Nói Yêu Em 99 Lần
Chương 810: Bạo lực gia đình (10)
“En biết rất r?, em đang n?i c?i g?.” Tống Thanh Xu?n chờ gi?y l?t, kh?ng c? chờ được T? Chi Niệm n?i chuyện, lại mở miệng, c? mấy lời, c? từng n?i với Tần Dĩ Nam, lại chưa n?i với anh, c? kh?ng ngại lặp lại với anh lần nữa: “Em chưa bao giờ tỉnh t?o hơn b?y giờ, T? Chi Niệm, em muốn ở c?ng với anh.”
“Ở tr?n thế giới n?y, anh l? người đối tốt với em nhất, anh kh?ng thể sau khi nu?i dưỡng em lớn, liền kh?ng chịu tr?ch nhiệm chứ.”
“To?n bộ thế giới t?nh l? c?i g?, to?n bộ thế giới cộng lại, đều kh?ng s?nh bằng một m?nh anh...”
Theo từng c?u vang dội của Tống Thanh Xu?n, trong đầu ?c T? Chi Niệm lại nghĩ đến những lời đọc được từ đ?y l?ng Tần Dĩ Nam v?o l?c s?ng sớm.
-- C? T? Chi Niệm, em liền kh?ng sợ.
-- Bởi v? to?n bộ thế giới, đối với em m? n?i, đều kh?ng s?nh bằng một m?nh T? Chi Niệm.
-- Em kh?ng muốn to?n thế giới, em chỉ cần T? Chi Niệm.
-- T? Chi Niệm ch?nh l? cuộc đời của em.
T? Chi Niệm r? r?ng cảm gi?c được m?u trong cơ thể m?nh trở n?n đặc biệt dao động, anh mở miệng, ngữ kh? tận lực bảo tr? b?nh ổn, lại vẫn biểu lộ ra từng sợi run sợ: “Đ?nh Đ?nh, vậy nếu như anh n?i với em, một khi anh gật đầu đồng ? ở c?ng với em, đời n?y kiếp n?y, em cũng đừng vọng tưởng rời đi từ b?n cạnh em, d? tương lai em hối hận, anh cũng sẽ kh?ng thả em đi, em sợ kh?ng?”
“Em kh?ng sợ.” Tống Thanh Xu?n hồi đ?p vẫn l? r? r?ng như vậy, c? giống như l? sợ anh kh?ng tin tưởng, c?n rất d?ng sức lắc đầu hai c?i với anh.
“Kh?ng chỉ như thế, anh kh?ng thể giống như người kh?c, cho em một nghi thứccầu h?n l?ng mạn, kh?ng thể giống như người kh?c, cho em một tỏ t?nh khiến người kh?c h?m mộ v?o lễ t?nh nh?n, c?ng kh?ng thể giống như người kh?c, cho em một lễ cưới thịnh thế, em kh?ng hối hận chứ?”
“Em kh?ng hối hận.”
“Ch?ng ta kh?ng thể giống như t?nh nh?n b?nh thường, ?m ấp quang minh ch?nh đại, n?i y?u lẽ thẳng kh? h?ng, cả đời ch?ng ta đều chỉ c? thể trốn tr?nh ở trong hắc ?m, em x?c định đ?y l? thứ em muốn sao?”
“Em x?c định.” Tống Thanh Xu?n cười dịu d?ng với T? Chi Niệm, tiếng n?i như ?nh trăng ?n nhu, ngữ kh? lại cứng rắn như tảng đ?.
“Anh kh?ng c? c?ch n?o danh ch?nh ng?n thuận viết t?n em ở b?n cạnh t?n anh, thậm ch? anh kh?ng thể cho em một đứa b?... Đ?nh Đ?nh, em nghĩ kỹ chưa?”
“Em nghĩ kỹ rồi, v?o tối h?m qua khi em đi t?m anh Dĩ Nam, liền nghĩ kỹ rồi.”
T? Chi Niệm cũng kh?ng đợi tiếng n?i Tống Thanh Xu?n rơi xuống, m?nh mẽ đưa tay ra, k?o c? v?o trong l?ng, ?m chặt lấy.
C? biết kh?ng? Trời cao đối với mỗi một người đều rất c?ng bằng, trời cao cho anh, si?u năng lực người kh?c kh?ng c? được, cũng cho anh c? độc v? đau đớn m? người kh?c kh?ng thể c? được, nhưng cuối c?ng anh lại may mắn hơn những người kh?c, bởi v? anh c? một Tống Thanh Xu?n.
T? Chi Niệm d?ng sức ấn Tống Thanh Xu?n v?o trong l?ng, lại cảm thấy xa xa kh?ng đủ, anh d?ng sức lần nữa, một bộ d?ng nghĩ hận kh?ng thể v?i c? v?o trong tận xương m?u.
Cảm gi?c ?m c? thật tốt, giống như l? ?m to?n bộ thế giới.
T? Chi Niệm cảm động đỏ cả v?nh mắt, anh d?ng sức ?m c?, lại ?m c?, sau đ? c? một giọt lệ, liền theo g? m? chậm r?i rơi xuống, rơi ở trong cổ c?, anh d?n b?n tai c?, giọng n?i c? ch?t kh?n kh?n n?i: “Đ?nh Đ?nh, thật l? hết c?ch với em m?...”
Nước mắt tuy nhẹ, nhưng rơi ở tr?n da thịt, lại rất nặng.
Th?n thể Tống Thanh Xu?n nhẹ nh?ng co r?m lại một ch?t, giơ tay l?n, nhốt chặt eo T? Chi Niệm.