Beta-er: Tịnh Yên
Ngải Tiểu Tiểu đi loanh quanh xem xét, chỉ có thể để cho mình tự chơi đùa! Bị người đàn ông này bắt nạt nhiều lần, ít cô cũng học được một chút kinh nghiệm. Chỉ là cô vẫn không phát hiện ra, đốt mặt với Kỳ Tuấn, thì chứng bệnh ghét đàn ông của cô không trị mà đã khỏi!
Nghĩ tới đây, khuôn mặt nhỏ nhắn thản nhiên cười, Ngải Tiểu Tiểu lên tiếng nói: “Huấn luyện viên, muốn thân thiết với tôi thì cứ nói thẳng đi, làm gì mà mang kỷ luật quân đội ra để làm tôi sợ….” Biết rõ đây là một cô gái nhỏ đầy quỷ kế, nhưng Kỳ Tuấn lại hoảng hồn vì nụ cười xinh đẹp của cô, chỉ trong nháy mắt, Ngải Tiểu Tiểu đã đảo ngược tình thế. Cô dùng một chút sức liền đem thân thể cao to của Kỳ Tuấn đặt dưới thân mình.
Ngải Tiểu Tiểu nhìn anh, giỡn nụ cười xấu xa: “Huấn luyện viên Kỳ, dựa vào câu nói sắc đẹp thay cơm của anh, chị đây cũng không cự tuyệt em, lại đây, để chị hôn một cái!”
Kỳ Tuấn nhíu mi, chỉ là nghĩ đến đôi môi đỏ mọng kia chủ động tiếp cận anh thì lại chọn lựa cách nhẫn nại chịu đựng. Dù sao thì mọi thứ mình cũng nắm trong lòng bàn tay, anh chắc chắn cô gái nhỏ này không thể làm trò gì.
Môi và môi còn cách có mấy cm, bỗng nhiên Ngải Tiểu Tiểu dừng lại, cô vỗ vỗ vào gương mặt Kỳ Tuấn: “Ngoan, nhắm mắt lại, không cần mở lớn như thế, chị sẽ xấu hổ! Ngoan nào…, nhắm mắt lại, ngoan nào…”
Tròng mắt đen thoáng qua tia láu cá.
Ngải Tiểu Tiểu cắn cắn môi, thay đổi chiến lược, cúi người xuống nằm ở bên lỗ tai anh, phả ra hơi thở thơm như hoa Lan: “Anh nhìn người ta như vậy, người ta có ý tốt hôn anh…” Sau đó hai má đỏ hồng.
Kỳ Tuấn lại bị đầu độc rồi, chẫm rãi nhắm mắt lại, lúc này hơi thở của Ngải Tiểu Tiểu đã phảng phất trước mặt anh….
Ngải Tiểu Tiểu thấy anh ngoan ngoan nhắm mắt lại, lập tức lộ ra vẻ mặt tàn ác. Lặng lẽ cong đùi phải lên, chuẩn bị cho anh một đòn trí mạng. Nhưng cúi đầu xuống chợt phát hiện ra lông mi của anh thật dài, rất mê người, không nhịn được bèn nhìn anh bằng cả hai mắt. Tự nhiên phát khi hiện huấn luyện viên thối nhắm mắt lại, vẻ mặt của anh thật đáng yêu, làm cô nhớ tơi dáng vẻ của Ngải Bảo khi ngủ say.
Vì vậy khuôn mạt nhỏ nhắn không tự chủ được lại gần một chút, một chút, một chút nữa…
“Báo… Báo cáo…” Một tiếng kêu kiếp sợ tràn đầy vị xấu hổ phá vỡ tất cả sự quỷ dị lúc này.
Kỳ Tuấn mở mắt ra.
Ngải Tiểu Tiểu nhảy vọt ra khỏi người anh.
“Cái đó, huấn luyện viên Kỳ… ủy viên chính trị Phó mời hai người qua đó…” Người linh trẻ chuyên đi truyền tin tức mắc cỡ đỏ mặt, nghiêng người nhìn mặt đất.
Xong rồi, xong rồi, gương mặt Ngải Tiểu Tiểu nhăn lại thành trái khổ qua. Sớm biết ủy viên chính trsẽ đến, cô liền ngoan ngoan hít đất một trăm cái rồi, tuyệt đối sẽ không tự biến mình thành yêu tinh. Lần này gặp phải tổ ong vò vẽ lớn rồi.
“Đi thôi” Kỳ Tuấn đứng lên vỗ bỏ cỏ vụn trên người, nắm tay cô, dáng vẻ rất tự nhiên.
Ngải Tiểu Tiểu hất tay anh ra, ảo não trừng mắt một cái: “Huấn luyện viên Kỳ, chúng ta không quen.”
“Kỳ Tuấn, anh nói cho tôi biết anh vừa mới làm gì?” Vừa đi tới bên chiếc xe Jeep, Ngải Tiểu Tiểu đã bị tiếng rống giận giữ của Phó Lâm Học dọa cho run rẩy.
Thấy sự kiện rất nghiêm trọng, Ngải Tiểu Tiểu rủ đôi lông mày xuống, an tĩnh quan sát diễn biến tiếp theo của sự việc.
“Báo cáo ủy viên, chúng tôi đang tiến hành huấn luyện.” Kỳ Tuấn mặt không đổi sắc nói. Ngải Tiểu Tiểu rất bội phục năng lực nói mò của anh, rõ ràng hai người bị bắt gian tại trận.
