Phiêu Miễu Chi Lữ

Chương 197:


Chương trước Chương tiếp

Lý Cường cũng có chút nghi hoặc, hắn đưa tay ngăn cản Cảnh Phong: " Đừng nóng vội, cảm giác bên trong như không đúng, các ngươi có nhận thấy được hay không? Mọi người lui ra sau một chút."

Cảnh Phong đỉnh đạc nói: " Sao ta lại không có cảm giác nào cả." Bất quá hắn là cao thủ thích đánh nhau, mặt ngoài nhìn hắn như hi hi ha ha không quan tâm, kỳ thật mỗi lần hắn đánh nhau đều rất cẩn thận. Trong chớp mắt hắn đã mặc chiến giáp vào, dùng phi kiếm lúc từ Oan Hồn Hải đi ra, giống như một đàn cá nhỏ vờn quanh người.

Ba Tạp Lãng tới gần Lý Cường hỏi: " Lý huynh cảm thấy chỗ nào có chuyện?"

Lý Cường gãi gãi đầu, hắn cũng không nắm chắc chính xác: " Ta có một loại cảm giác rất cổ quái, kỳ quái, có thể làm cho ta có cảm giác bất an lại là thứ gì chứ? Hình như là cho tới bây giờ ta chưa từng gặp qua...ân, Mị nhi, muội ôm tiểu Bạch lại đây."

Mị nhi ôm tiểu Bạch bay đến bên cạnh Lý Cường, cười duyên nói: " Ca ca, huynh lo lắng cái gì nha?"

Lý Cường lắc đầu: " Ta cũng nói không rõ..." Hắn đưa tay ẵm tiểu Bạch, nhẹ nhàng vuốt ve cái đầu nhỏ của nó, cười nói: " Tiểu Bạch, có thể gọi về một linh thú đi xuống xem xét một chút hay không?"

Tiểu Bạch thân thiết liếm liếm tay Lý Cường, trong cổ họng phát ra tiếng nũng nịu ô lỗ ô lỗ, sau đó hướng ra ngoài kêu uông uông hai tiếng, trên không trung nhất thời xuất hiện một quái thú giống biên bức ( dơi), ước chừng lớn cỡ một người tráng niên, ở không trung xoay quanh một vòng, rồi chui vào trong động khẩu.

Lý Cường ý bảo mọi người lui ra sau chờ đợi, qua ước chừng mười phút, cả thạch sơn đột nhiên kịch liệt rung động lên, tiếp theo truyền ra một tiếng kêu chói tai, mọi người đều cũng trở nên khẩn trương.

Tiểu Bạch từ trong lòng ngực Lý Cường chạy ra ngoài, lơ lửng phía trên động khẩu thấp giọng kêu lên, chỉ chốc lát sau, chỉ thấy quái thú hình biên bức từ trong động bay ra, một cái bóng màu xanh ở phía sau đang gắt gao đuổi theo.

Thanh ảnh bỗng nhiên gia tốc, cả cái bóng đột nhiên xuyên thẳng vào thân thể của quái thú. Tiểu Bạch đột nhiên hét lớn một tiếng, quái thú nọ lập tức hóa thành một lũ khói xanh biến mất vô tung, tiểu Bạch cũng hóa thành một đạo ngân tuyến bay vào trong lòng ngực Lý Cường. Đạo thanh ảnh nọ phảng phất bị mất đi mục tiêu, mờ mịt xoay chuyển vòng quanh trên thạch sơn.

Mấy người Lý Cường nhìn nhau, Cảnh Phong ngạc nhiên nói: " Đây là thứ gì vậy?" Vừa dứt lời, đạo thanh ảnh nọ từ từ ngưng tụ thành hình người, nhìn quanh mọi nơi một hồi, hỏi: " Các ngươi là ai?" Hắn nhìn chằm chằm Lý Cường, bộ dáng như là rất kỳ quái. Không đợi Lý Cường trả lời, hắn lại hỏi: " Ngươi...ngươi không phải người tu chân, ngươi là ai?" Thanh âm nọ mơ hồ không rõ, phiêu hốt không chừng.

...



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...