Cho nên, An Tại Đào có phẩm cách và nguyên tắc làm người của hắn, lại có phương pháp hành động của hắn. An Tại Đào quét qua bản ghi chép dày đặc kia, cảm xúc thấp thỏm.
Tiếng điện thoại vang lên, Lý Tương không nhận, chỉ nhìn An Tại Đào.
An Tại Đào cười khổ một tiếng, nhận điện thoại, không ngờ vẫn là giọng nói âm trầm của người đàn ông kia, người đàn ông gửi cho hắn một bao đồ vật.
- Chàng trai, tìm thời gian ra ngoài nói chuyện nhé, thế nào?
Trong điện thoại, người đàn ông kia thong thả nói, An Tại Đào thản nhiên cười:
- Tôi không có hứng thú, tôi chỉ là một phóng viên nho nhỏ, không quản được chuyện như vậy, nếu anh muốn tố cáo, cửa chính Viện kiểm sát Cục Chống tham nhũng rộng mở, bất cứ lúc nào anh cũng có thể đi vào tố cáo; hoặc là, Ủy ban Kỷ luật cũng được…
Người đàn ông kia cười lạnh một tiếng: