Nỗi lo lắng trong lòng Nhạc Vũ vẫn không biến mất, cho dù hợp lực của hắn cùng Chiến Tuyết có thể thử khiêu chiến Nguyên Anh tu sĩchân chính một phen, vẫn còn cơ hội có thể chiến thắng.
Nhưng nếu như gặp phải Lý Không Liên cùng Phong Bạch, vẫn sẽ bị giết chết lập tức không hề nghi ngờ.
Trừ phi vào lúc này hắn đã độ kiếp thành anh.
Nắm chặt tay, Nhạc Vũ đưa mắt nhìn bốn phía, sau đó hai mắt liền bị phía đông hấp dẫn. Nơi đó có Vu trận che đậy, được Chướng Nhãn Pháp che giấu, rất khó nhìn được tình hình phương xa. Nhưng vẫn có thể cảm nhận được trận trận linh lực ba động truyền đến, hiển nhiên là có người ở bên kia đang mạnh mẽ đột phá, ngược lại phía sau cơ hồ không có chút động tĩnh.
Nhạc Vũ biết vào lúc này người tiến vào nơi đây hoặc đã thối lui, hoặc xâm nhập càng sâu hơn. Diện tích nơi này thật sự quá lớn, cấm chế Vu trận cũng khó thể phá hư, càng đi sâu vào trong, kết cấu lại càng phức tạp, phong ấn yêu ma cũng càng phức tạp, tuyệt không thể thăm dò chỉ trong một hai năm.
Điều này cũng có ý nghĩ nơi đây xem như đã tương đối an toàn, cho dù hắn có gây ra động tĩnh lớn hơn nữa tại đây, nhất thời ngoại trừ những tu sĩ Đại Thừa kỳ, những người khác thật khó chạy tới.