Sự Trả Thù Của Quỷ - Angels or Devils

Chương 14: Huyền thoại trở lại


Chương trước Chương tiếp

- Đã nghe hắn nói như thế rồi mà còn không lên tiếng, định thử sự kiên nhẫn của tôi như thế nào à? – Nó bắt đầu quạo sau khi Hắn đã lên tiếng mà mấy tên này cứ đứng như trời trồng mặt dù Nó thì cũng chẵng hơn gì vì ngạc nhiên. (hìhì, chị này tính nóng, đừng nên dzỡn chơi ko thôi chết ko kị ngáp àk ^^~ Kyo: *ức lắm nhưg chã nói j đc vì tg nói quá…..ĐÚNG mà kekeke*)

- Dạ vì chủ nhân đã thâu nhận trên dưới 3000 anh em chúng tôi – Tên lúc đầu lại nói, hình như muốn thử gan nó thật thì phải. (hôhô anh này mà có bị j thì đừng trách tg nhá, tại anh chọc ổ kiến lửa rán chịu, tg vô tội)

- Cái này là các người ép tôi chứ không phải tôi muốn đâu – Nó nói rồi giật cây côn trên tay của Rei, đơn giản vì cậu là người đứng gần Nó nhất, đang định giáng xuống người tên vừa mới trả lời thì Hắn đã chặn tay Nó lại. Nó thật sự bất ngờ, bất ngờ vì Hắn dám chặng mình lại và bất ngờ vì Hắn là người đầu tiên sau 2 ‘người ấy’ có thể chống được sức mạnh của Nó, Nó liếc mắt sang Hắn như muốn hỏi Hắn đang muốn gì.

- Bình tĩnh chút đi – Hắn tĩnh bơ nói với Nó rồi quay sang tên vừa nói với ánh mắt giết người, chỉ thẳng cây côn vào mặt tên đó (ủa ủa ủa anh này giật cây côn của chị e khi nào dạ?????), – Tôi cho anh 5 giây để giải thích, còn không thì cái cây côn này sẽ do tôi xử anh đấy! – Hắn nói, giọng lạnh tanh không thua kém gì Nó, nhưng có phần đàn anh hơn một chút. Tên đó thì như chết khiếp, còn tụi Liz thì như không tin vào mắt và tai mình với những gì họ đang chứng kiến. (đơn giàn cha này ít khi lo chuyện bao đồng àk)

- Vâng! Cậu cũng…cũng biết rằng không một ai trong chúng tôi muốn đi theo băng của cha con tên Hổ Trắng đó, nhưng biết làm sao được khi mà cha con họ đã lấy gia đình ra uy hiếp chúng tôi, nhưng giờ đây Kyo giúp hơn 3000 anh em chúng tôi thoát khỏi sự đe doạ của họ, cho nên tất cả những người dưới sẽ theo như lời hứa đi theo phục vụ dưới trướng của cậu, nhưng riêng những người còn đứng đây sẽ theo bảo vệ Kyo, nếu như chủ nhân không đồng ý chúng tôi xin kết liễu mạng sống tại đây – tên đó nói một cách rõ ràng rành mạch, tuy lúc đầu có hơi sợ nhưng càng nói không hiểu sao lại có thêm động lực thúc đẩy anh phải giải thích thật rõ ràng như thế (hôhô a này còn biết khôn nhợ, tg tự khen anh đấy). Càng nghe anh nói mặt Nó càng tối sầm lại, “VN thật làm mất mặt thế giới ngầm quá, còn bao nhiêu bang hội như thế này nữa, định sẽ từ từ nhưng có lẽ phải đổi kế hoạch thôi!” Nó nghĩ (Héhéhé, nếu muốn biết ý của Kyo là j thì cứ tiếp tục theo dõi nhá). Còn tụi Liz thì cũng không kém, ngay cả nét mặt lạnh lùng của Hắn cũng thay đổi.

- Thôi được, lí do có thể tạm tha – Hắn hạ giọng nói rồi hạ cây côn xuống.

