Quân Giáo Sinh
Chương 121: Ngoại truyện (1)
Sau khi tốt nghiệp từ học viện quân sự St. Romia, Drew được phân làm đội trưởng đội tiên phong của quân đoàn Trường Xà do gia tộc Birch thống lĩnh, dù sao cũng là người thế kế được điều động nội bộ từ gia tộc Birch, Quân bộ đương nhiên sẽ bật đèn xanh đối với con đường thăng chức của y, lại thêm bản thân Drew cũng cực kỳ xuất sắc, ở quân đoàn Trường Xà biểu hiện nổi trội, liên tục lập chiến công, chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã một đường thăng chức, 25 tuổi liền thành công lấy được quân hàm chuẩn tướng.
Ở đế quốc, đa phần Alpha vào năm 21 tuổi sau khi tốt nghiệp đại học sẽ kết hôn, do hiệp hội bảo vệ Omega tiến hành lựa chọn Omega có gen phù hợp nhất qua hệ thống ghép đôi, mà bình thường nhóm Omega cũng sẽ lựa chọn Alpha của mình vào trước kỳ phát tình đầu tiên năm 18 tuổi, trước khi kết hôn, hiệp hội Omega sẽ sắp xếp cho bọn họ gặp mặt, nếu không có vấn đề gì thì trực tiếp chọn ngày kết hôn.
Đương nhiên, đối với người thừa kế của đại gia tộc Quân bộ, lựa chọn Omega không nhất định phải do hiệp hội sắp xếp, nếu có nguyện vọng, con cháu hai nhà có thể bỏ qua hiệp hội Omega, trực tiếp kết thông gia.
Drew xem như là một người kết hôn muộn.
So với nhóm Alpha 21 tuổi liền cưới vợ, Drew 25 tuổi vẫn còn độc thân có vẻ rất khác biệt. Tính cách y trung hậu, lại không thích nói chuyện, trong số những người cùng thế hệ ở Quân bộ cũng không phải đặc biệt xuất sắc, rất nhiều người thậm chí còn ngầm gọi y là đầu gỗ.
Bác của Drew là tướng quân Barnard từng nhiều lần đề cập đến chuyện hôn lễ với y, tỷ như vị thiếu niên Omega tính tình ôn nhu của gia tộc Sarman, hoặc là vị thiếu nữ Omega tính cách nhã nhặm của gia tộc Orlando…. Chỉ cần Drew đồng ý, cha sẽ rất vui vẻ gửi lời cầu hôn tới nhà đối phương.
Nhưng Drew nhất định không muốn.
Y hoàn toàn không có hứng thú đối với mấy Omega bác nhắc đến, vừa nghĩ đến mình phải buộc định cùng bọn họ cả đời thì cả người liền khó chịu. Y muốn tìm Omega mà mình thích…. Bất quá, Omega mình thích sẽ là dạng gì đây?
Drew chưa gặp được nhiều Omega cũng hoàn toàn không có khái niệm gì đối với chuyện này.
Cho đến khi y gặp Berg.
Ngày đó thời tiết rất tốt, trời xanh vạn dặm, mùa thu ở thủ đô đế quốc, khi hậu vẫn ấm áp dễ chịu như trước.
Ngày 9 tháng 9 năm đó, bệ hạ Trand tổ chức yến hội vương thất mỗi năm một lần theo thường lệ ở vương cung đế quốc, mời rất nhiều nhân sĩ Quân bộ và quý tộc vương thất, Drew là người thừa kế của gia tộc Birch tất nhiên cũng nằm trong hàng ngũ được mời, cùng bác đi tới vương cung.
Lần đầu tiên y đến vương cung, còn rất xa lạ đối với nơi này, cùng bác đi về phía trước, khi đến một quảng trường, đột nhiên nhìn thấy một đài cơ giáp màu trắng đứng im trên bãi đất trống, một người con trai đang ngồi bên cạnh, cầm cuốn tập trong tay nhanh chóng viết chữ.
Chàng trai kia có làn da trắng nõn, dung mạo tuấn tú, trên người có loại khí chất lạnh nhạt mà ôn hòa, biểu tình thoải mái ngồi ở đó cúi đầu viết chữ, phảng phất như hòa thành một thể với bức tranh phong cảnh thanh lịch mà sạch sẽ của vương cung đế quốc.
Drew dừng chân, kinh ngạc nhìn người kia. Đối phương tựa hồ đã nhận ra tầm mắt của y, ngẩng đầu lên, trong khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau, Drew đột nhiên cảm thấy như trái tim bị thứ gì đập trúng.
— Đôi mắt trong veo như vậy, giống như lập tức có thể nhìn thấu tâm can y.
Drew vừa định tiến lên một bước chào hỏi hắn, người nọ lại đứng lên, thu hồi cơ giáp của mình nhanh chóng xoay người rời đi, lúc này Drew mới chú ý tới, bên cạnh hắn còn có một đứa nhỏ khoảng năm tuổi, thanh âm non nớt nói. “Vương thúc, sao vậy? Chơi thêm một lát đi!”
