Siêu Sao

Chương 280: Do dự và quyết định


Chương trước Chương tiếp

“Fiennes Đường?”

Dưới ô che nắng, một người đàn ông trên người bôi kem chống nắng tựa trên ghế nằm từ phía sau tạp chí lộ ra một nửa khuôn mặt anh tuấn mà tràn ngập hormone nam tính, ngón tay trái Charles kẹp xì gà thuận tiện cầm một góc tạp chí, tay phải còn lại nhấc lên cốc rượu whisky thêm đá bên cạnh uống vài ngụm.

Sau đó hỏi: “Fiennes Đường là ai?”

Trong nháy mắt, Đường Phong còn đang trong bể bơi hai tay ghé vào bên bờ thoáng cái cảm thấy khuôn mặt có chút cứng ngắc, là cậu đời trước không có danh tiếng, hay là Charles hoàn toàn sống ở một thời không khác.

Tên khốn này biết vũ nữ múa thoát y vũ nổi danh nhất nước Mỹ, biết top10 các quý cô trong giới xã giao Châu Âu, thậm chí còn biết người mẫu hỗn huyết nổi danh ở Nam Phi, nhưng lại không biết có một Fiennes Đường đóng phim.

“Ào —— “

Lục Thiên Thần từ trong nước xông ra, chậm rãi bơi tới bên cạnh Đường Phong, một tay ôm lấy thắt lưng cậu, trong mắt rất nhanh hiện lên một tia nhìn có chút hả hê.

“Fiennes Đường là một minh tinh điện ảnh, cậu chưa từng xem phim của anh ta sao?” Lục Thiên Thần hỏi, cũng không biết có phải cố ý không.

“Trên thế giới có nhiều minh tinh như vậy, lẽ nào tôi còn phải quen biết từng người từng người sao? Chí ít tôi dám khẳng định, anh ta cũng không phải nổi danh như vậy, bằng không sao tôi lại không biết.” Charles rất vui vẻ cười nói, anh thậm chí đã quên mình còn từng đi cùng Đường Phong tảo mộ cho Fiennes.

Được rồi được rồi, Đường Phong biết cậu hiện tại là Đường Phong, là Đường Phong, đã không phải là Fiennes nữa, cũng không nên bởi vì một chút việc nhỏ này liền cảm thấy khó chịu, dù sao không có khả năng tất cả mọi người đều biết Fiennes.

Thế nhưng, lời này từ trong miệng Charles nói ra sao cậu vẫn thấy khó chịu như vậy?

“Ha hả, em cũng nghĩ như thế.” Đường Phong cười khẽ hai tiếng.

Charles hoàn toàn không cảm thấy giọng điệu dị dạng của Đường Phong, tiếp tục nói: “Người này là ai, nếu như không có tiếng tăm còn quay tiểu sử gì chứ, lẽ nào anh ta đã chết?”

“Đường Phong bảo bối của anh cũng sẽ không tùy tùy tiện tiện liền nhận điện ảnh, hơn nữa, em hiện nổi tại danh như vậy còn cần đi diễn người khác sao? Ha ha ha!” Charles nói xong liền ngửa đầu ha ha phá lên cười.

“Cậu ta đang cười cái gì?” Khóe miệng Lục Thiên Thần cong lên.

“Không biết, có thể là điên rồi.” Liếc nhìn Charles, Đường Phong xoay người hai tay vòng trên cổ Lục Thiên Thần, lộ ra dáng cười, “Kệ anh ta, tôi bơi có chút mệt mỏi. . .”

“Tôi ôm em.” Lục Thiên Thần mỉm cười kéo gần khoảng cách với Đường Phong, khi Charles đang ở tại chỗ cười ha ha, anh đã cùng người kia ôm lấy nhau ở trong nước, môi dán môi.

Cười đến một nửa rõ ràng bị cảnh tượng trước mắt làm cho kẹt lại, khóe miệng cong lên của Charles trong nháy mắt có chút co quắp, tạp chí cũng không xem, xì gà cũng không hút, rượu whisky cũng không uống.

Cởi ra áo tắm trên người, Charles rống lớn một tiếng: “Bảo bối, anh tới, chúng ta cùng bơi!”

Nói xong, liền ở trong không trung toát ra nhảy tới chỗ Lục Thiên Thần và Đường Phong, dọa đến Đường Phong và Lục Thiên Thần nhanh chóng tách ra, chỉ sợ bị con gấu nào đó nện tới.

