" Ngươi nói cái gì?" Thiên Thực lão tiên đột nhiên hiện hình bên người Mễ Tư Lạp.
Mị nhi nhịn không được cười khúc khích, nàng ôm tiểu Bạch nhàn nhã nhìn bọn họ.
Mễ Tư Lạp bất đắc dĩ nói: " Ai, ta thật sự không thể đi Tâm Luyện Các..." Lời còn chưa nói xong, hai đạo kim quang hiện lên, Mị nhi kinh ngạc nói: " La Thiên Thượng Tiên Kiền Thiện Dong?"
Kiền Thiện Dong tán đi kim quang trên người, nhìn thoáng qua Mị nhi, nói: " Thiên Thực, phiền toái của ngươi tới."
Thiên Thực lão tiên nhìn Kiền Thiện Dong và Đại Nam Phong Ngự xuất hiện trước mắt, trong lòng khiếp sợ không thôi, nhưng trên mặt lại dấu diếm phản ứng: " Như thế nào?"
Mọi người nhất thời yên tĩnh xuống tới.
Kiền Thiện Dong hỏi: " Lý Cường ở nơi nào?"
Mễ Tư Lạp và Trần Trí Phong đều cũng choáng váng, sao lại toát ra thêm hai tiên nhân đến tìm Lý Cường? Thật không biết huynh đệ này đến tột cùng là làm cái gì, chọc cho tiên nhân không ngừng đến tìm hắn. truyện được lấy tại TrumTruyen.vn
Gương mặt của Mễ Tư Lạp nhăn như trái khổ qua, hắn nói: " Lý huynh đệ đang bế quan."
" Bế quan?" Kiền Thiện Dong lắc đầu nói: " Các ngươi nghĩ biện pháp thông tri hắn, để cho hắn lập tức xuất quan. Thiên Thực, ngươi theo ta cùng về Thánh Thành thôi."
Mễ Tư Lạp và Trần Trí Phong nhìn nhau, Mễ Tư Lạp do dự một chút, nói với Trần Trí Phong: " Đi thông tri cho hắn được không? Ai!" Thương cảm cho Mễ Tư Lạp thân là một đời đại tông sư của Trọng Huyền Phái, cũng không thể không khuất phục uy thế của La Thiên Thượng Tiên.
Chỉ nghe ngoài cửa có người nói: " Tìm ta có chuyện gì?"
Mị nhi kinh hãi kêu lên: " Ca ca xuất quan rồi." Nàng phi thân bay ra phía ngoài cửa.
Chỉ thấy Lý Cường cười hì hì ôm Mị nhi đi vào nhà, tiểu nha đầu gắt gao ôm Lý Cường, như thế nào cũng không buông tay. Lý Cường cười nói: " Mị nhi xuống đi, a a, ngoan hay không ngoan a?"
Mị nhi buông tay ra, cười nói: " Mị nhi đương nhiên là ngoan rồi, được rồi, ca ca, sao thời gian dài như vậy mới đi ra, Mị nhi đợi lâu muốn chết luôn đó." Tiểu nha đầu lại thừa cơ làm nũng.
Lý Cường vào nhà liền sửng sốt: " Lão Kiền? Phong Ngự đại tỷ? Các ngươi sao lại ở chỗ này? Di, các ngươi phát ngốc cái gì a?"
Kiền Thiện Dong đi vòng quanh Lý Cường một vòng, quay đầu nhìn Thiên Thực nói: " Ngươi cảm thấy có cái gì bất đồng hay không?"
Thiên Thực lão tiên thở dài: " Hoàn toàn không giống như lần trước nhìn thấy nữa."
Lý Cường kỳ lạ hỏi: " Hai vị tiên nhân lão đại, các ngươi đang làm trò gì a, cái gì mà không giống?"
Đại Nam Phong Ngự thật ra lại không cảm thấy kỳ quái, nàng cười khanh khách nói: " Tiểu tử này vốn là một tên quái vật."
Kiền Thiện Dong nói: " Lần trước? Mỗi lần ta nhìn thấy hắn cũng không giống như cũ, cũng tốt..."
Hắn nói không rõ ràng nhưng Thiên Thực nghe thì hiểu, hắn nói: " Chúng ta đến hang ổ của ngươi rồi thương lượng."
Lý Cường liền từ chối: " Không đi! Ta còn muốn tham gia đại hội tranh tài...ách, bồi Mị nhi tham gia a."
Mị nhi hoan hô: " Hay a! Hẳn là sắp tranh tài rồi, đã chuẩn bị hơn một năm, Mị nhi đợi đến nóng nảy."