- Mi làm ơn thả tay ta ra, ta có chuyện muốn hỏi họ – Nó nãy giờ tuy lắng nghe nhưng cố tìm cách thoát khỏi bàn tay hắn, nhưng sao còn cứng hơn cả xiềng xích thế này!!!! Bây giờ hắn và mọi người mới nhận ra là ngày giờ hắn vẫn nắm chặc tay nó và đẩy, nói đúng hơn là giữ nó sau lưng hắn. Hắn liền bối rối bỏ tay Nó ra, Nó không thèm nhìn mặt Hắn thêm 1 lần. Mấy tên kia vừa nghe Ken tha cho thì mừng lắm, nhưng chưa tới đâu thì đã thót tim vì nghe nó muốn hỏi chuyện tiếp.

- Các người đừng vội mừng, nếu nói như các người thì trên dưới 3000 người không người nào chiệu khuất phục thì bọn họ lấy đâu người để đi mà đi bắt gia đình các người mà uy hiếp????? – Nó hỏi, đó là

nghi vấn duy nhất của Nó trong lúc này, vì nó thấy có gì đó không ổn. (hôhô, tg cònk hĩu s mấy tên này hỏi đc mà chị còn hỏi cho mệt nhợ :”> [hix, nc kiũ như tg có ngày chắc vào viện nằm quá])

- Chính là bọn họ – tên đó nói, chỉ tay vào cái đám hỗn tạm phía sau, – Họ là 600 tên được huấn luyện và đã uy hiếp tất cả anh em còn lại – tên đó giải thích thêm.

- Chỉ là 1 đám vô dụng – Nó lắc đầu ngao ngán. – Nhưng tại sao các người lại muốn theo tôi, không phải các người ‘ngán’ tên này hơn tôi sao???? – Nó hỏi rồi chỉ tay sang “tên này” không ai khác hơn là Hắn. (hiz, a Ken ơi hình như anh lấy tên em là trúng ngay sao hcổi hay s mà chị này ghét anh thế tới tên cũng k thèm gọi v???? *khóc lóc thê thảm bù lu bù loa*)

- Đáng lẽ là trên dưới 3000 anh em sẽ theo chủ nhân, nhưng biết chủ nhân sẽ không chịu vì dù sao thì cái cam kết cũng nói là sẽ theo cậu Ken cho nên chúng tôi là 20 người cầm đầu của các nhóm được giao trách nhiệm theo bảo vệ chủ nhân – Tên đó lại trả lời một cách rành mạch.

- Các người??? Bảo vệ chị hai??? Mơ à??? – Út Rei nghe buồn cười không nhịn được lên tiếng, ngay cả tụi nó còn chưa dám nhận trách hiệm bảo vệ Kyo mà mấy tên này dám nói như thế, không buồn cười mới lị.

- Rei! – Nó gằng giọng gọi Rei làm thằng nhỏ tái mét mặt không nói gì nữa, – Thôi được, nếu tên đó đồng ý thì các người có thể theo tôi – Nó nói, lại chỉ tay về phía Hắn làm cho nguyên đám được thêm một lần nữa tròn xoe mắt nhìn hết nhìn Nó rồi lại nhìn Hắn. (ớ s hum nay chị nàyn hường hết cho a v??? tg nghi lắm rồi á nghen)

- Tuỳ các người – Hắn bình thản nói như không có gì, bây giờ thì đã ngồi lại cái ghế của mình.

- Thôi được, vậy thì các người có thể đi theo tôi nếu có thể chịu nổi cuộc huấn luyện chung với đám anh em mới của tôi, còn nếu không thì xin nói lời chào tạm biệt với thế giới này đi! – Nó buông thỏng một câu rồi bỏ đi, Rika và 5 đứa em Nó cũng bỏ đi theo Nó sau khi Rika quay sang chào Liz với Jes cùng nhắn 20 tên đó là dọn dẹp cho sạch sẽ cái đám “bùi nhùi” kia rồi thì sẽ gặp lại vào 1 tuần sau tại bar của Hắn và sẽ có thông báo sau. Mấy tên đó cũng hiểu được mà nhanh chóng thâu gom tất cả cái đám hỗn độn đó rồi rút lui, lúc này thì bọn Ken cũng đã biến mất vào trong bar rồi.

