Ông Xã Là Phúc Hắc Đại Nhân
Chương 38: Phiên ngoại 4 : Tuổi lớn sinh con
Mặc dù là ngày nghỉ nhưng Khang Duật cũng dậy sớm theo thói quen, chủ yếu là do Miểu Miểu không nằm lười trên giường, từ 8 năm trước Miểu Miểu bắt đầu chính thức bước vào hàng ngũ bà nội trợ trẻ vô cùng có trách nhiệm, buổi sáng mới 5 giờ đã dậy, đánh răng rửa mặt xong, liền bắt đầu xay sữa đậu nành làm điểm tâm, có đôi khi cũng sẽ đi ra ngoài mua vài món trong nhà không làm được về để bữa sáng phong phú hơn, bình thường đúng 6 giờ rưỡi sáng trên bàn sẽ để điểm tâm đầy đủ chờ hai cha con hắn ăn, lại làm thêm cho bọn hắn cơm trưa đầy đủ dinh dưỡng và phong phú, tiễn bọn hắn đi học, đi làm. Nếu hắn và con gái cũng nghỉ ở nhà, Miểu Miểu nhất định sẽ hầm một nồi canh vô cùng bổ dưỡng cho bọn hắn uống, một ngày 3 bữa, cơ hồ mỗi ngày đều là mỗi món khác nhau.
Mấy đồng nghiệp rất nhiều năm trước còn đều cảm thấy hắn lấy Miểu Miểu là chịu thiệt, vì Miểu Miểu không đủ xinh đẹp, tới bây giờ bọn họ mới biết ánh mắt của hắn tốt, cưới một người vợ hiền lành như vậy, hầu hạ hắn như ông lớn vậy.
Ngẫm lại bây giờ rất giống ước nguyện trước đây, bắt Miểu Miểu hầu hạ hắn, nấu cơm giặt quần áo, còn sinh con, vấn đề là loại ước muốn trả thù lúc còn nhỏ đã biến mất từ lâu, hắn thật sự không muốn Miểu Miểu như một bà già hầu hạ hắn, chỉ có thể nói hắn may mắn gặp được một cô gái tốt.
Hắn liếc nhìn vị trí trống rỗng bên cạnh, hiện tại càng muốn cái cô này nằm trên giường lâu thêm chút nữa, mới sáng sớm liền trống rỗng lạnh lùng thật không thú vị. Dù gì hôm nay cũng là sinh nhật hắn mà.
Xuống giường, ngoài cửa sổ hoa thơm chim hót, không khí vô cùng trong lành, hắn duỗi lưng một cái, rửa mặt xong, liền ngồi trên sô pha đọc báo như ông lớn vậy, hắn tính mang Miểu Miểu đi nhà hàng xoay tròn 6 sao mới mở ở Thượng Hải ăn cơm chiều, dù gì cũng là sinh nhật, thật ra thì…hắn giống như đang đọc báo, thật ra là đang tỉnh bơ đem chìa khóa cửa phòng khách sạn xa hoa từ dưới đệm sô pha nhét vào trong ví.
Nếu như cho Miểu Miểu biết trước, chắc chắn sẽ gào to một câu “Cái này có thể mua bao nhiêu con chó a…” những điều tương tự vậy, vân…vân, chín phần sẽ bắt hắn đi trả phòng, còn không bằng ăn cơm xong, lấy ra chìa khóa lập tức kéo vào phòng luôn cho bớt việc, đỡ cho hắn phải giận tới đen mặt.
Nhìn đồng hồ trên tường phòng khách, nhíu mày, bình thường giờ này Miểu Miểu hẳn là mua đồ ăn sáng xong về rồi a.
Cách Cách mười sáu tuổi mặc áo ngủ hình con chó ngủ, lê đôi dép hình con chó hoạt hình từ trên lầu xuống, chùi chùi đôi mắt nhập nhèm, một bộ chưa ngủ đủ, nó vò vò tóc ngáp một cái, nói với Khang Duật “Chào buổi sáng, ba.”
“Chào buổi sáng!” Khang Duật liếc nhìn con gái cưng một cái, lại quay đầu về tờ báo “Sao dậy sớm vậy, tính đi ra ngoài à?”