“Charles! Hồ bơi lớn như vậy, anh không biết chọn chỗ khác nhảy sao? !” Trên khuôn mặt bị bắn đầy nước, Đường Phong một bên lấy tay vuốt nước một bên mắng.

“Ha ha, bảo bối, em không biết anh đeo hệ thống dẫn đường tự động sao? Em ở chỗ nào, anh liền bay tới đó.” Gấu Char vào lúc người kia vội vàng dụi mắt liền hai tay ôm lấy cậu, giống như lang sói hôn lên, còn một bên làm nũng, “Thân thân bảo bối, chúng ta đã lâu không hôn nhẹ rồi, chúng ta đến hôn hôn có được hay không?”

“Biến!” Con gấu chết tiệt này.

“Đừng mà, anh. . . A! Lục Thiên Thần chết tiệt, cậu buông tay cho tôi!” Charles kêu lên một tiếng, tóc bị người túm ở phía sau.

Mùa hạ nóng bức, tiếng ve kêu vang vọng không ngớt.

. . .

“Nghe, nếu như sau đó tôi hói đầu tôi liền nhổ sạch tóc cậu, cho cậu đi làm hòa thượng, mỗi ngày gõ chuông niệm Phật, không bao giờ cần trở về nữa!”

Xoa cái gáy bị Lục Thiên Thần túm đau, Charles vừa vào gian nhà liền mắng lên.

“Nếu như anh hói đầu liền tự động đi đi.” Đường Phong và Lục Thiên Thần cùng nhau đi đến, thuận tiện còn tay nắm tay với Lục Thiên Thần, “Tôi tình nguyện anh không có tóc.”

Vừa quay đầu lại, Charles liền thấy Đường Phong và Lục Thiên Thần tay nắm tay, một bộ hình dạng đôi vợ chồng già, ân ân ái ái khiến anh rất muốn một lần nữa nhảy qua chém xuống đem bọn họ triệt để bổ ra.

“Thân ái, em không thương anh nữa sao?” Charles liền thích ở trước mặt Đường Phong giả làm cừu non, ở trên giường chính là sói đói, trước mặt người ngoài chính là nham hiểm.

Đường Phong thường xuyên lo lắng có một ngày Charles có thể biến thành một người tinh thần phân liệt hay không, thế nhưng không sao, nể bọn họ tốt xấu cũng từng qua lại, cậu nhất định sẽ tìm cho Charles một bệnh viện tâm thần thật tốt.

“Robert và tôi nói chuyện rất nhiều về điện ảnh tiểu sử Fiennes, nhưng tôi không biết có nên nhận hay không.” Không để ý tới Charles, Đường Phong một bên dùng khăn mặt khô xoa xoa tóc, một bên ngồi xuống trò chuyện với Lục Thiên Thần.

Ngồi bên cạnh cậu, Lục Thiên Thần cầm lấy khăn mặt của Đường Phong ý bảo đối phương đưa lưng về phía anh, Đường Phong xoay người lại để tiện cho Lục Thiên Thần lau tóc cho cậu.

“Kịch bản điện ảnh thế nào, còn có Robert có nhắc tới mấy vấn đề dự toán điện ảnh và đạo diễn không.” Lục Thiên Thần một bên xoa tóc cho cậu một bên hỏi.

“Đại khái đã xem một ít.” Khi Đường Phong nói những lời này hơi chút cắn cắn môi, dù sao viết chính là câu chuyện cuộc đời Fiennes, có trải nghiệm ở cô nhi viện khi còn bé, sau khi trưởng thành liền dốc sức làm việc trong giới giải trí, cũng có một ít chua xót không muốn người biết sau khi thành danh.

Thấy trong kịch bản có câu chuyện về mình, Đường Phong vẫn có chút cảm giác kỳ quái.

“Mấy vấn đề đạo diễn và dự toán điện ảnh Robert cũng nói qua rồi, đương nhiên còn có thù lao, 15 triệu, phi thường hấp dẫn người.”

Fiennes ở thời kì hưng thịnh cũng chỉ có thù lao 20 triệu, đương nhiên nếu như bao quát chia lợi nhuận điện ảnh thì sẽ còn càng nhiều một ít.

Nhưng lấy trạng huống thân thể hiện nay và tuổi tác hiện tại của cậu, so với Fiennes năm xưa có thể nói là có tiến bộ phi thường lớn.

Chí ít vào tuổi này Fiennes còn đang đau khổ giãy dụa trong giới điện ảnh, cách triệt để thành danh còn hai ba năm nữa.