Trên đường về nhà Nó không nói thêm gì cả, về đến nhà nó cũng chỉ lặng lẽ bước lên lầu, vào phòng ngủ làm bọn kia cũng chẵng dám lên tiếng. Nó ngâm mình thật lâu trong bồn tắm có cả 3 tiếng đồng hồ, lúc nó bước ra đã là gần 3h sáng, nó nặng nề bước lên giường ngủ. Giấc ngủ đến với Nó rất nhanh vì một ngày quá dài đối với đứa mới được truyền 2 bịch máu chưa lâu như Nó. 1 tuần sau đó mọi chuyện cũng bình thường ngoài những lúc hứng lên nó lại kiếm chuyện để chọc cho Jay và Hắn tức điên nhưng không làm gì được Nó, tối lại đến bar của Hắn mà quậy phá tanh banh. Đám anh em của Nó bây giờ là con số 60, Nó đã cho 20 người kia sống chung căn nhà với 40 người anh em của Nó, và ngày nào cũng ghé qua thăm họ một lúc trước khi tới bar nhưng không đả động gì đến việc huấn luyện.

1 tuần cũng lặng lẽ trôi qua, mới đó mà Nó và mấy thằng nhóc đã vào học được 1 tuần. (Héhé quên báo cho mọi người là 5 thằng nhóc cũng được đi học rồi và đều học chung với tụi nó hết, lúc mà 5 anh chàng nhà ta vào lớp đã làm rung chuyển nguyên cái trường học đấy nhá :->) Lúc này đang là tối thứ 7, tại bar của Hắn, có mặt đầy đủ 60 người anh em mới của nó cùng với cái bar hôm nay lại đóng cửa.

- Hôm nay Kyo mời mọi người tới đây là muốn thông báo cho mọi người 1 tin có thể nói là hơi…shock 1 tí, mong mọi người hãy chuẩn bị tinh thần – Nó dõng dạt nói với nguyên đám 60 người đó làm những nụ cười trên khuôn mặt của họ vụt tắt nhanh chóng, thay vào đó là hoang mang tột độ nhưng vẫn không ai nói gì.

-Theo như mọi người biết thì muốn theo Kyo này không phải dễ, và tất yếu các người phải biết rằng nếu muốn được Kyo này xem là người trong nhà thì các người sẽ phải vất vả – Nó lại tiếp tục sau khi hạ 1 cú knock out ngay từ đầu tới 60 người anh em. (hix, chị này vừa hành hạ thể xác lẫn tinh thần người khác mà @@)

- Có phải là cuộc huấn luyện đào tạo của chị không? – Nhóc Tuấn hình như là không có chút gì lo lắn hỏi Nó một cách tỉnh bơ, mấy thằng nhóc kia cũng vậy. (muốn biết nhóc này là ai thì đọc lại chap 8 nhák)

- Vâng! và hôm nay Kyo xin giới thiệu với mọi người 20 người sẽ huấn luyện các người – Nó gật đầu với nhóc Tuấn rồi

nói lớn, sau tiếng nói của Nó là tiếng guốc và giày gõ xuống nền nhà nghe rất gì đó gọi là uy quyền nhưng lại nhanh nhẹn, đó chính là 20 người, ý mà nhấm mới có 19 người anh chị khét tiếng trong thế giới đêm của Nhật và toàn Châu Á thôi ) (kekeke tới giờ tg bomb rồi thôg củm đê!!!). Họ cùng bước thật nhanh đến bên Nó, cuối đầu chào nó 1 cách không quá gọi là lễ phép nhưng có phần gì đó tôn kính, rồi thì tất cả lại toe toét cười chứ không làm mặt hình sự nữa. (hehehe wên nói hum nay bar này à of tụi nó chứ chã cók hách khứa j đâu nhá, tụi nghịp anh Ken nhà ta nó mới oti71 có chưa đầy 2 tuần đã đóng cửa 2 ngày, làm ăn kiũ này chắc dẹp tịm sớm wớ)