Cách Cách dạ một tiếng, nhìn về phòng bếp một chút “Mẹ đâu?”
“Đi mua đồ ăn sáng, còn chưa về.”
“À!” Cách Cách tùy ý trả lời, vào bếp mở tủ lạnh ra, lấy hũ chanh ngâm Miểu Miểu tự làm ra, rót một chén nước ấm nhuận nhuận miệng.
Nhưng chỉ một lát sau, Miểu Miểu đã trở lại, vừa mở cửa ra, Miểu Miểu liền đem một hộp đồ ăn bỏ lên bàn, sau đó lật đật đi vào WC không nói câu nào, rầm một tiếng đóng cửa lại.
Hai cha con kinh ngạc nhìn cửa WC, đây là sao vậy, bình thường nhất định Miểu Miểu sẽ dọn đồ ăn trong hộp ra, còn nói một số tin đồn thú vị nghe được ở chợ, chưa từng giống hôm nay chưa nói câu nào liền chạy vào WC.
Cách Cách nghĩ tám phần là do buồn tiểu quá.
Chỉ có điều, đã ba mươi phút trôi qua, Miểu Miểu còn chưa đi ra.
Khang Duật có chút lo lắng, đang tính gõ cửa WC hỏi, chuông cửa ngay phòng khách lại vang lên.
Cách Cách cắn bánh đường giơ tay lên, ý là để nó mở cửa.
Cửa mở, thiếu niên tóc vàng mắt lam đẹp trai hiện ra.
“Sao cậu tới sớm vậy?” Cách Cách tiếp tục ăn bánh đường, hỏi cậu thiếu niên đẹp trai.
Tề Dự cũng 16 tuổi cởi giầy, đi vào “Mình sợ cậu ngủ quên, cho nên tới sớm một chút.”
“Mình dậy sớm mà!” Cách Cách trả lời, lại chỉ chỉ bàn ăn “Ăn sáng không, mẹ vừa mua, còn nóng.”
Tề Dự lắc đầu, thình lình đụng phải tầm mắt Khang Duật.
Khang Duật híp mắt lại, âm u xem xét hắn, Tề Dự nhất thời cảm thấy lạnh toàn thân, nuốt nuốt nước miếng, cúi người 90 độ, lễ độ cung kính ân cần thăm hỏi “Chào,bác…bác trai.”
Khang Duật không trả lời, kể từ hai năm trước Cách Cách nói cho hắn, nó yêu sớm, hắn liền thích không nổi thằng nhóc này, đối với việc yêu sớm hắn không có tư cách gì giáo dục con gái, cái này gọi là trên không “nghiêm”, dưới giương “oai”, năm đó không phải hắn liền dính theo Miểu Miểu sao.
Tề Dự bị hắn trừng không dám ngẩng đầu, vẫn cúi đầu 90 độ.
Đối với mỗi người cha mà nói, người yêu của con gái tựa như cái đinh trong mắt cái gai trong thịt vậy, vì đánh người là phạm pháp, cho nên mấy ông bố thường thích dùng ánh mắt giết người “đâm mấy dao” để trút giận.
“Đứng lên, còn cúi đầu, cậu không mệt à.” Cách Cách kéo tay Tề Dự qua, kéo hắn tới trước bàn ăn.
Tề Dự không dám không nghe lời Cách Cách, nhưng mà không dám đắc tội Khang Duật, có chút tiến thoái lưỡng nan, Khang Duật lúc này không rảnh để ý Tề Dự, trong lòng hắn còn nhớ kỹ Miểu Miểu đang ở trong WC.
Buổi sáng Cách Cách uống nhiều nước quá, nhất thời tưởng đi WC, trong phòng trên lầu của Cách Cách cũng có WC riêng, chỉ có điều nước xa không cứu được lửa gần, vì vậy đi trước Khang Duật một bước gõ cửa “Mẹ, mẹ ra được chưa, con muốn đi WC, con còn phải ra ngoài với Tề Dự, mẹ đi ra nhanh lên.”
Phía trong cánh cửa không có động tĩnh gì.
Khang Duật nghĩ có gì đó không thích hợp, nâng chân dài lên tính đạp cửa.
