Vì chuyên tâm nghỉ ngơi tu luyện võ học, Hậu Thổ Thánh mẫu đã sớm nhiều năm không ngủ, lúc mệt mỏi, cũng khoanh chân ngồi ở trên Hàn Ngọc tĩnh tọa, tiến vào một loại trạng thái quên mình tiếp tục tu tập, lúc nào cũng chăm chỉ không ngừng.
Thần điện nàng ở hàng năm, làm sao có thể xuất hiện giường lớn, lại là màu sắc mập mờ như thế, tràn đầy tư vị tình dục.
Mộ Lăng Không cắn môi suy tư , áo xốc xếch không chịu nổi bị hắn giật nhẹ, thỉnh thoảng phát ra một hai tiếng vải vóc bị rách mờ ảo,
Sắc mặt ửng hồng, hai tay bắt được tay cánh tay của đàn ông không dám vọng động, không dám thở mạnh, chỉ sợ vang động quá lớn, khiến người ngoài chú ý.
Tuy nói cả Đại Tuyết Sơn cũng đã bị Đế Tuấn dọn dẹp, Hậu Thổ Thần Điện càng thêm an tĩnh không có một chút tiếng vang, Mộ Lăng Không nhưng vẫn là không có biện pháp ở nơi địa phương quen thuộc mà xa lạ, lại thanh tĩnh này, say đắm ở trong vu sơn mây mưa.
Đế Tuấn nửa đè ép nàng bận rộn không ngừng, ngón tay thon dài cọ vào anh đào nhạy cảm mà sưng tấy, khiến nàng nàng thở khẽ trận trận.
Nét mặt nàng giãy giụa trong tình dục đã cung cấp giải trí tốt nhất cho Đế Tuấn.
Vừa cẩn thận dẫn dụ nàng trầm luân, Đế Tuấn vẫn không quên nhíu khuôn mặt trẻ con giả bộ đáng thương, "Vi phu trúng thần dược hợp hoan trong Đại Tuyết Sơn, vật này quả nhiên bá đạo, mặc kệ võ công cao thấp, chỉ cần ăn vào, nhất định phải vội vàng tìm nữ tữ trong lòng "này nọ í é í é" "này nọ í é í é" một phen, nương tử, cứu mạng."
Ánh mắt của hắn nóng bừng mà liều lĩnh.
Bộ dáng tuyệt đối không cho phép cự tuyệ.
Mộ Lăng Không nhịn rất vất vả mới không cười ra ngoài, "Trúng thần dược hoepj hoan là phụ hoàng, phu quân nhớ lộn thôi."
"Không sai, vi phu cũng không chú ý trúng chiêu." Trưng khuôn mặt tươi cười, giữ thật chặt chặt hông của nàng, Đế Tuấn ác thanh ác khí đè tới.
Bất chấp tất cả, trước tiên đem thuốc giải vào bụng rồi nói sau.