- Hello tất cả, bọn tôi là tay chân thân tính của Kyo, là “con nuôi” của em ấy hết đấy, rất hân hạnh được gặp tất cả – 1 chàng trai trông rất tuấn tú lên tiếng, anh nhấn mạnh từ con nuôi làm cả đám người vừa bước vào cùng Rika và 5 thằng nhóc phì cười, Nó thì vẫn tỉnh bơ còn tất cả những người còn lại ngay cả Liz và mấy tên kia đều nhạc nhiên tột cùng. Có ai trong cái thế giới đêm này (cả ngay cũng thế thôi mấy anh hcị ơi, j mà bi quan thế) lại không biết đến anh chàng này cùng những anh chị đang đứng đây, nhất là anh chàng mới lên tiếng, anh chính là Thái Ngọc Minh Vương, chính là ông trùm nắm giữ 1/4 cái vùng Sài Thành này lại chính là do 1 tay Nó đào tạo ra, còn những người kia nữa, toàn những khuôn mặt quá là quen ở cái thế giới ngầm này, toàn những anh chị tay to mặt lớn không à. (hix, đã nói là thế giớ ban ngày, ý mà nói giới thượng lưu hay đài ti vi gì gì cũng chíu hàng ngày thôi mà)

- Anh lúc nào cũng vậy, em xơi anh bây giờ – Nó nói 1 cách gay gắt nhưng có thể nghe ra là nó đang rất vui.

- Hehe, anh có một món quà rất đặt biệt dành cho em đây – anh Vương lại nói như không nghe câu ‘hâm doạ’ của Nó rồi quay ra cửa bar không chờ Nó kịp phản ứng. – Trâm, đem bảo bối của chúng ta vào đây đi – Anh Vương vừa dứt lời thì Rika đã nhãy tưng lên, vừa lúc lại có thêm 1 cô gái bước vào, dắt theo là 1 thằng bé khoảng 3-4 tuổi gì đó.

- Ááááááá!!!!! Nhóc Bu!!!!!! – Rika nhảy tưng lên và chạy lại khi thấy thằng nhóc làm tất cả không hiểu gì. (ý nói 60 người anh em của Nó với mấy người bọn Liz á) ngay cả 5 tên nhóc cũng bất ngờ không kém, và vui mừng nhất vẫn là Nó!.

- Cô Rika!!! – thằng nhóc vừa thấy Rika thì cũng cười toe toét rồi bỏ tay cô gái tên Trâm và chạy lại phía Rika. Hehehe để tả về cậu bé này chút nhá, thằng nhóc này có 1 cặp mắt to đen long lanh, mặt mày sáng xủa và trông rất cute, chỉ có thể tả = 1 từ KUTE!!!!!!!!! 8thôi cảm tg dốt mấy cái tả diễn này lắm ạ)

- Nhóc Bu quên bọn cậu rồi sao??? – Rey lên tiếng khi thấy cậu nhóc tên Bu đang ôm chầm lấy Rika.

- Cậu Rey!! – thằng nhóc lai cười rồi chạy lại phía Rey, rồi thì 4 cậu còn lại cũng thế, ngay cả Ran khi thấy câu nhóc cũng tươi cười ôm chầm lấy nhóc.

- Còn mẹ thì sao Bu??? – Nó bây giờ mới lên tiếng khi thằng nhóc đã ôm chầm từng người, giọng của nó diệu dàng hẵng đi cùng với nụ cười rất hiền làm tất cả shock toàn tập luôn. WAIT!!!! Nó mới gọi thằng nhóc là gì?? Con??? Mẹ??? là sao đây????? thôi để qua bên đi chút biết.

- MẸẸẸẸẸẸẸ!!!!! – Thằng nhóc vừa nghe thấy tiếng của Nó thì lại hét lên chữ mẹ làm tụi kia càng tròn xoe mắt nhìn Nó, nhưng nó chẵng thèm để ý đến tụi đó mà chỉ dang tay ôm chầm lấy nhóc Bu vào lòng.

- Mẹ nhớ Bu quá, Bu bên đó có nghe lời mấy cô chú không??? – Nó thơm nhẹ lên trán nhóc Bu rồi hỏi một cách âu yếm, không thèm để ý đến những cặp mắt đang mở to hết cỡ nhìn mình.

- Chuyện này là sao??? – Liz là người lấy lại được bình tĩnh đầu tiên hỏi.

- Oh, hehe, giới thiệu với mọi người đây là bảo bối của chúng tôi đấy – Rika cười tươi nói với đám Liz.