Người nọ nhẹ giọng nói. “Cevi, chúng ta đi về trước, buổi tối hôm nay có yến hội vương cung, sẽ có rất nhiều tân khách đến đây, hai Omega chúng ta không thể ở trong này.”
Cevi dường như thực khó chịu. “Omega thì làm sao? Vương thúc con muốn đến xem yến hội, nghe có vẻ rất thú vị!”
Người nọ nhẹ nhàng sờ sờ đầu đứa nhỏ, mỉm cười nói. “Đừng nháo.”
Bóng dáng hai người rất nhanh liền biến mất trong tầm nhìn, Drew vẫn còn ngốc ngốc đứng ở đó, ánh mắt đuổi theo thân ảnh người nọ.
Cho đến khi tướng quân Barnard phát hiện y biến mất, xoay người lại tìm y. “Drew? Cháu đang nhìn gì vậy?”
Drew đột nhiên hồi phục tinh thần, ngượng ngùng sờ sờ mũi, vội vàng đuổi theo bác mình.
***
7 giờ tối, yến hội vương cung bắt đầu, tân khách được mời đến tốp năm tốp ba tụ cùng một chỗ trò chuyện, cảnh tượng náo nhiệt vô cùng. Drew và bác xuyên qua đám người, thỉnh thoảng kính rượu hàn huyên với các nhân vật trọng yếu trong Quân bộ và vương tộc.
Y vốn không giỏi giao tiếp, lại càng không thích loại tiệc tùng náo nhiệt này, sau khi kính rượu xong liền một mình đứng ở góc hẻo lánh, đáy lòng lại nhịn không được nhớ đến người tình cờ gặp trong vương cung chiều nay.
Bộ dạng người kia thật đẹp mắt…. Làn ra thực trắng, ánh mắt trong veo sáng ngời, bị ánh mắt hắn nhìn chăm chú vào, tựa hồ sẽ khiến tim người ta đập nhanh hơn?
Đại vương tử Cevi gọi hắn là vương thúc, chắc hẳn hắn chính là vị vương tử vẫn chưa kết hôn trong truyền thuyết kia đi? Những người ở trong vương thất này, Drew đại khái cũng biết chút ít, Omega trước mắt còn chưa kết hôn mà lưu lại trong vương cung, đích xác chỉ có một mình vương tử Berg.
Drew suy nghĩ lung tung tiếp tục thất thần trong suốt yến hội, buổi tối sau khi về đến nhà, tắm rửa xong nằm ở trên giường, vẫn nhịn không được hồi tưởng lại hình ảnh thấy được lúc ban ngày – chàng trai kia dáng người thon dài, dung mạo nhã nhặn, bộ dáng mỉm cười lên cho người ta một loại cảm giác rất ôn hòa, rất thoải mái, thanh âm cũng rất êm tai….
Berg…. Hắn chính là vương tử Berg sao….
Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên Drew nếm trải hương vị mất ngủ.
***
Bắt đầu từ ngày đó, Drew liền nghĩ đủ mọi cách để tìm cơ hội chạy đến vương cung, chờ mong có thể tiếp tục tình cờ gặp phải vương tử Berg.
Quân đoàn trưởng quân đoàn Trường Xà Barnard Birch là bác của Drew, vợ của Barnard liên tục sinh bốn Omega, sau đó bởi vì thân thể không tốt nên không thể sinh tiếp nữa, bản thân Barnard vẫn không có hậu đại Alpha, luôn xem đứa cháu lớn Drew như người thừa kế để bồi dưỡng.
Trong thế hệ này của gia tộc Birch, chỉ có Drew là ưu tú nhất, làm người nghiêm túc, trong ba năm học tập ở trường St. Romia cũng luôn duy trì thành tích xuất sắc nằm trong trong top 3 của hệ chỉ huy, Barnard có ý muốn giao quân đoàn Trường Xà cho Drew phụ trách, cũng được các trưởng bối trong gia tộc Birch nhất trí tán thành.
Bởi vì thân phận “Người thừa kế” này, cơ hội Drew đến vương cung tự nhiên càng ngày càng nhiều. Rất nhiều lúc, những chuyện có thể trực tiếp đối thoại qua máy truyền tin với bệ hạ Trand là xong, y cũng thật chịu khó tự mình chạy đến vương cung mật đàm cùng bệ hạ.
Barnard rất vừa lòng đối với đứa cháu trai chăm chỉ này, bệ hạ Trand cũng nhiều lần khen Drew tuổi trẻ đầy hứa hẹn.
Chỉ có một mình Drew biết, y khẩn cấp chạy đến vương cung, chỉ là vì muốn gặp một người mà thôi.
Từ sau khi gặp vương tử Berg vào lần yến hội đó, bóng dáng Berg vẫn luôn lúc ẩn lúc hiện trong lòng y không xua đi được, y không biết đây có tính là nhất kiến chung tình hay không, chỉ biết là, loại cảm giác gấp gáp muốn gặp một người như vậy, y chưa từng được nếm trải qua.
