Nói Yêu Em 99 Lần
Chương 846: Em càng quan trọng hơn đứa bé (6)
T? Chi Niệm giống như l? sớm đo?n được c? sẽ tới đ?y sớm như vậy, kh?ng bất ngờ ch?t n?o, chờ đến khi c? đổi d?p xong, mới mở miệng: “Ăn bữa s?ng chưa?”
Tống Thanh Xu?n lắc lắc đầu.
“Đối diện tiểu khu, mới mở một cửa h?ng bữa s?ng, m?i vị cũng kh?ng tệ, đi qua ăn một ch?t?”
Tống Thanh Xu?n nghĩ một l?t: “V?ng.”
T? Chi Niệm kh?ng nhanh kh?ng chậm đổi gi?y, lấy ch?a kh?a xe, k?o cửa ra, c?ng đi ra với Tống Thanh Xu?n.
Anh th?n sĩ k?o cửa ra thay c?, chờ đến sau khi c? ngồi xong, giống như thường ng?y, c?i người chăm s?c c?i d?y an to?n cho c?.
Cửa h?ng bữa s?ng ở đối diện tiểu khu, chỉ năm ph?t, liền đến mục ti?u.
Bữa s?ng l? T? Chi Niệm gọi, hai phần ch?o gạo k?, bốn c?i b?nh bao, c?n c? một phần tương củ cải muối chua ngọt ngon miệng.
L?c sắp ăn xong, T? Chi Niệm ngẩng đầu nh?n tho?ng qua Tống Thanh Xu?n, hỏi: “H?m nay c? thể xin ph?p nghỉ kh?ng?”
Tống Thanh Xu?n h?p một ngụm ch?o gạo k?, rồi mới đ?p: “C? thể.”
“Vậy chờ l?t nữa anh dẫn em đi một nơi?”
Kh?ng phải n?i tới b?n chuyện về đứa b? ư? V? sao chậm chạp kh?ng nhắc tới? Tống Thanh Xu?n hơi chần chờ một l?t, mở miệng, n?i: “V?ng.”
T? Chi Niệm khẽ gật đầu, kh?ng n?i chuyện nữa, Tống Thanh Xu?n lấy điện thoại di động ra, gửi một tin nhắn cho trưởng đ?i, xin ph?p nghỉ.
Ăn xong bữa s?ng, T? Chi Niệm t?nh tiền, sau khi ra ngo?i, T? Chi Niệm kh?ng sốt ruột bảo Tống Thanh Xu?n l?n xe, m? l? quẹo đến trong si?u thị gần đ?, mua mấy b?nh nước n?m đến chỗ ngồi ph?a sau xe.
Mấy ng?y nay thời tiết Bắc Kinh c?ng l?c c?ng ấm ?p, trong xe đ? kh?ng d?ng đến m?y sưởi, Tống Thanh Xu?n ngồi ở ghế cạnh t?i xế, cảm thấy b?n trong xe c? ch?t ngột ngạt, hạ cửa sổ xe xuống.
Con đường c? ch?t ?n tắc, xe vừa đi vừa dừng, qua hơn nửa tiếng, mới th?ng thuận l?n, Tống Thanh Xu?n xuy?n qua cửa sổ xe, lưu ? một ch?t, ph?t hiện T? Chi Niệm đ?y l? l?i xe, mang c? tới ngoại th?nh.
Tống Thanh Xu?n rất hiếu kỳ T? Chi Niệm đ?y l? mang m?nh đi nơi n?o, c? nhiều lần động m?i, muốn hỏi, cuối c?ng vẫn lựa chọn trầm mặc.
T? Chi Niệm l?i xe rất vững v?ng, tối h?m qua c? kh?ng thế n?o ngủ ngon, dựa v?o ở tr?n lưng xe, nhắm mắt lại chợp mắt.
T? Chi Niệm xuy?n qua k?nh chiếu hậu, nh?n qua Tống Thanh Xu?n, điều ch?nh lưng ghế ngồi của c? thấp xuống một ch?t, để cho c? nằm c?ng thoải m?i.
Tống Thanh Xu?n mơ mơ m?ng m?ng mở to mắt, nh?n T? Chi Niệm một c?i, sau đ? liền rơi v?o trong giấc mộng.
L?c c? tỉnh lai, xe T? Chi Niệm đ?ng l?c đến mục ti?u, đang giảm tốc độ dừng xe.
Tống Thanh Xu?n nghi?ng đầu, nh?n tho?ng qua ngo?i cửa sổ xe, ngo?i trừ một cửa sắt nhẵn b?ng, cũng kh?ng c?n dấu hiệu n?o kh?c, mắt c? đầy kinh ngạc nh?u m?y, quay đầu, nh?n về ph?a T? Chi Niệm: “Đến rồi?”
“Đến rồi.” T? Chi Niệm dừng xe xong, đẩy cửa xe ra, dẫn đầu xuống xe trước, sau đ? liền v?ng qua đầu xe, mở cửa xe b?n n?y của Tống Thanh Xu?n ra.
Tống Thanh Xu?n chần chờ một ch?t, cởi d?y an to?n ra, x?ch t?i, cũng đi xuống xe theo.
T? Chi Niệm kh?ng l?n tiếng, trực tiếp dắt tay Tống Thanh Xu?n, đi về ph?a cửa sắt.
Kh?ng c? chu?ng cửa, T? Chi Niệm chỉ c? thể giơ tay l?n, d?ng sức lắc cửa sắt hai c?i, qua khoảng năm ph?t, mới c? một phụ nữ trung ni?n chạy tới, mở cửa.
C? lẽ T? Chi Niệm từng li?n lạc trước với người phụ nữ trung ni?n đ?, sau khi b?o t?n của m?nh, người phụ nữ trung ni?n đặc biệt nhiệt t?nh dẫn Tống Thanh Xu?n v? T? Chi Niệm v?o trong s?n.
Sau khi v?o s?n, rẽ ngoặt một c?i, Tống Thanh Xu?n liền nh?n thấy trong s?n ngồi bảy t?m đứa b?, lớn cũng chỉ l? bộ d?ng bảy t?m tuổi, nhỏ th? chỉ mới hai ba tuổi.