Bởi vì có kinh nghiệm, kỳ thực cũng có thể giảm đi rất nhiều đường vòng, giống như rất nhiều người khi bước vào xã hội quay đầu lại nhìn cuộc đời học sinh của mình, khẳng định cũng sẽ có rất nhiều tiếc nuối, luôn luôn suy nghĩ, nếu như trở lại trước đây, cuộc sống hiện tại khẳng định sẽ khác.

Đây là kinh nghiệm, tiền tài không mua được, chỉ có thể dùng thời gian, mồ hôi thậm chí nước mắt để đổi lấy.

“Fiennes này rất có tiếng sao?” Thấy Đường Phong không để ý tới mình, Charles cũng không tiếp tục hồ đồ, anh ngồi xuống, hơi chút tự hỏi một hồi sau, “Anh đột nhiên nghĩ tên người này có chút quen tai, chờ một chút, mấy năm trước có phải chúng ta từng đi tảo mộ cho anh ta?”

Ôi, người này rốt cục nghĩ tới.

Hai năm nay Đường Phong cũng không đi tảo mộ cho Fiennes nữa, tảo mộ cho chính mình, một lần là đủ rồi.

“Ha ha, anh nhớ ra rồi!” Vỗ tay, Charles vừa cười vừa nói.

“Fiennes đã từng là đệ nhất minh tinh người Hoa, coi như là minh tinh điện ảnh người Hoa tuyến 1 đầu tiên chân chính thành công ở Hollywood.” Cũng không trông cậy vào Charles có thể hiểu biết Fiennes bao nhiêu, Lục Thiên Thần nói đơn giản một chút, “Mấy năm trước bởi vì bệnh tim mà đột nhiên qua đời.”

Suy nghĩ một chút, Lục Thiên Thần lại bổ sung một câu: “Fiennes là thần tượng của Đường Phong.”

Chí ít có thể cho Charles hiểu ra, nếu còn nói bậy về Fiennes thêm, Đường Phong tuyệt đối sẽ một cước đá tới.

Charles cũng không ngốc, thoáng cái chợt nghe rõ ràng, cười ha hả nói rằng: “Oa ôi, oa ôi, nghe có vẻ Fiennes thật đúng là một siêu sao, thân ái, vì sao em không nhận bộ điện ảnh này?”

“Rất có. . . Tính khiêu chiến.” Đường Phong không biết nên giải thích thế nào với Charles.

Kỳ thực cậu đã quyết định lấy thân phận hoàn toàn mới để sống, dứt bỏ tất cả trong quá khứ, hiện tại nếu như cậu nhận điện ảnh này, chẳng khác nào làm cho đời trước tái hiện một lần.

Sẽ xảy ra chuyện gì, sẽ có cảm giác gì, những điều này đều là cậu không thể dự đoán.

“Đường bảo bối của anh sợ khiêu chiến từ bao giờ vậy, em là vì điện ảnh mà có thể vào mùa đông nhảy vào trong nước, có thể tăng cân lại giảm béo ra sức lăn qua lăn lại mình, thân ái, tuy rằng anh rất yêu thương em.”

Charles ngừng lại một chút, hai mắt lấp lánh hữu thần nhìn Đường Phong, trên khuôn mặt tràn ngập kiêu ngạo không gì sánh được, cười nói: “Em chính là Đường Phong, người đàn ông anh yêu nhất thưởng thức nhất, từ lúc nào đã sợ nguy hiểm và khiêu chiến rồi?”

“Nếu như em thích điện ảnh này vậy nhận đi, đừng nghĩ nhiều tới khả năng xảy ra trong tương lai như vậy, có lẽ căn bản sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra.”

Gấu lớn thỉnh thoảng nói được vài lời tương đối hay, chỉ cần Charles không nên nổi điên.

Đường Phong nở nụ cười, ngược lại là chính cậu, càng sống càng thụt lùi.

. . .

“Nói như vậy, em đã quyết định muốn nhận điện ảnh này?”

Lục Thiên Thần ngồi trong phòng làm việc của Đường Phong, tuy bọn họ hiện tại đã không phải quan hệ thủ trưởng và cấp dưới, nhưng giải trí Thiên Thần vẫn đang duy trì quan hệ hợp tác không tệ với Đường Phong.

Mặc kệ từ góc độ cảm tình hay thương nghiệp đến xem, phòng làm việc của Đường Phong đối với Lục Thiên Thần có lực hấp dẫn rất mạnh.

