồm, cũng không ngăn cản nàng trêu chọc hắn như vậy, chỉ yêu cầu: "Nói cũng đúng, muội muội ngoan, nàng dập lửa cho đại ca, lát nữa ~ nàng muốn thứ gì, đại ca đều đồng ý với nàng được chứ?"
Yêu tinh hư hỏng lại cười nói: "Nhưng mà đại ca, bây giờ đại ca muốn thứ gì, không phải Lăng Nhi đây sao?"
Nàng quản lý tiền bạc của hắn, khi triều đình thiếu quân lương, đại ca lại không thể cắt giảm tiền bạc của tướng sĩ thuộc hạ thì đều vay nàng.
Ngôn Thiếu Khanh một tay ôm chặt nàng, một tay vuốt ve gương mặt muội muội, ngón tay dài nâng khuôn mặt nàng lên, hắn cúi đầu liếm môi nàng, nói nhỏ: "Đúng vậy, ngay cả người đại ca đều là của Lăng Nhi, Lăng Nhi muốn gì? Cầm đi đi, đại ca cho nàng."
Nghe hắn tán tỉnh như vậy, mặt Ngôn Lăng Nhi ửng hồng, lông mi hơi run run, mở môi đỏ làm lộ ra cái lưỡi rồi chạm nhau với lưỡi của đại ca.
Cái lưỡi dấp dính ướt át dây dưa bên ngoài miệng nhau, bọn họ đâu còn để ý nước miếng phải chăng đã tràn ra bên ngoài, cứ dùng lưỡi an ủi lẫn nhau.
Tình dục cuốn lấy hai huynh muội, Ngôn thiếu Khanh muốn xoay người đè lên người muội muội lại bị nàng đẩy ra, hắn thuận theo nằm lại xuống gối.
Thấy Ngôn Lăng Nhi nửa nằm trên người đại ca, mái tóc dài của nàng xõa bên vai, bàn tay trắng nõn còn đang vuốt ve côn th/ịt, cái lưỡi trơn ướt lại liên tục liếm vành tai đại ca.
"Đại ca ~~"
Nàng mở miệng gọi nam nhân đã bị nàng mê hoặc đến choáng váng, cố ý nũng nịu thở hổn hển trong tai hắn: "Đại ca, ah ~~ đại ca, đại ca ~~ ah, uh ~~~ đại ca
~~"
Ngôn Thiếu Khanh đâu chịu đựng được cái này, hắn cực kỳ thích tiếng nàng gọi lúc động tình, nàng càng không biết xấu hổ rên rỉ bên tai hắn như vậy, Ngôn Thiếu Khanh càng không nén nổi lửa dục trong người.
Ngực hắn càng ngày càng phập phồng mạnh, tiếng thở dốc cũng càng ngày càng lớn, hai chân khó chịu tách ra, cởi quần lót của mình, thỉnh cầu: "Muội muội ngoan, muội muội ngoan, muội buông tha cho đại ca, cho đại ca bắn ra, muội muội ngoan ~~"
Ngôn Lăng Nhi lại không nghe làm, chỉ cắn vành tai đại ca rồi cái lưỡi chui vào trong lỗ tai hắn, mê hoặc nói: "Ngày xưa đại ca tra tấn Lăng Nhi như thế nào?
Bây giờ đại ca rơi vào trong tay Lăng Nhi rồi, đại ca ~~ đêm còn dài, ah ~~ Lăng Nhi từ từ hầu hạ đại ca ~~~"