Y muốn gặp hắn, muốn đến sắp phát điên, Hơn nữa, người y muốn gặp còn là Omega.
….. Đây có lẽ chính là thích đi?
Drew bền bỉ kiên trì chạy đến vương cung, sau mười bảy lần liên tục ra vào vương cung, rốt cuộc cũng được đền đáp xứng đáng, lại gặp được vương tử Berg ngày đêm mong nhớ kia.
Lần thứ hai gặp mặt, Berg vẫn đang ở cùng với Cevi.
Cevi năm tuổi dường như cảm thấy hứng thú với cơ giáp, quấn lấy vòi Berg cho bé một đài cơ giáp, thậm chí còn ồn ào muốn đích thân điều khiển, Berg rất bất đắc dĩ nói. “Con mới năm tuổi, điều khiển cơ giáp rất nguy hiểm, chờ đến khi con mười lăm tuổi rồi nói sau.”
Vẻ mặt Cevi không cam tâm. “Vương thúc, để con thử xem đi, chỉ thử một lần thôi có được không a vương thúc! Một lần thôi mà!”
Berg mỉm cười vỗ vỗ đầu đại vương tử. “Không được.”
Drew kinh ngạc đứng đó nhìn hắn.
Hình ảnh Berg đứng chung với đứa nhỏ kia thoạt nhìn thật ấm áp, vì vậy Drew xem đến ngốc ra, hoàn toàn bất động đứng ở chỗ đó.
Cho đến khi đại vương tử phát hiện ra y, hiếu kỳ nhìn y một cái, chỉ chỉ về phía này nói. “Vương thúc, người kia là ai a?”
Berg thu lại tươi cười, quay đầu nhìn về phía Berg, trong mắt dường như cũng có chút nghi hoặc.
Drew đối diện với tầm mắt hắn, trong lòng nhảy mạnh lên, bị cặp mắt trong veo kia nhìn chăm chú vào, tâm tình cư nhiên lại có chút khẩn trương, siết chặt nắm tay bảo trì bình tĩnh, Drew thu hết dũng khí vừa định tiến lên chào hỏi đối phương, không ngờ Berg lại đột nhiên xoay đi, nói với Cevi. “Là người của Quân bộ, chắc là đến tìm bệ hạ, chúng ta đi thôi.”
Drew. “……”
Người của Quân bộ? Đây chính là ấn tượng của cậu ấy đối với mình?
Nhìn bóng dáng Berg xoay người đi xa dần, Drew cuống quýt tiến lên hai bước, thấp giọng nói. “Cái kia…. Vương tử Berg, xin chào, tôi tên là Drew.”
Phương thức chào hỏi này quả thực rất ngu xuẩn.
Cho dù rất lâu sau này nhớ lại, Drew vẫn cảm thấy, bản thân lúc ấy trong mắt Berg nhất định ngốc muốn chết.
Mà lúc ấy y thật sự quá khẩn trương, mối tình đầu thời non trẻ, đối mặt với người ngày nhớ đêm mong, Drew vốn đã không giỏi ăn nói hoàn toàn nói không ra được bất cứ lời chất lượng cao nào.
— Chỉ là gấp gáp muốn cho đối phương biết đến sự tồn tại của mình.
— Tôi tên là Drew…. Chứ không phải người của Quân bộ gì hết.
— Không không không, tuy rằng tôi là người Quân bộ, thế nhưng em nên biết tên tôi, tôi tên là Drew.
Trong đầu Drew loạn như ma, ở trước mặt Berg thậm chí còn có chút luống cuống tay chân.
Berg nghe nói như thế, quả nhiên dừng chân, quay đầu thản nhiên liếc nhìn Drew, lễ phép nói. “Cung điện của vương huynh ở bên kia, anh đi lầm đường rồi, có cần gọi hộ vệ đưa anh qua không?”
Drew vội vàng nói. “Không, không, không cần.”
Berg gật gật đầu, mang theo Cevi xoay người rời đi.
Drew đứng cứng ngắc tại chỗ, xấu hổ sờ sờ mũi – làm một Alpha, chủ động đứng ra chào hỏi Omega như vậy thật sự có chút thất lễ, hơn nữa hiện giờ đang ở vương cung, tuy rằng trong khoảng thời gian này y thường xuyên chạy tới vương cung, mấy người đội hộ vệ đã rất quen thuộc với y, nhưng y lén đi lại như vậy quả thật không hợp quy củ, cứ thế đi đến hướng ngược lại với vương cung của bệ hạ, thật sự rất liều lĩnh….
Thế nhưng, rất muốn gặp em ấy…. rất muốn nói nhiều thêm vài câu với Berg….
Thật vất vả mới gặp được, vậy mà Drew cư nhiên lại chỉ nói ra một câu. “Xin chào, tôi tên là Drew.”
— Mình thật quá ngu ngốc, Drew có chút ảo não nghĩ.
Hết phần 1.
Truyện hot hiện nay
Bình luận
Sắp xếp