- Thôi mình ngồi xuống đi rồi từ từ bọn em giải thích cho các anh chị cùng tất cả mọi người hiểu. -Rey quay sang nói thêm với tất cả, còn Nó thì bây giờ đang ngồi chơi với nhóc Bu quay lưng lại với tất cả cho nên không ai có thể thấy được khuôn mặt của Nó lúc này. (tg đang rất rất rất rất lo lắn cho chị này, s mà cứ che che dấu dấu cái mẹt của chị hoài v làm ng ta tò mò lém lém èk . Kyp: tại ai mà còn nói hả????? *Liếc* cháy áo tg rùi, huhu cái áo mama mới mua cho ( )

- Uhm – Liz nói rồi tất cả ngồi luôn xuống sàn nhảy chứ không thèm ngồi lên ghế nữa.

- Nói đi – Jes đang rất rất rất shock nhưng cũng không thể nào không tò mò.

- Đây là con trai của Kyo đấy – Nó bây giờ đã lấy lại bộ mặt hình sự nói. SHOCK đợt hai, lúc nãy nghe Nó gọi nhóc Bu như thế cứ tưởng là nhóc Bu cũng là 1 trong những đứa con nuôi của Nó thôi chứ, đúng là hoảng mà!!!!

- Con..con… của Kyo á??? -Liz như không tin vào tai mình, lắp bắp nói. (Hehehe, chị Liz nhà ta mà còn lắp bắp cà lăm nói như thế thì biết là chuyện này shock đến mức nào rồi, keke ta k nói lí do đâu mất vui àk)

- Cô chỉ mới 19 tuổi làm sao lại có thể có con lớn thế này cho được??? – Hắn lên tiếng nói như mỉa mai. (hôhô tg nghe mùi dấm chua lắm rồi đấy m.ng)

- Bộ ta 19 thì không thể có con lớn thế này sao??? – Nó nhếch môi cười đểu trả lời lại Hắn làm anh chàng im bặt. Không hiểu tại sao tự nhiên nghe Nó nói nhóc Bu là con của Nó thì Hắn thấy rất tức nhưng không biết làm sao, không kiềm được cho nên mới buột miệng lên tiếng ấy chứ. (hehehe, dấu hịu j đây ta??? :-”)

- Thôi thôikhông cần làm mọi người shock như thế nữa đâu nhóc à – tiếng của một chàng trai khác vang lên sau lưng làm Kyo đang mặt lạnh cũng không thể không nở 1 nụ cười rạng rỡ, Hắn hơi bất ngờ nhưng chưa nói gì, mấy người của Kyo thì cười tươi như hoa, còn mấy người còn lại chỉ còn biết mắt chữ A mồm chữ O vì bất ngờ và ngạc nhiên kinh khủng. (hôhô lúk này ta có cái máy chụp hình chộp toàn cảnh này bảo đảm mấy anh hề cũng phải thua kakaka =)) )

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAANH!!!!!! – Nó hét lên một cách vui sướng rồi chạy tới ôm chầm chàng trai vừa lên tiếng, không còn một chút

gì giống với Kyo lạnh lùng ngày thường.

- Anh Miiiiiiiiiiiiiinh!!!!!!!!!!! – Rika với mấy thằng nhóc cũng vui không kém, ngay cả 20 người kia cũng không khỏi bất ngờ vì sự xuất hiện của anh chàng này.

- Đó…đó không phải,……không phải là Huyền Thoại Calvin sao???? – Jay lắp bắp cà lăm nói 1 cách như không tin vào chính cặp mắt 20/20 của mình. SHOCK toàn tập luôn.

- Uhm – Hắn sau một hồi bất ngờ cuối cùng cũng gật đầu trả lời Jay.

- Sao không thấy mày ngạc nhiên chút nào vậy Ken? – Tim hỏi Hắn, giọng có phần đùa cợt. Hehe đừng lạ vì sao Tim không hề ngạc nhiên vì sự xuất hiện của người con trai tên Minh này nhá, vì với anh chàng này chã có gì có thể nói là bất ngờ cả. (hehehe, để xem có fãj thậk hem har)

- Mày có cần thiết phải hỏi khi đã quá rõ câu trả lời? – Hắn trả lại cho Tim, miệng nở 1 nụ cười rất lạ.

