Đối với thành phố Phòng Sơn mà nói, "thời đại" Tống Nghênh Xuân đã trở thành lịch sử, có đủ loại dấu hiệu cho thấy thành phố Phòng Sơn đã hoàn toàn bước vào thời đại An Tại Đào, đây nhất định sẽ là một thời kỳ rất mạnh mẽ và hùng tráng.
Tiệc rượu đêm đó, các uỷ viên thường vụvui vẻ hết mình, không khí vô cùng hoà thuận và nồng nhiệt. Đan Tân Dân và Âu Dương Khuyết Như dẻo miệng vui cười xu nịnh An Tại Đào, cố gắng hàn gắn quan hệ rạn nứt trước đó. Nhưng một khi sự rạn nứt đã sinh ra, có dễ dàng hàn gắn như vậy không?
Tuy nhiên, như An Tại Đào đã nói, mục đích chủ yếu của hắn ra làm quan là làm việc, bất chấp trong quá khứ hai người đã cư xử như thế nào, chỉ cần từ nay về sau, hai người hết lòng công tác, cùng An Tại Đào chia sẻ công việc, cho dù là trong lòng An Tại Đào hết sức chán ghét cách đối nhân xử thế của họ, cũng sẽ không làm gì khiến họ khó chịu.
Đương nhiên, nếu hai người muốn được An Tại Đào tín nhiệm và trọng dụng như Trịnh Phương, Mã Đức Thắng, hầu như không có khả năng.
Nói cách khác, hiện giờ Đan Tân Dân và Âu Dương Khuyết Như có một cơ hội quý báu, nhưng nếu họ bỏ lỡ cơ hội này, kết quả có thể thấy trước. Trong tự điển của An Tại Đào không có hai chữ "đối địch", chỉ có hai chữ "công tác", người có năng lực, cho dù là tính cách kém một chút, hắn vẫn dùng (tất nhiên là sẽ không trọng dụng); mà người không có năng lực, chỉ chăm chăm luồn cuối vì quyền lợi và lợi ích của mình, dù có giỏi xu nịnh cũng không làm được chuyện gì cho ra hồn.