Sau Khi Ly Hôn Là Bảo Vật
Chương 21: Bát quái
"Muốn tôi giúp một tay à, nhưng mà, anh phải khai báo thành thật, cô gái này là ai, các người xảy ra chuyện gì, thành thành thật thật, khai báo rõ ràng chuyện của các người." Bạn Lý Hiểu là Hồ Quân chính là một phóng viên tin tức, bình thường chỉ thích đào khoét chuyện người khác, vào lúc này làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy, muốn lấy chút tin tức từ bạn tốt thật là không dễ dàng.
Lý Hiểu cau mày, khó chịu nhất chính là bạn bè thích chuyện bát quái, không biết thừa kế từ người nào, "Không có tin đồn, đừng như bà tám thế, tôi mới quen cô gái kia, bởi vì thang máy xảy ra chuyện ngoài ý muốn. . . . . . Con trai người ta đã tám tuổi rồi, tôi là một đấng mày râu không sao cả, cho dù người ta có đứa bé. Vẫn là một cô gái, không thể vì chuyện này mà để danh dự bị tổn hại, mau giúp tôi xóa tin tức này đi."
"Thật?" Hồ Quân có chút không tin nhìn bạn bè.
"So với trân châu còn thật hơn." Lý Hiểu nghiêm túc gật đầu, rất tốt bụng giấu đi chuyện cô đã ly hôn.
"Ai, còn tưởng rằng có tin hay chứ." Thấy vẻ mặt Lý Hiểu không giống như là nói dối, Hồ Quân không thú vị thở dài nói, làm một phóng viên giải trí nổi tiếng, phạm vi bạn bè của cậu ta dĩ nhiên là không nhỏ, gọi điện thoại cho một người bạn, nói chuyện xảy ra, người ta ngay lập tức đồng ý xử lý chuyện này, cúp điện thoại di động, Hồ Quân đắc ý nhìn Lý Hiểu.
"Xem đi, lúc mấu chốt vẫn nên dựa vào anh em."
"Cảm ơn, tối nay tôi mời rượu." Lý Hiểu mỉm cười nhìn người anh em.
"Phí lời, khó được anh mời còn muốn tôi mời chắc." Hồ Quân không khách khí nâng cốc gọi nhân viên phục vụ đến, tiếp tục rót rượu, "Tối hôm nay không say không về, anh xem ví tiền của mình một chút đi, đừng đến lúc đó không có tiền trả thì thật mất mặt."
Lý Hiểu liếc mắt xem thường, nếu nói sự nhiều chuyện của Hồ Quân là khuyết điểm đầu tiên, thì keo kiệt chính là cái thứ hai rồi, bình thường gặp gỡ bạn bè, cậu ta có thể trả tiền nhưng sẽ không trả tiền.
"Uống đi, cả ngày chỉ biết uống rượu, uống đến một ngày tổn thương dạ dày, tốt nhất đừng có kêu đau."
"Ai, người anh em, sao anh có thể không suy nghĩ, tôi mới vừa bỏ giúp anh đấy."
"Được được được, anh là đại ân nhân của tôi, anh muốn uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu được chưa." Lý Hiểu nhìn bộ dáng tính sổ của bạn tốt, khoát tay lia lịa, thật sự là thua cậu ta.
Nhà họ Tiêu, cha Tiêu đang liên lạc với người để xử lý ảnh trên mạng, mới vừa liên lạc được, kết quả người ta đã xử lý xong, phát hiện có người sớm hơn một bước, người ta còn tưởng rằng cha Tiêu tìm người khác, có chút không vui, mình đồng ý rồi làm sao có thể tìm người khác được?
Cha Tiêu rất uất ức, "Tôi tìm người khác, tôi thật không có tìm người khác, như vậy tôi đi tra một chút, mặc kệ nói thế nào đã làm phiền ông, hôm nào mời ông uống trà, được, quyết định như vậy."
"Thế nào rồi ông?" Mẹ Tiêu nghe thấy cha Tiêu gọi điện thoại, tò mò hỏi.
"Có người xử lý tin tức trên mạng nhanh hơn một bước, không biết là ai làm." Cha Tiêu nghĩ mãi mà không ra.