Đột nhiên cửa mở ra.
Miểu Miểu đeo một đầu rõ ràng bị tay vò loạn lên “tổ chim”, từ trong đi ra.
Cách Cách nhanh chóng chui vào WC.
“Sao vậy?” Khang Duật vuốt vuốt mái tóc lộn xộn của Miểu Miểu.
Cả khuôn mặt Miểu Miểu vô cùng suy sụp, vô cùng thê thảm.
“Miểu Miểu?” Khang Duật nâng mặt Miểu Miểu lên.
Có câu “Nữ nhân mười tám vô xấu phụ, song thập thì giờ đào mận diễm”(51) qua ba mươi thì như một đóa mẫu đơn nở rộ cực điểm, nhưng tới 40 tuổi, dưới cực điểm chính là giai đoạn suy tàn, giống như đồ ăn nấu quá lửa thì dai nhách vậy.
Miểu Miểu lại tương phản. Không biết có phải do Khang Duật nuôi tốt quá hay không, vẫn là ở cạnh hắn lâu nên bị dính “yêu khí”, theo tuổi tác tăng lên nhưng Miểu Miểu lại càng ngày càng đẹp. Làn da Miểu Miểu vốn tốt, lúc còn trẻ vừa trắng vừa mềm như búp bê, từ khi tuổi tăng lên, làn da Miểu Miểu vẫn tốt, vô cùng hay, không có chút dấu hiệu nào như vợ trẻ trung niên có chồng, nếp nhăn nơi khóe mắt hoàn toàn không có, Diễm Diễm từng ghen tị nói, đây là do Miểu Miểu béo, vì da mặt căng ra, nên làm sao mà có nếp nhăn được.
Đúng là Miểu Miểu béo, từ khi trưởng thành tới bây giờ, tuy nhiên dưới thời gian dài làm việc nhà, cho dù Miểu Miểu béo cũng là béo đều, hơn nữa đôi khi còn tập thể dục, bây giờ cùng lắm chỉ thuộc quần thể béo ít, Miểu Miểu ngực lại to, eo nhỏ, một chút cũng không giả, bây giờ Miểu Miểu nhìn qua tuyệt đối không thấy béo, có lồi có lõm lại tản ra khí chất của người phụ nữ trưởng thành, cho tới giờ vòng một Miểu Miểu vẫn to, không có chút dấu hiệu héo rút theo tuổi, nhưng thật ra thì sức hút Trái Đất có ảnh hưởng một chút, nhưng mà mấy năm nay Miểu Miểu làm bà chủ gia đình ngoại trừ luyện ra một tay nấu ăn ngon, làm sao làm một người mẹ hiền vợ đảm, cũng có chút nghiên cứu làm sao để giữ chặt lòng của chồng, hơn nữa loại đàn ông như Khang Duật suốt năm mỹ nữ vây quanh, Miểu Miểu không thể không đề phòng, không quan hệ có yêu nhau hay không, hôn nhân bền vững ngoại trừ tình yêu, còn có trả giá, rất nhiều chuyện phiền phức, đầu óc Miểu Miểu không giải quyết được, tời lúc chịu không được sẽ lên mạng, học tập một chút kiến thức bảo dưỡng và thời trang, trồng vài chậu hoa, tăng thêm khí chất cho mình, hiệu quả của việc kiên trì bền bỉ vô cùng tốt.
Rất đúng với một câu không có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ lười.
“Miểu Miểu, nói chuyện!” thấy khuôn mặt buồn khổ không nói gì của Miểu Miểu, Khang Duật chịu không nổi.
Miểu Miểu hít hít mũi, chìa tay ra, mở ra trước mặt hắn.
Rõ ràng là một que thử thai.
Que thử thai không phải vấn đề, vấn đề chính là cái vạch đỏ chói mắt trên đó, lại còn là…hai vạch.
Lúc này Cách Cách đi WC xong đi ra, theo bản năng liếc nhìn một cái, kinh hô, “Mẹ, không phải đâu, mẹ đã tới…tuổi này rồi! Không cần giỡn kiểu này, truyền ra ngoài bị cười ta cười cho thì không tốt đi!?”
