Sáp Kiện Vô Địch

Chương 14: Hoan Hỉ Oan Gia


Chương trước Chương tiếp

Rắc!

PHỐC! Bịch!

Kh?n giả dưới đ?n được xem một m?n h?i kịch, Phương Ch?nh dồn lực lượng 40 thất nhảy l?n cao, từ kh?ng trung hướng ph?a Du Dương đ?nh xuống, bất qu? nắm tay của hắn kh?ng c? đ?nh tới Du Dương, m? l? cằm của hắn đụng v?o b?n ch?n của Du Dương vốn đang chờ ở đ?.

Xương cằm của Phương Ch?nh n?t vụn, h?n m? nằm liệt tr?n l?i đ?i. Sau n?y c? th?m ni?n nh?n sĩ ph?n t?ch, một cước của Du Dương căn bản l? kh?ng c? bao nhi?u lực, Phương Ch?nh bị thương nặng như vậy, ho?n to?n l? do qu?n t?nh của hắn khi vận dụng lực lượng 40 thất lao xuống!

Kh?n giả dưới đ?i, kể cả Phan Tr?c Phỉ vẫn lo lắng từ n?y đến giờ, đều bị c?i kết quả như vậy l?m cho đầu muốn to ra.

Kết quả như vậy quả thực kh?ng thể tin được! Mặc d? n?i vũ kỹ đẳng cấp cao c? thể b? v?o sự ch?nh lệch lực lượng, thậm ch? một số vũ kỹ đẳng cấp cao c? thể chiến thắng đối thủ c? 《 T?m Huyết Thần Tốc 》 bộ số lớn, nhưng kết quả hiện tại thực qu? kh? tin!

Một người c? tốc độ tr?i tim gấp 4 lần, c? lực lượng đạt gần 40 thất, thua dưới tay một si?u cấp lưu ban sinh, một cước l?c n?y cho d? c? mạnh tới mức n?o đi chăng nữa th? cũng kh?ng vượt qua 10 thất, huống chi đ? cũng chẳng phải c?i vũ kỹ mẹ g?, chỉ l? t?y tiện giơ ch?n l?n m? th?i!

"Kh?ng c? khả năng, tuyệt đối kh?ng c? khả năng!" Tất cả mọi người ở đ?y đều c? c?ng một c?i ? nghĩ, "Đ?y l? may mắn, vừa khớp m? th?i!"

Du Dương thu ch?n, đi tới trước mặt đ?n em của Phương Ch?nh, cầm lấy tiền trong tay hắn, cũng kh?ng để ? mọi người xung quanh, đi xuống l?i đ?i, đi thẳng tới trước mặt Phan Tr?c Phỉ.

Du Dương n?i: "Ta thật kh?ng nghỉ ra l?c n?y ta c? thể đ? ra một cước như thần kia, th? ra l? Tr?c Phỉ đạo sư đến ch?m lửa trợ uy cho ta !"

". . ." Phan Tr?c Phỉ kh?ng n?i g?, tuy rằng n?ng cũng l? cao thủ vũ kỹ, nhưng n?ng cũng kh?ng r? r?ng lắm một cước kia của Du Dương l? vận kh? , hay l? bản lĩnh thật sự của hắn!

"Để cảm tạ Phan Tr?c Phỉ đạo sư quan t?m ủng hộ v? gi?p đỡ ta, ta mời ng?i đi tửu điếm mướn ph?ng. . . ?h kh?ng. . . Phải đi tửu điếm ăn cơm!" Du Dương n?i.

"?n. . . Kh?ng, ta chỉ l? đi ngang qua đ?y, thuận tiện sang đ?y xem một ch?t, ngươi kh?ng c? việc g? l? tốt rồi, ta c?n c? việc, ta đi trước!" C? lẽ l? bị Du Dương n?i tr?ng tim đen, hai g? m? của Phan Tr?c Phỉ ửng đỏ, t?m một c?i lỷ do xong nhanh ch?ng rời đi.

Nh?n b?ng h?nh xinh đẹp của Phan Tr?c Phỉ đang dần đi xa, tr?n kho? miệng Du Dương hiện ra một nụ cười t?!

Thấy Phan Tr?c Phỉ đ? đi, Du Dương quay đầu hướng đ?m người ph?a sau n?i: "Học viện ch?ng ta c? người n?o giống như Phương Ch?nh hay kh?ng ?"

"Loại người n?o?" Mọi người hỏi.

"L? c?i loại đầu ?c ngu sinh nhưng lại th?ch tỏ ra nguy hiểm ấy!" Du Dương n?i.

