Hoạt huyết hóa ứ kim sang thần dược (*) ở chỗ nào?
* thuốc chữa vết thương do đao kiếm, lưu thông máu giải trừ vết bầm.
Nhớ rõ mình có cất giấu một lọ, lâu lắm rồi không có dùng đến, cũng không biết có còn tác dụng hay không.
Mặc kệ, dù sao cũng phải thử một chút mới biết.
Nếu thực sự để cho Đế Tuấn mang bộ mặt đầy vết hôn mập mờ đi ra ngoài thì từ nay về sau nàng cũng không giám xuất hiện trước mặt người khác nữa.
Trời ạ. chỉ cần nghĩ đến loại trường hợp đó, mặt nàng liền đỏ giống như xung huyết.
Không được không được, trước khi những ấn kí kia mất đi, tuyệt đối không để người khác trông thấy Đế Tuấn.
"Nương tử, nếu nàng thật sự để ý, vi phu đeo cái khăn che mặt có được hay không? ? ? Mảnh nàng đã dùng qua kia là đươc." Hắn còn nhớ rõ khăn trùm để lại trong bọc của nàng, chỉ cần vợ ra lệnh một tiếng, lập tức xông tới lấy.
Đế Tuấn xinh đẹp không được.
Huơ tay múa chân, khuôn mặt trẻ con chất đống rất nhiều tinh quái lại vui vẻ, không ngăn được truyền ra ngoài.
"Thế rất khó coi." Liếc bằng nửa con mắt, bác bỏ ý niệm buồn cười của hắn, như thế sẽ chỉ làm nàng càng thêm mất mặt mà thôi.
Đế Tuấn da dày, mặt mày thì lạnh lẽo, lại không ai dám trêu trọc hắn.
Bất kể như thế nào, cuối cùng chỉ có nàng bị người khác chỉ trỏ.
Chung sống lâu như thế, Mộ Lăng Không làm sao không hiểu đây.
"Không muốn dùng khăn che mặt, mặt nạ da người thì thế nào?" Lan Hoa Chỉ, hướng Mộ Lăng Không nói một câu, "Trên người nương tử có thể dùng khuôn mặt nam tử, không được, đổi nữ nhi cũng không sao."
"Thế càng không được! !" Phu quân tốt của nàng, khuôn mặt khả ái, tại sao phải mang cái mặt nạ che dấu hình dáng, "Chàng ngoan ngoãn thoa thuốc, sáng mai khẳng định sẽ trắng nõn, nam nhân mang mặt nạ nữ rất khó coi."
"Dù sao vẫn hơn bộ mặt hiện tại của ta." Hắn chán ghét nhéo nhéo má, thật hận không thể lập tức xé rách da mặt xuống.