Miểu Miểu nghe nói như thế, trong lòng nhất thời vô cùng hoảng hốt, bổ nhào vào trong lòng Khang Duật, dùng sức đấm hắn “Anh xem, đều tại anh, ngay cả con gái cũng ghét em.”
Có câu cửa miệng gì mà cô gái hồn nhiên, một khi kết hôn xong chắc chắn sẽ từ từ biến thành mẹ quỷ dạ xoa, Miểu Miểu lại không phải, trong nhà có hai người vũ trụ, làm sao mà Miểu Miểu biến thành mẹ quỷ dạ xoa được.
Khang Duật rõ ràng đối với hai vạch đỏ làm cho lâm vào trạng thái ngay đơ, món quà sinh nhật này có chút…lớn.
Miểu Miểu không buông tha tiếp tục đấm, cảm giác oán hận thẳng tắp bay lên, Khang Duật ôm Miểu Miểu nhẹ nhàng dỗ nói “Ừ, tại anh.” Nói xong, còn trừng mắt nhìn Cách Cách.
Cách Cách rụt cổ lại, sửa lời “Ý của con là…ừ…ừ…mẹ tuổi này rồi còn sinh em bé, rất…rất…rất vất vả.”
Trong lòng Cách Cách đang bồn chồn, đều do mình nhanh mồm nhanh miệng, thiếu chút nữa quên ba chiều mẹ cỡ nào, nhớ rõ lần đầu tiên tranh luận với mẹ, làm mẹ giận, sau khi ba biết liền hung hăng mắng mình “Mẹ của mày là người ba mày cưng chiều vô cùng, mày dựa vào cái gì mà la hét với mẹ, đi về phòng, ngồi nghiềm ngẫm tội lỗi của mình đi.”
Sau khi nghiền ngẫm lỗi lầm xong, suốt ba tháng trời Cách Cách không có đồng xu tiêu vặt nào.
Tề Dự cảm thấy không khí có chút cứng ngắc, lại muốn tăng thêm ấn tượng với Khang Duật, sau một hồi đau khổ suy nghĩ, nở một nụ cười ngố thật tươi xong nhả ra một câu “Bác trai và bác gái thật ân ái!”
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Ánh mắt như dao nhỏ thi nhau nhắm thẳng về phía hắn.
Thằng nhỏ này, rõ ràng là tự vạch áo cho người xem lưng thôi…
Khuôn mặt tươi cười như nắng của Tề Dự lập tức cứng đờ trên mặt.
Khang Duật mặc kệ Tề Dự, trước tiên giải quyết ổn thỏa tình huống một chút, nhìn hai vạch đỏ kia, lại đau đầu.
Miểu Miểu tựa vào lòng Khang Duật, tâm trạng cũng vô cùng buồn bực, sáng nay Miểu Miểu như bình thường đi ra ngoài mua đồ ăn sáng, lúc đi siêu thị thấy băng vệ sinh khuyến mãi, bản chất tốt nhất của bà nội trợ chính là tiết kiệm, mặc dù Khang Duật kiếm được nhiều tiền, Miểu Miểu không cần tiết kiệm, nhưng Miểu Miểu là bà chủ gia đình mà, vừa thấy tới quảng cáo giảm giá liền không khống chế nổi sự ham thích, Miểu Miểu và Cách Cách đều là phụ nữ, thứ này luôn xài được, mua cũng không phí.
Vào cửa hàng đang do dự không biết mua loại nào cho tốt, lại nhớ tới “dì” của mình hình như lâu rồi chưa tới, mới đầu không nghĩ tới chuyện mang thai, chỉ nghĩ do thời tiết ảnh hưởng tới chu kỳ sinh lý, mua xong đi ra chợ, mua đồ ăn, nhớ tới lâu rồi không ăn cá, cơm trưa liền muốn làm cá hạt thông, ai ngờ vừa tới chỗ bán cá, nghe mùi tanh, liền nôn hết ra, giống y hệt như khi mang thai Cách Cách, tiếng chuông cảnh báo trong đầu vang lên, quay về siêu thị mua que thử.
Quả nhiên…trúng thưởng!!