"?ch. . . H?nh như kh?ng c?!"

"Ai! Vậy th? thật l? qu? tiếc nuối!" Du Dương than thở, nếu như c? 10 người, 20 người như vậy l? tốt rồi, c?i Học Bổng Đại T?i kia cũng kh?ng cần tham gia!

Du Dương cầm một vạn ECoin, ngh?nh ngang rời khỏi đệ tam đối chiến tr?ng , đ?m quần ch?ng v?y xem ?nh mắt nh?n Du Dương tr?n ngập đố kỵ v?!

Du Dương b?nh thường đều rất tiết kiệm, tiền ?ng gi? để lại cũng kh?ng c?n bao nhi?u, đang lo đi t?m việc l?m th?m th? c? t?n " muốn tỏ ra nguy hiểm" tới đưa tiền cho hắn!

C? tiền, chuyện đầu ti?n Du Dương muốn l?m l? ăn một bữa thật no!

Phi?u Hương Cư, nh? h?ng nổi danh nhất khu n?y!

Nổi danh kh?ng l? v? n? sang trọng, m? bỏi v? m?n ăn ở đ? thực sự rất ngon, trước đ?y Du Dương l? kh?ch quen ở đ?y, nhưng từ l?c ?ng gi? bỏi v? l?m ăn thất bại m? chết, cuộc sống của Du Dương trở n?n t?ng quẫn rất nhiều, t?nh ra đ? c? hơn nửa năm Du Dương chưa được ăn cơm ở Phi?u Hương Cư!

Vẫn chưa tới bốn giờ, c?n chưa tới giờ ăn ch?nh, trong tiệm vẫn c?n vị tr? trống, Du Dương t?m một chỗ ngay gần cửa ngồi xuống. xem tại TruyệnFULL.vn

"Ti?n sinh muốn chọn g? ạ?" Du Dương vừa mới ngồi xuống, lập tức c? phục vụ vi?n qua đ?y hỏi.

A? Tiếng n?i của ai m? quen quen! Du Dương ngẩng đầu nh?n, mồ h?i, khu?n mặt, bộ ngực, dĩ nhi?n so với tiếng n?i c?ng quen hơn!

"?ch! Tr?ng hợp như vậy a!" Du Dương nh?n Trương Vũ Thiến mặc một th?n quần ?o lao động n?i.

"L? ngươi!"

Vừa nh?n thấy Du Dương, Trương Vũ Thiến liền tức giận, n?ng đang muốn d?ng c?i bảng thực đơn đập v?o đầu Du Dương th? Du Dương k?u to l?n: "B? chủ, h?m nay c? xương sườn muối kh?ng vậy?"(đếch biết tương xương l? g?, ch?m đại)

"C?, đương nhi?n l? c?, vừa mới ra l? đ?y!" B? chủ vừa cười vừa trả lời.

"Ha ha, tiếp vi?n, lấy cho ta một phần lớn! A, kh?ng đ?ng, gọi sai, thấy bộ ngực ngươi phẳng như vậy, ta hẳn l? phải gọi ngươi l? nh?n vi?n phục vụ mới đ?ng!" Du Dương cười h? h? n?i.

"Ngươi. . ." Trương Vũ Thiến uất ức đ? s?t mức giới hạn c? thể chấp nhận!

"Vũ Thiến, ngươi c?n đang l?m g?, c?n kh?ng mau mang thức ăn l?n cho kh?ch!" B? chủ qu?n n?i.

"B?c, ta lập tức tới!" Trương Vũ Thiến h?t sau hai c?i, cuối c?ng d?ng ?nh mắt hung hăng b"ch?m" Du Dương một c?i rồi mới rời đi.

Chỉ chốc l?t, Trương Vũ Thiến mang đến cho Du Dương một phần xương sườn muối thật lớn, n?ng đem xương sườn muối đặt ở tr?n b?n, sau đ? nhỏ giọng n?i ở b?n tai Du Dương: "Cẩn thận một ch?t, cẩn thận ngươi bị nghẹn chết!"

Du Dương đeo v?o c?i bao tay bằng nilon, cầm lấy miếng xương n?i: "Cảm ơn nhắc nhở, ta sẽ cẩn thận!"

Trương Vũ Thiến kh?ng c? đi, vừa nh?n Du Dương vừa cười.

Du Dương bị Trương Vũ Thiến nh?n như vậy khiến hắn c? ch?t sợ h?i, "Ngươi nh?n ta như thế l?m g?, trong ph?ng rất nhiều người, mọi người đều đang nh?n, lẽ n?o ngươi muốn đẩy ng? ta!"