"Có thể là người đàn ông trong hình, có lẽ anh ta nhìn thấy bức ảnh, mặc dù chỉ có một bên, chúng ta không biết, hình như người ta nhận ra mình trong ảnh, hơn nữa nói không chừng bạn bè quen thuộc nhìn sẽ biết anh ta, cho nên anh ta đã nghĩ biện pháp xử lý." Mẹ Tiêu suy đoán chân tướng.
"Đúng là có thể như vậy." Cha Tiêu nghe lời của vợ cảm thấy rất có khả năng.
"Không biết là ai, không ngờ lại giải quyết chuyện này trước, xem ra năng lực của anh ta lớn hơn ông, đây không phải sẽ gọi là Trường Giang sóng sau đập sóng trước, con sóng phía trước chết trên bờ cát à?" Mẹ Tiêu đổi sang một cái websites mới, đã thấy websites trắng như tờ giấy hai mặt, lại đánh chữ trên Baidu thang máy nữ ..., mở ra liên tiếp mấy cái đều không có, đối phương đúng là sự xử lý rất sạch sẽ, mẹ Tiêu âm thầm cảm thán, đột nhiên phản ứng lại.
"Một tấm hình có lợi như vậy, dù có xóa hình đi thì sẽ nảy sinh thêm cái mới, trời ạ, tôi thật sự là ngu ngốc."
"Ai biết đối phương là người nào, bà cứ như vậy giao con gái ra, quá vội vàng." Sóng trước bị đập chết trên bờ cát giờ bày tỏ kháng nghị, con gái ông, làm sao có thể dễ dàng giao cho người ta như vậy.
"Đi đi đi, con gái chúng ta đã gần như nhiều tuổi rồi, ly hôn còn mang theo con trai, ông biết cái gì, mặc dù trong mắt chúng ta con giái rất tuyệt, nhưng mà ở trong mắt người khác, là đã qua tay, cái này giống như công cụ, qua tay tất nhiên không phải là không quá giá trị, cho nên muốn tìm người mua tốt sẽ không dễ dàng, chúng ta không thể bỏ qua tất cả cơ hội." Mẹ Tiêu phất tay một cái.
"Mặc dù chỉ có một bên mặt, nhưng xem ra vẫn rất đẹp trai, nếu như đối phương không có bạn gái phẩm hạnh lại tốt, ngược lại có thể phát triển thêm, không được, tôi phải đi hỏi Tiêu Tĩnh một chút người đàn ông kia là ai, không hỏi ra được thì buổi tối hôm nay tôi không ngủ được."
Cha Tiêu mới vừa bị mẹ Tiêu ghét bỏ là vì đập chết sóng trước, đảo mắt cái con gái đã bị mẹ Tiêu chỉnh cho thành hàng đã xài rồi, mặc dù nhất định mẹ Tiêu không có nói sai, nhưng mà trong lòng cha Tiêu vẫn có cảm giác khó chịu, từng có lúc, mẹ Tiêu kiêu ngạo như vậy, đây tuyệt đối chính là đã nói là làm, chỉ có lấy lòng bà ấy mới thu được kết quả tốt, càng về sau, ai, nói đi nói lại, tính khí mẹ Tiêu đều là do mình cưng chiều mà thành, hiện tại sửa đổi, đoán chừng không đổi được rồi.
Nếu như Tiêu Tĩnh thấy nét mặt cha Tiêu, hiểu được suy nghĩ trong lòng ông, nhất định sẽ khinh bỉ đáp lại, "Cha, làm phiền cha nói vào thời điểm sống với mẹ, thu lại vẻ mặt cưng chiều, dù là cha biến tính tình của mẹ thành như vậy, con thấy, cho dù cha bị mẹ ngày ngày bắt nạt, cha cũng rất vui vẻ đi, toàn bộ đều thích chịu đựng bị tra tấn, thật là không hiểu cha khi đó làm sao lại để ý tới mẹ."
Nhưng đáng tiếc là giờ phút này Tiêu Tĩnh đang bị mẹ Tiêu quấy rầy, vội vàng phản kháng, tạm thời không có thời gian đi suy đoán tâm lý cha Tiêu.