Khang Duật kịp thời hồi phục lại từ trạng thái ngay đơ “Cái này chưa chắc đúng, em cũng biết hàng nội…”
Còn chưa nói xong, Miểu Miểu moi ra thêm tám chín que nữa, khác hình dạng đủ loại, hàng trong nước hàng nhập khẩu đều có, Miểu Miểu xòe thành hình quạt ra cho Khang Duật xem.
Vạch đỏ, vạch đỏ, đều là hai vạch đỏ.
Nếu không Miểu Miểu ở trong WC nửa tiếng để làm gì, Miểu Miểu cũng không dám tin, chịu đựng ánh mắt quái dị của thu ngân, mua thêm mấy que.
5555…kết quả, quả nhiên Miểu Miểu vẫn trúng thưởng.
Năm nay Miểu Miểu đã 41 tuổi rồi.
Khang Duật vừa quay mặt qua, chân dài sải ra, lấy chìa khóa xe trên bàn trà, kéo Miểu Miểu đi.
Tới lúc gần ra tới cửa, hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía Cách Cách và Tề Dự “Hôm nay thế nào cũng không được đi! Ngoan ngoãn ở nhà chờ.”
Cách Cách gật đầu.
Khang Duật nhìn về phía Tề Dự, Tề Dự lập tức đứng thẳng tắp, gật đầu theo, Khang Duật híp mắt lại, gió độc thổi ra từng trận nói “Ở nhà cái gì cũng có thể chơi, chỉ đừng leo lên giường chơi là được.”
Tề Dự cuống quít xua tay lắc đầu, mặt đỏ như đít khỉ.
Hắn có ý nghĩ này, cũng không có gan a.
Rầm! Cửa bị đóng sập lại, ngoài cửa mơ hồ truyền đến giọng nói thắc mắc của Miểu Miểu “Anh kéo em đi đâu?”
“Đi bệnh viện! Em hay ghê, quà sinh nhật lớn như vậy, anh rốt cuộc cũng phải biết xem “tờ-giấy-gói-là-em” có thể “lột” hay không, “lột” xong rồi, anh có thể dùng nữa không. Nếu không thể “lột”, anh cũng phải biết mấy tháng nữa mới được “lột”.
Ặc…
Tới bệnh viện, cho dù biết rõ có thai, nhưng vẫn làm xét nghiệm nước tiểu.
Lại thấy hai vạch đỏ, mặt Khang Duật đen thui như toàn thế giới đều nợ hắn vậy.
Tới phòng khám, Miểu Miểu thẹn thùng ngồi trước mặt bác sĩ.
“Bao nhiêu tuổi?” bác sĩ bây giờ đều đạo đức như vậy, rõ ràng trên bệnh án có viết, còn cố tình hỏi.
“4…41 tuổi” Miểu Miểu trả lời.
Bác sĩ ngẩng đầu nhìn Miểu Miểu, nhìn nhìn lại Khang Duật đứng phía sau, thật rõ ràng nam mất hứng, nữ vô cùng bối rối.
Dùng kinh nghiệm bác sĩ nhiều năm của ông ta phán đoán… “Tái hôn?”
Mấy năm nay quan niệm hôn nhân còn mỏng hơn nước, kết hôn, ly hôn, lại kết hôn càng nhiều hơn, nếu là đầu hôn, làm gì đến tuổi này còn “ân ái” để lớn tuổi còn có thai.
Miểu Miểu lập tức mạnh mẽ lắc đầu “Không phải, không phải!”
“À…tôi hiểu được!” trong mắt ông bác sĩ nói lên rõ ràng – cái này rõ ràng là ngoại tình.
Miểu Miểu rõ ràng cảm thấy được ánh mắt tối, tối đến nỗi bản thân Miểu Miểu cũng thấy rõ trong mắt bác sĩ, vội vàng vàng đứng lên lắc đầu “Không phải, không phải, quan hệ của chúng tôi không phải loại quan hệ này.”
Giải thích tức là che dấu, càng giải thích càng đen.
Bác sĩ gật đầu “Tôi hiểu được, người trưởng thành như anh chị gặp chuyện như vầy cũng không nguyện ý thừa nhận, chị đừng kích động, ngồi xuống, ngồi xuống.”
