"A Trí, hôm nay con và ta tới công ty, để Vũ Hạm nghỉ ngơi một ngày." Nét mặt Lâm Đông đã biểu lộ cho con trai biết công ty đã xảy ra chuyện, lại còn là chuyện lớn?
"Vâng cha, con nói cho Vũ Hạm một tiếng." Lâm Trí chạy lên lầu.
"Vợ à, tôi và cha đi tới công ty một chuyến, hình như có chuyện, buổi chiều sẽ trở lại." Lâm Trí ở trên mặt Vũ Hạm hôn một cái nói.
"Công ty có chuyện gì?" Vũ Hạm đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết đối với công ty, vừa nghe công ty có chuyện, cô cũng rất lo lắng.
"Tôi sẽ đi cùng mọi người, chỉ lo vội vã kết hôn, nên gần đây cũng không tới công ty!" Quan Vũ Hạm nói xong liền bắt đầu thay quần áo. Một lát sau liền đi ra.
"Cha, con đi cùng mọi ✻Diễn❇đàn❈lê❉quý❊đôn✽ người."
"Được rồi!" Ba người ngồi chung một xe.
Ở trong xe Lâm Đông đưa ra bưu kiện buổi sáng nhận được cho bọn họ xem.
"Cha, đây là chuyện gì?" Lâm Trí cũng giật mình. Quan Vũ Hạm cũng có vẻ mặt này.
"Cha, con thấy trước mắt là phái người đi Mĩ điều tra một chuyến, điều tra người đã ăn trộm sản phẩm của công ty chúng ta, có lẽ như vậy có thể thu hồi một phần tổn thất." Vũ Hạm đề nghị nói.
"Hơn nữa muốn tìm người phải là người tin tưởng, tốt nhất là người của mình." Lâm Trí bổ sung.
Lâm Đông không lên tiếng, mà đang trầm tư.
Đến công ty, tất cả mọi người đều tới chúc mừng, chúc mừng đôi vợ chồng mới cưới, Hàn Vinh Hi cũng không ngoại lệ, giả vờ nói một đống lời chúc mừng.
"Vinh Hi, gần đây công ty có bận bịu gì không?" Vũ Hạm hỏi.
"Hả, công việc của Tiểu♂Mèo♀Hoang chúng tôi vẫn tốt, mọi người cũng vẫn vui mừng." Hàn Vinh Hi cố gắng vỗ tay.
"Được, được, được, cám ơn mọi người, đều đi làm việc thôi." Quan Vũ Hạm cười nói. Sau đó cùng Hàn Vinh Hi trở về phòng làm việc.
"Thật xin lỗi, trong lúc tôi nghỉ ngơi, đã khiến anh vất vả rồi bạn học cũ." Lúc không có người, Quan Vũ Hạm luôn gọi như vậy.
"Khách khí như vậy làm gì? Chúng ta không chỉ là bạn học mà còn là bạn tốt chứ?" Hàn Vinh Hi vừa nói chuyện vừa đi pha một ly trà, trong lòng rất áy náy, không dám nhìn ✻Diễn❇đàn❈lê❉quý❊đôn✽ thẳng vào Quan Vũ Hạm. Thật ra thì bản tính của Hàn Vinh Hi không có xấu xa như vậy, chỉ là bị tình yêu làm cho đầu óc mê muội, cho nên mới can đảm phản bội công ty, cũng là do Mạnh Tuệ Nhàn giựt giây, nếu không anh ta cũng không làm vậy.
Vũ Hạm tìm tòi lại tư liệu trong máy tính, hy vọng có thể tìm được một chút dấu vết, hiện tại ai cũng không thể tin tưởng, nhất định trong công ty có nội gián, nếu như sản phẩm mà công ty D kia sản xuất là của Lâm Trí thiết kế, vậy ai sẽ là người đánh cắp? Nhất định phải tra rõ, nếu không sau này càng phiền toái hơn.
"Cha, để con đi cho? Con rất quen thuộc nước Mĩ." Lâm Trí và cha cậu nói chuyện ở trong phòng làm việc.
"Không được, nếu như công ty có nội gián, con không thể ra mặt, phải phái. . . . . . Trong lòng ta có tính toán, muốn tìm một bộ mặt mới, như vậy sẽ không để cho người khác chú ý." Lâm Đông trầm lặng nói.
Lúc này có điện thoại gọi tới.
"Không phải tôi đã nói rằng về sau không nên gọi điện thường xuyên tới sao?. Nói đi, có chuyện gì?" Lâm Đông nghiêm nghị nói cho đối phương biết.
"Vâng, ông chủ, ông phải tôi đi điều tra, đã có đầu mối rồi. Tất cả những người lạ đến dự hôn lễ đều do một người nhờ tới, hình như người này họ Quan." Đối phương trả lời.
"Được rồi, tiếp tục điều tra." Lâm Đông nói xong liền cúp máy.
"Ai vậy cha?" Tiểu♂Mèo♀Hoang
"Là anh ta, quả nhiên là anh ta, giống như ta suy đoán, người có thể mời rất nhiều nhân vật lớn tới tham gia hôn lễ của con như vậy, cũng chỉ có anh ta -- Quan Hùng Phách. Nhưng làm sao anh ta lại biết Vũ Hạm?"
"Cha, nghe nói Quan Hùng Phách là kẻ bụng dạ nham hiểm, là kẻ nhẫn tâm, vậy vì sao. . . . . . . . . Nghĩ đến Vũ Hạm, cậu lại có một dự cảm xấu, chẳng lẽ anh ta đối với. . . . . . . . . Không được, con nhất định phải gặp người này một lần. Người phụ nữ của con thì ai cũng đừng đụng vào."
"A Trí, có lẽ không phải như con nghĩ, trước hết không nên kích động, người này là một nhân vật nguy hiểm, chúng ta còn không biết anh ta muốn làm gì?" Lâm Đông khuyên bảo con trai, ông không cho phép con mình mạo hiểm.
"Cha, con mặc kệ anh ta là thần thánh phương nào, đây là quốc gia có sự quản chế, ✻Diễn❇đàn❈lê❉quý❊đôn✽ nếu xảy ra chuyện thì đã có pháp luật, cha yên tâm, con có có chừng mực." Lâm Trí quật cường nói.