Nạp Nạp Đôn dù sao cũng là quân nhân, nhìn thấy tình huống khẩn cấp, lập tức hạ lệnh: " Không thể đợi thêm được nữa, chúng ta lập tức bắt đầu chuẩn bị, Khảm Khảm Kỳ đem một đội quân đến thông đạo, Triệu Trì đưa…"
"Các ngươi đang làm cái gì?"
Lý Cường dung quang hưng phấn từ trong phòng đi ra, trên tay cầm một cây trường thương màu trắng kỳ dị, mỉm cười nhìn về phía mọi người.
Nạp Thiện quát to một tiếng, nói: " Lão Đại, bất hảo, có đại sự xảy ra."
Lý Cường nhẹ nhàng huơ trường thương trong tay, nói: " Lão Nạp a, không cần cả kinh như vậy, bình tĩnh chút nào, không biết trước kia ngươi làm sao làm lão Đại hả? Nói đi, có chuyện gì?"
Tâm tình của Lý Cường thật sự rất tốt, hắn đã thành công phá đi mười đạo toái hồn kim chỉ của Tư Đồ Ung, nguyên anh rất nhanh đã tiếp tục phát triển.
" Này, cái kia…hay là quân suất nói đi." Nạp Thiện sờ sờ đầu, cuối cùng chính hắn cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, linh cơ vừa động liền đẩy sang cho Nạp Nạp Đôn nói, trong lòng cảm thấy sáng tỏ, nếu lão Đại biết ta nói vớ vẩn, chuyện này thật sự là trốn không thoát.
" Lão Đại các khu tề tụ tại Đại Không khu, đưa tin lại đây, muốn lão Đại của khu chúng ta đến tham gia. Thám tử phát hiện, có một số lượng lớn người đang vây quanh ở khu phụ cận, tình hình thật không tốt. Lão Đại, chúng ta có cho người đến tham gia không?"
Nạp Nạp Đôn không phải sợ bọn họ nhiều người, mà là một khi khai chiến, giết chết đều là khổ tù, bởi vậy trong lòng do dự, lúc này mới thấy rất khẩn trương.
Nạp Thiện đã hiểu ra, đắc ý cười nói: " Ha ha, cứ để cho Độc Nhãn Long ta đến giết chúng đến hoa rơi nước chảy, cho chúng xem lợi hại của ta…"
Nhìn thấy Lý Cường lại vươn tay, hắn bèn ôm đầu kêu lên: " Lão Đại đừng đánh."
" Chỉ biết giết, giết cái đầu ngươi! Những khổ tù này cũng giống như ngươi, tất cả đều là bị bắt tới, bọn họ cũng chính là người mình." Lý Cường tức giận nói, Nạp Thiện ôm đầu trốn sang một bên.