- Chỉ đơn giản là hỏi cho có thôi – Tim cũng cười, cái nhếch mép của anh làm cho khác chàng trai đang ở đây cũng phải

điêu đứng á, không phãi gay đâu nhá, đơn giản là vì anh này ít khi nào cười trong khi đó nụ cười của anh lại đẹp mê hồn như thế. Có thể nói shock nhất trong nhóm là Joe, Jay và Jes vì khi này cả 3 vẫn còn đang há hốc trông ngố đến tội kìa. (kakaka, cho chừa dám hù t/g àk, cho mất hết hình tượng với đọc giả lunz 3 người kia: *liếc* hix, lại liếc, có j thì nói đi chứ, ấm ức lắm nhưng t/g vẫn đang đua với tốc độ của ánh sáng đấy thôi)

- Anh, Kyo nhớ anh lắm!!!! – Nó bay ngay đến chỗ anh chàng đó với tốc độ ánh sáng, ôm chầm lấy anh một cách hạnh phúc, miệng thì cười tươi ơi là tươi, mắt long lanh lóng lánh luôn.

- Uhm, anh cũng nhớ nhóc lắm, mấy năm nay có làm như lời anh dặn không?? – Anh chàng cũng cười hiền nhìn nó rồi hỏi. (hơhơ ta chắc lunz là a này rõ hơn lòng bàn tay ý chứ, mà cứ thík làm dáng thôi)

- Uhm, thôi có gì về nhà mình nói, giờ để em giới thiệu anh với mọi người nha – Nó nói, hình như đã trở lại lạnh lùng nữa rồi. (ối Kyo ơi, sao không cho mọi người được ngắm nụ cười rạng nắng của chị thêm chút nữa !!! *haizzzz* t/g than thở. Kyo: Cho mi 2 giây để rút lại những lời đã nói. *giọng còn lạnh hơn băng tuyết nữa* t/g: thôi bái bai mọi người em về với đất mẹ TT_TT)

- Uhm – Anh gật đầu rồi bỏ Nó ra, nở một nụ cười hiền anh quay sang bọn Rika. – Hếlu mấy nhóc! – Anh nói 1 cách nghịch ngợm.

- Anh ơi, Rika nhớ anh quá à!!!! – Rika nhõng nhẻo với anh nhưng không đụng đến người anh dù chỉ 1 tí.

- Thôi đi cô, đừng nói là anh không biết không có anh cô quậy như thế nào nhé! – Anh cười cười nói chọc Rika làm cô ngẩng tò te luôn, chỉ còn biết đỏ mặt mà cười trừ thôi. (hốhố, chị này đỏ mặt kìa. n*nói xong chạy mất dép mất công lại phải về vá áo, lí do ts thì ai ai đều biết nhà nhà đều hay rồi ta khỏi nói mọi miệng.

- Hehe, đúng là anh! – Rika đỏ mặt nói với anh.

- BAAAAAAAAAAA!!!!!!! – Nhóc Bu nãy giờ ngẩng tò te vì bị mẹ Kyo vất sang một bên, giờ nhìn thấy anh chàng liền chạy cấp tốc lại bên anh mà hét làm bọn Ken cùng với 60 người kia shock thêm đợt thứ n+ luôn. (Kyo ơi sao chị toàn đem tin shock tới cho mọi người thế này *haizzz* than thở)

- Nhóc Bu!!! – Anh lại nở 1 nụ cười rạng rỡ hơn đón nhóc Bu vào lòng, anh ôm nó rất lâu rất lâu, – Ba nhớ nhóc Bu quá

- Anh nói thêm rồi thơm 1 phát lên trán nhóc.

- Bu cũng nhớ ba lắm!!! – Nhóc Bu cũng nhõng nhẻo với anh, tiếng của cậu nhóc nghe rất rất rất là dễ thương.

- Uhm, thôi Bu đi chơi đi cho ba nói chuyện với mọi người nhé – Anh nói rồi thả Bu xuống cho cậu nhóc chạy lại chỗ của mấy anh tiếp viên chơi.