“Huấn luyện? Huấn luyện mà cần nam huyến luyện viên ôm ấp nữ đội viên, mặt dán vào nhau sao? Anh cho tôi là người mù à” Ủy viên chính trị Giao tiếp tục gầm thét. Thật đúng là người yêu trách mắng, Kỳ Tuấn là tấm gương sáng của đội B, là người đàn ông mẫu mực điển hình trong căn cứ, sao có thể làm trò càn rỡ. Nam nữ cùng nhau tìm đối tượng, quân đội còn có cái gì gọi là lực chiến đấu nữa!
Khóe miệng Ngải Tiểu Tiểu co giật, thật sự oan uổng cho cô qua, sự thật cũng không phải như bọn họ thấy… Nhưng muốn giải thích lại không được, cô có trăm cái miệng cũng thể giải thích hết, không thể làm gì khác hơn là bình tĩnh chờ sự giúp đỡ của Kỳ Tuấn.
Không ngờ, Kỳ Tuấn lại nói ra một câu kinh người, một câu đem quan hệ của bọn họ xác định.
“Ủy viên chính trị, là do chúng tôi không kiềm chế được.”
Không tự kiềm chế? Khóe miệng Ngải Tiểu Tiểu co giật, hung dữ trừng mắt với anh, người nào không kiềm chế được giống anh. Xem ra cô phải vì sự thanh bạch của mình mà giải thích rồi, Ngải Tiểu Tiểu vừa định mở miệng, liền nghe…
“Không kiềm chế?” Các người quên đây là nơi nào rồi sao?, đây là trụ sở huấn luyện bộ đội đặc chiến, một khi không tự kiềm chế được thì tự mình xin ra khỏi quân đội.
Một tiếng thét kinh thiên động địa khiến nội tâm của Ngải Tiểu Tiểu run lên, hiển nhiên là ủy viên chính trị Phó đang nổi nóng, cô tiếp tục lựa chọn cách cúi đầu.
Trong căn cứ, sợ rằng chỉ có mình Kỳ Tuấn đứng trước tiếng thét rống giận của Ủy viên Phó mà vẫn lạnh nhạt và vênh váo được mà thôi, thậm chí giọng điệu trong trẻo lạnh lùng của anh cũng không thay đổi: “Ủy viên Phó à, trong quân đội hình như không có quy định chiến sĩ không được phép yêu đương. Chúng tôi là nam chưa lập gia đình, nữ chưa gả, tất cả đều là nhu cầu bình thường!”
“Kỳ Tuấn…” Phó Lâm Học chỉ tay vào Kỳ Tuấn, ngón tay run run, nhưng nhất thời ông lại không biết nên nói thế nào, liền đem lửa giận chuyển tới Ngải Tiểu Tiểu: “Cô, là tân binh mới nhập ngũ không lâu, sao lại không đem trái tim đặt ở việc tập huyện, nâng cao khả năng mà lại đi quan hệ nam nữ bừa bãi.”
Ngải Tiểu Tiểu rất uất ức, làm người quản lý ở đây, tại sao ông ta không đem chuyện này làm rõ mà cứ như vậy mà cứ trỉ trích cô. Không nhịn được, cô chào theo quân lễ, nói: “Báo cáo, tôi và huấn luyện viên không có quan hệ nam nữ bừa bãi. Xin Ủy viên Phó thu lại lời vừa nói!”
“Còn dám mạnh miệng!” Không dám làm gì Kỳ Tuấn nhưng Phó Lâm Học không đặt tân binh Ngải Tiểu Tiểu vào trong mắt, “Tôi hỏi cô, mấy ngày trước trong đêm khuya cô chạy đến phòng huấn luyện viên làm gì? À, hôm nay, cô lại công khai đè huấn luyện viên xuống phía dưới, một người con gái có còn biết xấu hổ hay không. Có tin không, chỉ bằng hai điều này, hiện tại tôi có thể khai trừ cô ra khỏi căn cứ.”
“Tôi…” Ngải Tiểu Tiểu nhất thời tức giận, đôi tay nắm thật chặt. Không người chứng cớ tội danh lại gán lên trên đầu cô, tức giận lên đến trời, cô dùng hết sức nhẫn nại không để cho tâm tư bộc phát, nói ra từng câu từng chữ một: “Ủy viên Phó, ngài có thể khai trừ tôi khỏi căn cứ nhưng mà người không thể cậy vào cấp bậc của mình mà tùy tiện vũ nhục tôi! Tôi - Ngải Tiểu Tiểu đường đường chính chính làm người trong sạch, nhân cách không thấp hơn bất cứ ai khác!”
“Nhân cách?” Ủy viên Phó khinh miệt liếc cô, xoay người đi tới bên cạnh chú linh truyền tin, quát: “Đi, lập tức bắt cô gái này đi cho tôi, sau hai mươi tư tiếng lại mang cô ta tới gặp tôi nói chuyện nhân cách.”
“Vâng” Chú linh truyền tin đi lên phía trước, lại bị Kỳ Tuấn tách ra, anh nắm chặt lấy tay Ngải Tiểu Tiểu, giương mắt nhìn Phó Lâm Học, trong đôi mắt là một tia lạnh lùng: “Ủy viên Phó, mấy đêm trước là tôi mang cô ấy đến phòng của mình. Hôm nay, chuyện này cũng là vì tôi mà ra, nếu phải bắt giam thì phải bắt giam cả hai chúng tôi.”
“Kỳ Tuấn anh cho rằng mình là huấn luyên viên thì tôi không dám xử phạt anh sao.” Phó Lâm Học vốn định buông tha cho Kỳ Tuấn nhưng không ngời tới anh lại chủ động đem mọi chuyện đổ lên vai mình, sắc mặt ông xanh mét lên tiếng cảnh cáo.
“Cảm ơn ủy viên.” Kỳ Tuấn chỉ nhàn nhạt phun ra bốn chữ, sau đó đối mặt với anh linh truyền tin nói: “Đi thôi.”