Phi Thiên
Chương 3807: Tội trạng (2)
- Chuyện tới nước này đã rất rõ ràng, Hạ Hầu gia đã đứng ở sau lưng Ngưu Hữu Đức, đoán rằng chuyên nhân mã Đằng Phi bị lặng không tiếng thở thôn tính có liên quan không nhỏ đến Hạ Hầu gia, Quảng Lệnh Công sẽ không nhìn không ra manh mối, chỉ sợ trong lòng bản thân Quảng Lệnh Công cũng rõ ràng, chưa chắc hắn có thể tránh qua truy kích của Ngưu Hữu Đức. Bất luận là Khấu Lăng Hư hay là Quảng Lệnh Công, có một điểm ta hiểu rất rõ, trong lòng họ đều có vài phần ngạo khí, tất sẽ không dễ dàng đầu hàng, như thế đây đúng là cơ hội cho chúng ta, một khi bị Ngưu Hữu Đức bức bách quá mức, tám chín phần mười Quảng Lệnh Công sẽ hợp tác cùng chúng ta.
Phật chu bấm bấm niệm châu trên tay:
- Đuổi theo thôi!
Núi non trùng điệp, miếu thờ nguy nga, trong Đại Hùng bảo điện, lão hòa thượng chủ trì dặn dò môn hạ đệ tử một phen, lập tức lĩnh mấy tên tăng lữ xuất môn đằng không mà đi.
Nhưng tại giữa trời, liền gặp mấy người chui ra từ trong tầng mây ra tay ngăn chặn, song phương kịch chiến một phen.
Những chuyện tương tự xảy ra không ít nơi trong thiên hạ.
Tinh không, một đám người cấp tốc phi hành, Miêu Nghi thả xuống tinh linh, tấn tốc gọi hai bên dựa sát vào, trầm giọng nói:
- Hạ Hầu gia truyền tới tin tức, đệ tư Phật môn bố khắp các nơi trong thiên hạ đã nhận được pháp lệnh của Phật chủ, đang bắt đầu tập kết.
Thành Thái Trạch thần tình ngưng trọng nói:
- Bệ hạ, đệ tử Phật môn bố khắp thiên hạ, lượng nhân viên có thể chinh chiến không phải con số nhỏ, một khi tập kết lại sợ là không dưới một tỷ rưỡi nhân mã. Trước mắt dự tính Thanh chủ đã tập hợp đủ một tỷ rưỡi nhân mã cận vệ quân thừa lại, Phật chủ tự thân soái lĩnh cũng có một tỷ ba nhân mã, nếu lại thêm một tỷ rưỡi nhân mã này, phỏng chừng có khoang bốn tỷ đại quân, cộng với ưu thế trang bị trên tay bọn họ, chỉ sợ chúng ta chưa hắn đã có ưu thế, một khi quyết đầu, thắng thua khó liệu a!
Miêu Nghị:
- Điểm này trẫm tự nhiên cũng biết, bởi thế không thể để cho một tỷ rưỡi nhân mã này tập kết được, bây giờ Hạ Hầu gia đang tận lực ngăn trở, nhưng mà số lượng nhân mã phân tán các nơi thực sự rất nhiều, Hạ Hầu gia cũng ngăn không được lâu. Hiện tại trẫm cần các cấp tương lĩnh Nam quân, Đông quân cùng Bắc quân sử dụng tất cả nhân viên mặt dưới, nhân viên kinh doanh tại Thiên phố, nhân viên kinh doanh tại Hắc Thi, còn cả kẻ dưới trong tay, cùng với các môn các phái mà chung ta có thể ảnh hưởng, lực lượng có thể sử dụng phải được động viên toàn bộ, ngăn lại một tỷ rưỡi viện binh này, cho dù không giải quyết được, cũng phai kéo chặt bọn họ, quyết không thể để chung tập kết lại tạo thanh áp lực cho cánh nhân mã chủ công!
Đằng Phi nói:
- Bệ hạ yên tâm, chuyện liên quan đến lợi ích chung, chúng thần tuyệt không giữ lại lực lượng có thể sử dụng nào. Có điều vì để đảm bảo chắc chắn, thần kiến nghị bệ hạ điều động một trăm triệu nhân mã, lấy trăm vạn nhân mã làm một tổ, hóa thành một trăm chi đội ngũ phân phó các nơi, một khi phát hiện nhân mã địch phương tập kết với quy mô khá lớn, lập tức chạy tới đánh vỡ, nếu không nhân thủ phân tán ở mặt dưới không cách nào đối kháng nhân mã đã hợp thành quy mô của quân địch. Việc này ắt phải giao cho chuyên gia thống nhất chỉ huy hợp đồng tác chiến, bằng không nhân thu phân tán của các phương mù quang chặn đánh căn bản không tạo được hiệu quả gì qúa lớn.