- Chào mọi người, chắc mọi người cũng đã biết tôi rồi cho nên không cần giới thiệu đâu nhỉ – Anh cười nói với mọi người 1 cách tự nhiên. (anh này có hơi bị ‘tự sướng’ hem????)

- Đương nhiên rồi, Huyền Thoại 1 thời mà sao không biết – Hắn lên tiếng rồi bước lại gần anh.

- Bar đẹp lắm nhóc – anh cười cười vỗ vai hắn 1 cái khen.

- Anh về hồi nào thế??? – Hắn hỏi anh, cũng có vẻ tự nhiên hơn.

- Về hôm qua, nhưng bận quá cho nên chờ tối nay tới luôn này – Anh nói với Hắn rồi quay sang đám còn lại. – Mọi người đừng nhìn tôi như thế, cứ xem tôi như người bình thường được rồi, chơi tiếp đi – Anh nói, nhìn mặt tất cả bây giờ anh cũng không biết phải tả như thế nào luôn. Hehe để t/g tả cho, tất cả đều 2 mắt tròn xoe hết cỡ nhìn anh như thần tượng hơn cả oppa Lee Minh Ho hoặc tổng thống Mỹ Barack Obama luôn ý :”>

- Thôi nào, để Kyo nói cho xong việc lúc nãy, sau ngày hôm nay, các người sẽ được theo 20 anh chị này tham gia khoá huấn luyện 2 năm của Kyo này. Nếu có thể vượt qua thì các người sẽ được trọng vụng còn nếu không được thì về quê cắm câu đi! – Nó nói một cách lạnh lùng.

- Vâng thưa chủ nhân! – nguyên đám hô lớn.

- Các người giỡn với tôi à??? – Nó nghiến răng nói.

- Hehehe chị bớt giận, làm cho nó có chút khí thế ý mà – nhóc Hoàng chạy lại trước mặt Nó cười cười nói chứ không hề động vào người Nó.

- Không có lần nữa đâu! – Nó xuống giọng khi thấy nụ cười tươi như mặt trời của Hoàng, trông cậu nhóc sao mà đẹp thế hem biết.

- Vâng! – Hoàng lại cười rồi cuối đầu chào Nó quay lại chỗ của mình.

- Thôi hôm nay xem như tiếc chào mừng các người đó, chơi cho vui đi chứ mai là không biết có còn nhìn được mặt trời nữa không đấy! – Rika nói một cách thích thú.

- Ok, khai mạc nào!!! – tiếng Jes cũng hào hứng không kém, tiếp đó là tất cả lại cười nói vui vẻk hông phân chia giai bật gì cả, DJ cho nhạc nổi lên rồi thì các anh chị nhà ta tha hồ quậy phá, nhóc Bu cũng bắt đầu chạy theo Rika với Jes mà cười chơi rất vui.

Thái Ngọc Minh Calvin

Tuổi: 25 Cao: 185 (thề đấy, chap sau là cho mỗi tên mét 6 hết cho đỡ tủi thân đó)

Tóc: Tóc hơi dài lãng tử, có màu nâu hạt giẻ luôn được chải chuốt gọn gàng.

Mắt: Nâu đỏ hai mí, mi dài như mi con gái.

Style: Thường là quần âu đen với áo sơmi trắng nhìn rất thư sinh, bữa nào buồn lại thêm cặp kính cận thay cho contact lense (đúng là lưu manh giả danh tri thức!), nhưng tới lúc “choảng nhau” thì jean + áo pull đen toàn tập.

Tính Tình: Hơi yểu điệu thục nữ một tí chút nhưng lại rất lạnh lùng, chỉ khi nào ở chung với tụi nhóc thì mới cười nói vui vẻ thôi. Không thích làm con gái đau cũng như ở gần con gái, chỉ có 1 số ít là đụng được tới anh mà thôi, sợ nhất là con yêu quái vài chao nữa sẽ cuất hiện.

Gia Thế: Anh trai của Kyo, có riêng cho mình một vài công ti và vài thứ nữa từ từ sẽ biết.

Độ Quậy: Ít khi nào ra tay, nhưng khi đã ra tay thì phải là tưng bừng bừng bừng luôn, ngang ngửa với người ấy đấy ^^~.


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...