Nói Yêu Em 99 Lần
Chương 749: Thanh Xuân, anh yêu em (19)
Tống Thanh Xu?n c? ch?t kh?ng d?m tin tưởng quay đầu, nh?n về ph?a T? Chi Niệm.
Anh ấu trĩ m? lại tiếp kh? đất (đ?y l? từ ng?n ngữ phổ biến d?ng để mi?u tả h?nh động tự nhi?n xuất ph?t từ nguyện vọng của m?nh) như vậy, l? lần đầu ti?n c? nh?n thấy.
M? T? Chi Niệm giống như l? kh?ng ph?t hiện được g?, đối diện với sao băng ch?n trời, h? h?t một lần rồi một lần: “Tống Thanh Xu?n, anh y?u em, anh y?u em, anh y?u em...”
Tống Thanh Xu?n ngưng mắt nh?n mặt nghi?ng của T? Chi Niệm một lả, cũng n?ng tay l?n, đặt tr?n bờ m?i, d?ng hết kh? lực to?n th?n lớn tiếng h? h?t: “T? Chi Niệm, em cũng y?u anh, em cũng y?u anh, em cũng y?u anh...”
Đến cuối c?ng, Tống Thanh Xu?n gọi đến cổ họng kh?n kh?n, sức c?ng lực kiệt, mới ngừng lại.
Sao băng ch?n trời bắt đầu trở n?n ?t đi, T? Chi Niệm thở hồng hộc quay đầu, nh?n tho?ng qua dung nhan ngửa đầu của Tống Thanh Xu?n, sau đ? quay đầu, theo tầm mắt của c? nh?n sao băng ch?n trời, tiếp tục mở miệng lặp lại lời n?i m?nh h? h?t v? số lần th?m lần nữa: “Tống Thanh Xu?n, anh y?u em...”
Anh kh?ng đợi được c? hồi đ?p, liền tự ? n?i tiếp, tiếng n?i anh rất thấp, chỉ c? hai người anh v? c? c? thể nghe thấy: “... Anh l? thật rất y?u em... Thật sự rất y?u anh...”
Kh?e m?i Tống Thanh Xu?n cong l?n một độ cong rất xinh đẹp, tầm mắt của c? nh?n chằm chằm sao băng ch?n trời, kh?ng c? dời đi, c? “ừ” nặng nề một tiếng: “... Em cũng vậy, em cũng l? thật rất y?u anh, thật sự rất y?u anh...”
C? dừng lại, lại bổ sung một c?u: “T? Chi Niệm.”
Anh giống như c?, đều l? nh?n ch?n trời, kh?ng c? nh?n tới đối phương, sau khi anh trầm mặc thật l?u, lại mở miệng: “Tống Thanh Xu?n, em biết nguyện vọng vừa rồi của anh l? g? kh?ng?”
Tống Thanh Xu?n giống như l? biết c?i g? đ?, h? hấp hơi ngừng lại một ch?t, mắt cũng kh?ng nh?y nh?n chằm chằm ch?n trời, lắc lắc đầu, kh?ng n?i g?.
Gi? biển thổi tới ?o ?o, thổi t?c T? Chi Niệm đến rối một n?i, anh nhẹ chớp chớp mắt, n?i tiếp: “Anh hy vọng Tống Thanh Xu?n anh rất y?u, c? thể lu?n lu?n ở trong thi?n đường.”
Đ?y mắt Tống Thanh Xu?n c? sương m? chậm r?i d?ng l?n, c? nỗ lực tăng kh?e m?i, vẫn kh?ng c? n?i chuyện, bởi v? c? biết, lời của anh c?n chưa n?i hết.
T? Chi Niệm tiếp tục mở miệng, ngữ kh? đặc biệt b?nh tĩnh: “Tống Thanh Xu?n, em bằng l?ng gi?p anh thực hiện nguyện vọng n?y kh?ng?”
Tống Thanh Xu?n h? to miệng, ba chữ đơn giản “em bằng l?ng”, lại kh?ng thể n?o n?i ra khỏi miệng.
“Tống Thanh Xu?n, bu?ng tha t?nh y?u với anh đi.”
Nước mắt theo g? m? Tống Thanh Xu?n, cũng kh?ng khắc chế được nữa, liền trượt xuống.
T? Chi Niệm ngửa đầu, nh?n ch?n trời, vẫn l? loại ngữ điệu kh?ng nhanh kh?ng chậm kia: “Tống Thanh Xu?n, ở lại thi?n đường của em đi, đừng giống như anh, hắc ?m lại tội ?c.”
Lực đạo tăng kh?e m?i l?n của Tống Thanh Xu?n c? ch?t cứng đờ, nước mắt chảy c?ng m?nh liệt.
Gi? bờ biển, bỗng nhi?n trở n?n hơi lớn, thổi hai người anh v? c? giống như đứng kh?ng vững, lung la lung lay.
Sau khi T? Chi Niệm nh?n ch?n trời một hồi l?u, mới chậm r?i phun ra c?u n?i sau c?ng của m?nh: “Tống Thanh Xu?n, trở về Bắc Kinh, kết h?n với Tần Dĩ Nam đi.”
Hốc mắt của Tống Thanh Xu?n đ? rất ướt ?t, lần nữa trở n?n c?ng ướt nhuận, đầu c? n?ng qu? l?u, cần cổ đều c? ch?t chua x?t, c? nỗ lực để cho n?t mặt lộ ra tươi cười c?ng xinh đẹp c?ng x?n lạn, c? nhẹ nh?ng gật gật đầu về ph?a ch?n trời, c?u n?i kế tiếp c?n chưa n?i ra, nước mắt liền cuộn tr?o m?nh liệt rơi xuống, rất nhanh liền thấm ướt g? m? của c?, ngữ điệu c? ổn định, nhẹ giọng n?i: “Được.”