Không chỉ bởi vì Đường Phong là người anh yêu, từ lúc 《Trọng Sinh 》 đạt được thành tích phòng bán vé không tệ, trong nước liền có không ít nhà sản xuất lớn tìm tới cửa muốn hợp tác với Đường Phong, nhưng chủ tịch Lục vừa vung tay, lấy điều kiện đãi ngộ hấp dẫn tuyệt đối ký kết hợp đồng với Đường Phong.

Về phần có cần lo lắng về cha của Lục Thiên Thần hay không, Lục Thiên Thần nói là, lão già nhà anh coi như đã an phận.

Được rồi, đó là việc nhà của Lục Thiên Thần, Đường Phong sẽ không nhúng tay lại càng không muốn tham dự vào.

“Trừ bỏ cảm tình cá nhân, điện ảnh này vô luận từ phương diện nào đều cực kỳ không tệ, nhà sản xuất bên kia là một trong những công ty sản xuất lớn nhất Bắc Mỹ, sắp đặt bộ điện ảnh này đã hơn hai năm, trong thời gian đó cơ bản kịch bản đã hoàn thiện, đạo diễn đã xác định là một vị đã từng hợp tác với Fiennes: “

Đường Phong nói chuyện điện ảnh với Lục Thiên Thần.

Mặc kệ là giai đoạn trước chuẩn bị công tác, lúc đóng phim tài chính nhân viên được bảo chứng, sau khi điện ảnh hoàn thành sẽ phát hành rộng khắp Bắc Mỹ và toàn cầu, lực độ tuyên truyền được đảm bảo, đều có thể bảo chứng điện ảnh có thể lấy tư thái tốt nhất xuất hiện trước mặt khán giả.

Làm một bộ điện ảnh, sợ nhất chính là mấy vấn đề như kịch bản còn chưa chuẩn bị tốt đã bắt đầu quay, quay đến một nửa lại xuất hiện vấn đề tài chính nhân viên dẫn đến gác lại, hoặc là quay xong lại không thoả mãn được yêu cầu tuyên truyền vân vân.

Từ ngay từ đầu, Đường Phong liền từ các góc độ đến suy xét, bảo chứng điện ảnh cuối cùng hoàn mỹ chiếu phim.

“Cảm tình cá nhân?” Lục Thiên Thần bắt được trọng điểm trong lời nói của Đường Phong, cười hỏi một câu, “Em đang lo lắng cái gì, sắm vai Fiennes và một lần nữa rơi vào cuộc đời Fiennes sao? Nếu như em lo lắng chính là cái này. . .”

Bàn tay vươn tới, trong mắt Lục Thiên Thần hàm chứa dịu dàng nắm lấy Đường Phong: “Tôi sẽ kéo em trở về, cho dù tôi không làm được, còn có Charles, thậm chí là Albert, còn có tiểu Vũ, cùng với những người khác.”

Dù sao trong cuộc sống của Đường Phong, không thể thiếu mất bọn họ.

Lục Thiên Thần có tự tin, trọng lượng bọn họ trong lòng Đường Phong cũng đủ để khiến Đường Phong từ trong vai Fiennes đúng lúc giải thoát ra.

“Được rồi, đừng phiến tình như thế.” Đẩy tay Lục Thiên Thần, ngón tay Đường Phong gõ gõ mặt bàn, song song cũng gật đầu, “Tôi cho rằng trước đó khi ngồi trong khán phòng thấy Fiennes giành được giải thưởng thành tựu cả đời cũng đã nói vĩnh biệt với Fiennes, nhưng hiện tại đến xem, Fiennes cũng không phải quá khứ tôi cần phải buông tha.”

“Tôi sẽ nhận điện ảnh này, chốc nữa liền gọi điện thoại nói cho Robert.” Đường Phong rốt cuộc chân chính hạ quyết định.

“Tôi rất chờ mong bộ điện ảnh này.”

Lục Thiên Thần mỉm cười, chí ít anh có thể thông qua thời gian quay chụp điện ảnh thậm chí là đến thành phẩm cuối cùng, có thể càng hiểu thêm về Fiennes anh chưa từng tiếp xúc tới.

Cùng ngày, Đường Phong liền gọi điện thoại cho Robert, nhà sản xuất để biểu thị lòng thành, một tuần sau sẽ để nhân viên chuyên môn đến thành phố S ký hợp đồng với Đường Phong, không cần phải giống như trước kia, Đường Phong phải tự mình chạy đến Mỹ.

“Xem ra em thực sự thành danh rồi.” Đối với việc này, Đường Phong vừa cười vừa nói.

Đây là sự khác biệt giữa chưa thành danh và thành danh.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...