"Ha ha, ăn đi, ngươi ăn một miếng rồi ta sẽ đi!" Trương Vũ Thiến vẫn chưa chịu đi.

"?ch. . . Ngươi bỏ thuốc chuột v?o trong?" Du Dương biết Trương Vũ Thiến thật c? can đảm l?m được c?i loại chuyện như vậy.

"Kh?ng đ?ui, đ?y l? tiệm của b?c ta, ta muốn hạ độc chết ngươi, cũng kh?ng l?m ở chỗ n?y, ngươi cứ y?n t?m ăn đi!" Trương Vũ Thiến cười n?i.

Du Dương tranh thủ thời gian lục lục trong dĩa xương, nhưng kh?ng c? t?m thấy "Tiểu Cường" trong truyền thuyết !

"Y?n t?m đi, kh?ng c? gi?n! Ta cũng kh?ng d?m ph? bảng hiệu của b?c ta!"

"Vậy ngươi cho c?i g? v?o trong n?y?"

"Hừ hừ, sợ sao!" Trương Vũ Thiến đắc ? n?i : "Bản c? nương chỉ l? kh?ng cẩn thận nhổ mấy ngụm nước bọt v?o b?n trong! Y?n t?m, kh?ng m?u kh?ng m?i, chắc chắn ngươi sẽ kh?ng t?m được chứng cứ!"

"Ngươi. . ."

"Hừ, ai bảo ngươi bắt nạt bản c? nương, b?y giờ biết bản c? nương lợi hại rồi chứ g?!" Trong mấy lần cũng Du Dương đấu v? miệng, lần đầu ti?n Trương Vũ Thiến biết đến cảm gi?c thắng lợi.

"Xời, th? ra chỉ l? nước bọt! Sao kh?ng n?i sớm, xem ch?t nữa h? linh hồn nhỏ b? của ta chạy mất!" Du Dương cầm lấy xương bắt đầu gặm. (thằng n?y kinh qu?, nhưng m? ta th?ch)

"?ch. . . Ngươi ngươi. . . Ngươi cũng ăn!" Trương Vũ Thiến vẫn c?n chưa hưởng thụ ho?n to?n c?i cảm gi?c thắng lợi đ? bị đ? k?ch nặng nề.

"?n! Ăn ngon. . . H?nh như c?ng thơm hơn th? phải." Du Dương vừa ăn vừa ch?p miện n?i: "Xem ra l?t nữa ta phải n?i với b? chủ mấy tiếng, sau n?y khi nấu đồ ăn th? k?u ngươi phun th?m v?i cục nước bọt v?o sẽ c?ng ngon hơn, c?ng đắt h?ng hơn!"

"Ngươi. . . Hừ. . ."

Du Dương ăn rất ngon, rất thoải m?i, ăn đồ ăn ngon, lại c? thể tr?u chọc bạo lực nữ, thật l? một chuyện vui!

Th?nh phố Hoa đ?, Đệ Nhất Bệnh Viện, trong một gian ph?ng bệnh cao cấp!

Tr?n giường bệnh, Phương Ch?nh vừa l?m xong giải phẫu, tr?n cằm bị băng thạch cao!

Phụ th?n của Phương Ch?nh Phương Thanh Hoa mặt lộ vẻ dữ tợn, n?i với t?n tay sai: "Ngươi n?i c?i t?n đ?nh bị thương Ch?nh nhi l? học ở lớp sơ cấp?"

"V?ng. . . Phải . . C?n l? một si?u cấp lưu ban sinh!" T?n tạy sai run run n?i.

"Lưu ban sinh lớp sơ cấp c? thể đ? Ch?nh nhi bị thương như vậy, thế nhưng Ch?nh nhi đ? cấy gh?p tr?i tim nh?n tạo bội số 4 a!" Phương Thanh Hoa n?i.

"Tiểu tử kia l? vận kh? tốt, Ch?nh ca l? kh?ng cẩn thận đụng v?o ch?n hắn!" C?n Ban Gi?p giải th?ch.

"Ta mặc kệ hắn l? cố ? hay l? v? ?, hắn tổn thương con ta, sẽ phải trả gi? thật nhiều!" Phương Thanh Hoa n?i với nam tử mặc ?o x?m b?n người: "L? Huy, ngươi đi tra xuất th?n của tiểu tử kia một ch?t, nếu như đối phương kh?ng c? bối cảnh g? th? tốt, cần phải sữa chữa hắn một ch?t. . ."



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...