Mấy năm nay kết hôn ly hôn, ly hôn lại kết hôn vô cùng nhiều, cho dù là ngoại tình cũng không thừa nhận.
Miểu Miểu đỏ mặt, hết lần này tới lần khác nói năng không rõ ràng.
Bác sĩ hỏi “Em bé chắc chắn không muốn giữ lại?”
Miểu Miểu cả kinh, lại đứng lên “Không…không phải…” ông bác sĩ này rốt cuộc là người nước nào vậy, làm Miểu Miểu gấp tới mức đau bao tử.
Bác sĩ cứ thế nói “Chị yên tâm, sức khỏe chị rất tốt, đừng nói nạo thai, sinh cũng không sao.”
Miểu Miểu đã không biết nên trả lời như thế nào, bắt đầu quýnh lên.
Đột nhiên, rầm một tiếng, một bàn tay to đè lên bệnh án bác sĩ đang tính viết.
Bác sĩ ngẩng đầu, đụng phải tầm mắt của Khang Duật, lông tơ đều dựng đứng lên “Anh muốn…muốn làm gì?”
Người đàn ông này làm gì mà làm vẻ mặt khủng bố vậy.
Khang Duật híp mắt lại, chậm rãi nói “Thật sự sinh…cũng không sao?”
Bác sĩ theo bản năng gật đầu.
“Anh xác định?”
Bác sĩ lại gật đầu, xém nữa giơ tay lên thề.
Khang Duật thở nhẹ một hơi, sắc mặt lại tốt hơn, bàn tay đè ngay bệnh án chậm rãi thu về, ôm sát Miểu Miểu ngồi cạnh lại, hôn lên đỉnh đầu Miểu Miểu.
Bác sĩ cũng nhẹ nhàng thở ra, vừa định hỏi bọn họ : rốt cuộc muốn, hay không muốn.
Khang Duật đột nhiên bắn ra một tia sáng giết người “Cô ấy là vợ tôi, là nguyên phối!!”
Bác sĩ hết hồn.
Miểu Miểu tuy chỉ mang thai hơn một tháng, nhưng dưới thành tựu khoa học kỹ thuật năm 2023 đã biết được là con trai hay con gái, không ngờ lại là con trai, Miểu Miểu vui sướng tới mức rảnh rỗi liền sờ sờ bụng.
Trước tiên đặt tên cúng cơm cho con – tiểu đại ca.
Mẹ Khang Duật ở Đông Bắc xa xôi nghe được tin này, kích động tới mức xém nghẹt thở, cũng may sức khỏe của bà tốt, ở đầu kia điện thoại liều mạng nói muốn tới.
Khang Duật vì làm cho bà đánh mất ý định trong đầu mình đi, nói chính mình có thể chăm sóc được, bà cũng lớn tuổi rồi, đợi tới khi sinh lại đón bà tới.
Lão Phúc Tấn nghĩ lại thấy cũng đúng, mặc dù sức khỏe tốt, nhưng mà đi chăm sóc người khác lại không được, nếu đi, tới lúc đó con trai còn phải chăm sóc mình, cũng không thể chăm sóc con dâu được, liền đồng ý.
Tiểu đại ca ngoại trừ ba tháng đầu làm cho Miểu Miểu không thoải mái ra, sau đó liền không hề quậy phá, ngoan ngoãn ở trong bụng mẹ lớn dần.
Mẹ Khang Duật thường xuyên hỏi tình huống ở đây, thuận tiện cùng ông bà thông gia thảo luận xem đặt tên cho cháu trai là gì.
Đây chính là cháu đích tôn của dòng họ Ái Tân Giác La, nhất định phải đặt một cái tên thật vang dội, xem khoảng mấy chục cái rồi cũng chưa vừa lòng, cứ như vậy liền kéo dài tới ngày tiểu đại ca ra đời.
Lần này Khang Duật đã có kinh nghiệm đầy mình, đó gọi là trước lạ sau quen, hắn đã sớm chuẩn bị chu đáo, Miểu Miểu bị hắn chăm sóc đầy đủ thành tròn vo thuận lợi vào phòng sinh.
Một tiếng sau, tiểu đại ca cất tiếng khóc chào đời, mẹ tròn con vuông.