Miêu Nghị nói:
- Nói có lý, trẫm chuẩn! Nếu trong long Đằng vương đã hiểu rõ chuyện này như vậy, thì công tác chặn đánh quân địch tập kết cứ giao cho ngươi thống nhất chỉ huy, hợp đồng nhân thủ các nơi cùng với các phương diện tin tức báo lên, tự nhiên sẽ có thiên hậu hỗ trợ ngươi!
- Thần tuân chỉ!
Đằng Phi chắp tay lĩnh mệnh.
Tiếp theo hắn lại muốn một trăm triệu nhân mã, nhanh chóng chia thành một trăm chi, phân phó đến các nơi mà đi, sau đó lại từ trong Nam quân, Bắc quân cùng Đông quân tuyển ra một ít yếu viên phối hợp, tập thể tiến vào trữ vật không gian hợp đồng chỉ huy cùng Vân Tri Thu.
- Bệ hạ, nhân mã Thanh, Phật đi đường tắt cắn tới chỗ chúng ta bên này!
Dương Triệu Thanh chợt tấu báo tin tức.
Thành Thái Trạch nói:
- Bệ hạ, thế này sợ là thế cục bất lợi với chúng ta, chúng ta bức Quảng Lệnh Công quá ác, không khéo Quảng Lệnh Công sẽ liên thu cùng nhân mã Thanh, Phật, cho dù không liên thủ, một khi tìm đến Quảng Lệnh Công, chúng ta cũng gặp phải nguy hiểm lưng bụng thụ địch.
- Không cần gấp gáp, trẫm sớm có đối sách!
Miêu Nghị cười lạnh một tiếng, quay đầu hướng Dương Triệu Thanh nói:
- Thông tri phía Diêm Tu bên kia động thủ đi!
Tuân mệnh!
Dương Triệu Thanh lĩnh mệnh.
Miêu Nghị lại quát một tiếng:
- Hoành Vô Đạo!
Mạt tương có mặt! Hoành Vô Đạo bước lên chắp tay.
Miêu Nghị nói:
- Cho ngươi ba trăm triệu nhân mã, lập tức bí mật tiến hướng Bát phương tự tấn công. Nhớ kỹ, không phải muốn ngươi đánh hạ Bát phương tự, mà là muốn dụ địch tới viện!
- Tuân mệnh!
Hoành Vô Đạo lĩnh mệnh, tiếp đó điểm ba trăm nhân mã khoái tốc rời đi.
- Long Tín!
Miêu Nghị lại điểm một tướng.
- Mạt tương có mặt!
Long Tín bước lên lĩnh mệnh.
Miêu Nghị lấy ra một khối ngọc điệp đưa cho hắn:
- Cho người hai trăm triệu nhân mã, lập tức án theo đường nhỏ biểu thị trên này hành quân, sau khi đến địa điểm chỉ định nghe lệnh hành sự.
- Tuân mệnh!
Long Tín lĩnh mệnh, điểm hai trăm triệu nhân mã khoái tốc rời đi.
Sa mạc đầy gió cát, một hạp cốc hoang vu, trên vách đá có không ít cửa động, thân ảnh yểu điệu của Bảo Liên đứng trước một cửa động, nhìn ra xa phía dưới, tại đáy cốc một đám đệ tử Chính Khí môn chính đang luyện kiếm.
Bảo Liên vẫn đang đắm chìm trong tin tức mới từ bên ngoại truyền đến, cũng hướng Vân Tri Thu xác nhận, nàng rất ngạc nhiên, không ngờ Miêu Nghị không ngờ dám xưng đế, nàng không khỏi nghĩ đến thân phận của chính mình, cánh nhiên bất trị bất giác đã thành phi tử Thiên đế.
Vân Tri Thu hướng nàng hứa hẹn, vị trí Thiên phi sẽ chạy không thoát tay nàng.
Thiên phi? Bảo Liên nói không ra tâm tình trong long mình bây giờ là gì, chỉ biết âm thầm cảm khái, hướng tâm trang chí của nam nhân kia khiến nàng có phần không thích ứng, nàng cũng chưa từng nghĩ tới muốn làm Thiên phi gì cả.