Nói Yêu Em 99 Lần
Chương 787: Anh không cưới, em không gả (7)
Trong nhật k? của T? Chi Niệm, kh?ng chỉ viết một lần c?u sau khi anh trở về từ Hải Nam, sẽ thường xuy?n một m?nh thất thần n?y.
L?c Tống Thanh Xu?n nh?n thấy c?u n?i n?y, cũng kh?ng để ? nhiều, cho tới giờ ph?t n?y, c? nh?n thấy T? Chi Niệm thất thần đến mức như vậy, mới r? r?ng, ph?a sau một c?u n?i đơn giản tr?n nhật k? của anh, rốt cuộc chờ đầy bao nhi?u c? đơn v? tịch mịch của anh.
T?m Tống Thanh Xu?n, hung hăng co r?t đau một c?i, sau đ? c? liền đi tới ph?a trước một bước, s?ng vai đứng ở b?n cạnh T? Chi Niệm, nhẹ nh?ng động m?i, đ?nh vỡ y?n tĩnh tr?n ban c?ng: “Nh?n g? vậy?”
Sau khi tiếng n?i c? rơi xuống, qua khoảng nửa ph?t, T? Chi Niệm đứng ở b?n cạnh c? mới chậm r?i quay đầu lại.
Khi anh nh?n thấy c? ở b?n cạnh, đ?y mắt đen nh?nh th?m th?y d?ng l?n một ch?t kinh ngạc.
Anh bị hoa mắt, hay l? xuất hiện ảo gi?c?
T? Chi Niệm nhẹ nh?ng nhăn m?y lại, tiếng n?i rất thấp mở miệng, gọi t?n c?, giống như đang x?c nhận c?i g?: “Thanh Xu?n?”
“Ừ...” Tống Thanh Xu?n quay đầu, mặt m?y cong cong nở nụ cười nhạt với T? Chi Niệm, sau đ? d?ng sức gật đầu, n?i: “... L? em.”
Kh?ng phải c? đi t?m Tần Dĩ Nam ư? Sao sẽ đứng ở b?n cạnh anh chứ? Anh đ?y l? uống thuốc an thần, uống ra t?c dụng phụ sao? Lại c? thể sản sinh ra ảo gi?c ch?n thật như vậy...
L?c T? Chi Niệm đang nh?n chằm chằm Tống Thanh Xu?n thất thần, đ?ng l?c c? một cơn gi? đ?m từ từ thổi tới, thổi m?i t?c d?i của c? bay loạn bốn ph?a, c? một sợi nhỏ, nhẹ nh?ng qu?t qua g? m? của anh.
Ngứa, t? dại, loại cảm gi?c n?y v? c?ng ch?n thật, T? Chi Niệm bất gi?c giơ tay l?n, liền sờ sờ g? m? của m?nh, sợi t?c nhu thuận b?ng lo?ng của c?, quấn l?n đầu ng?n tay của anh.
Anh bất gi?c c?i đầu, nh?n chằm chằm t?c đen nắm trong l?ng b?n tay m?nh hai gi?y, sau đ? th?n thể đột nhi?n chấn động một ch?t.
H?a ra, kh?ng phải ảo gi?c, m? l? ch?n thật... C? thật sự đang ở b?n cạnh anh...
Theo ? nghĩ trong đầu, tầm mắt T? Chi Niệm bắt đầu dao động, v?ng quanh to?n th?n Tống Thanh Xu?n, khi anh tiếp x?c đến đ?i ch?n kh?ng c? mang gi?y đứng ở s?n nh? ngo?i trời của c?, mi t?m hung hăng nh?u lại.
Một gi?y sau, anh cởi d?p l? tr?n ch?n m?nh ra, c?i người, ngồi xổm ở trước mặt của c?, mang d?p l?n ch?n c?.
D?p của anh, c? mang v?o lớn hơn rất nhiều, nhưng b?n trong s?t lại nhiệt độ cơ thể của anh, ?n nhuận, ấm ?p, khiến cho ng?n ch?n đ?ng lạnh cứng đờ của c?, kh?i phục tri gi?c từng ch?t một.
Anh vốn l? muốn hỏi c? “Sao lại trở về “, nhưng khi mang d?p cho c?, nh?n thấy l?ng b?n ch?n bẩn thỉu dơ d?y của c?, vết thương vẫn c?n chưa xử l?, lạnh dọa người, anh nghĩ tới tật xấu đau bụng kinh của c?, đứng l?n, cũng kh?ng c? thời gian để lo hỏi, trực tiếp nắm c?nh tay c?, dẫn c? v?o trong ph?ng.
Anh mang c? đi ph?ng ngủ của anh, chỉ chỉ ghế sofa, ra hiệu c? ngồi, sau đ? liền tự ? v?o ph?ng tắm, b?n trong c? tiếng nước ?o ?o vang l?n, qua khoảng mười ph?t, T? Chi Niệm bưng một chậu nước bốc hơi n?ng, đi ra từ trong ph?ng tắm.
Anh ngồi xổm ở trước mặt c?, để chậu nước xuống, sau đ? giơ tay l?n, nắm ch?n c?, để v?o trong chậu nước.
Từ nhỏ đến lớn, đ?y vẫn l? lần đầu ti?n c? người rửa ch?n cho c?, Tống Thanh Xu?n c? ch?t kh?ng quen, cũng c? ch?t kh?ng tự nhi?n, c? theo bản năng liền rụt rụt ch?n về sau, nhỏ giọng mở miệng: “Để em tự l?m.”
T? Chi Niệm giống như kh?ng c? nghe thấy lời n?i của c?, cầm chặt cổ ch?n c? một ch?t, ngăn cản cử động trốn tr?nh của c?, c?i đầu, vẻ mặt chuy?n ch? xoa rửa b?n đất v? vết m?u trong l?ng b?n ch?n của c?.