Tiểu đại ca tuy rằng ra đời, nhưng tới khi Miểu Miểu ra viện, tên còn chưa đặt xong, trong vòng một tuần sau khi ra viện là phải đăng ký khai sinh, nếu không không thể báo tạm trú.
Thấy kỳ hạn một tuần sắp tới, ba Âu Dương, mẹ Âu Dương và mẹ Khang Duật ba người vẫn đang tranh luận, mỗi người đều tự cho tên của mình là tốt, không ai nhường ai, Miểu Miểu vừa sinh xong đang ở cữ đối với việc này cũng là lực bất tòng tâm, Khang Duật vội vàng chăm sóc Miểu Miểu cũng không xen vào.
Cách Cách lên chức làm chị nhìn thấy em trai trong nôi lại là vẻ mặt oán giận, Tề Dự chơi với tiểu đại ca trong chốc lát đã nói “Cách Cách, em trai cậu thật đáng yêu!”
“Đáng yêu cái rắm!” cá tính ngự tỷ của Cách Cách bùng nổ.
Tề Dự thật buồn bực “Sao vậy? Cậu không thích em trai?”
Cách Cách chỉ vào cục thịt trong nôi “Mình hỏi cậu, lúc nó 10 tuổi, mình bao nhiêu?”
“27 tuổi.”
“Lúc 20 tuổi thì sao?”
“Ặc…37 tuổi.”
Nghe được 37 tuổi, mặt Cách Cách đen thui, rối rắm nói “Nó từng ngày từng ngày lớn lên đại biểu mình từng ngày từng ngày già đi, cả ngày đối mặt với một đứa con nít luôn nhắc nhở mình đang già đi, thích được mới là lạ!!”
Tề Dự cảm thấy chính mình không theo kịp suy nghĩ của Cách Cách “Chính là…Cách Cách, sau này cậu cũng sẽ sinh em bé, đến lúc đó…”
Ánh sáng ác độc từ mắt Cách Cách phóng ra, Tề Dự cúi đầu ngậm miệng.
Đảo mắt liền tới ngày cuối cùng của thời gian làm khai sinh cho em bé, ba vị người lớn vẫn đang giằng co, tranh giành viết tên của chính mình đặt trên tờ khai sinh, cũng không nghĩ lại xem tuổi ba người cộng lại đều hơn…200 tuổi rồi còn tranh giành như con nít, có thể thấy được ba vị này vẫn còn vô cùng cường tráng, có lẽ còn sống tới khi tiểu đại ca kết hôn cũng không có vấn đề gì không chừng.
Ba người làm cho Miểu Miểu không ngủ trưa được, lại không thể nói gì, dù gì cũng là bậc bề trên, Miểu Miểu nằm trên giường lăn qua lăn lại, vẻ mặt khó chịu, Khang Duật im lặng xuống giường, đi ra ngoài, ba vị người lớn còn đang cướp tờ giấy khai kia, tờ giấy bay ra ngoài, vừa vặn rơi ngay mũi chân Khang Duật, hắn nhặt lên, tầm mắt luân phiên nhìn về ba khuôn mặt viết mấy chữ “Cho ta! Cho ta!” to đùng kia.
Hắn hỏi “Tên phải vang dội đúng không?”
Ba Âu Dương gật đầu.
“Phải khí phách đúng không?”
Mẹ Âu Dương gật đầu.
“Muốn cho người ta vừa nghe liền khắc sâu đúng không?”
Mẹ Khang Duật lại gật đầu.
Tầm mắt hắn dời về tờ khai, hơi hơi nhíu mắt, lấy bút từ túi áo ra, xoẹt xoẹt viết mấy nét trên tờ giấy. Viết xong, hắn bỏ tờ giấy khai lên trên bàn “Xong việc, giải tán đi.”
Phải biết rằng tờ giấy khai đã viết rồi không thể sửa lại.
Ba vị người lớn lật đật vọt tới cạnh bàn xem xem Khang Duật đặt cho em bé tên gì.
Hai chữ đẹp như rồng bay phượng múa – Khang Hi.
Ách…
Đủ vang đội, đủ khí phách, đủ…làm cho người ta vừa nghe liền khắc sâu.