Nói Yêu Em 99 Lần
Chương 735: Thanh Xuân, anh yêu em (5)
Sau khi Tống Thanh Xu?n bắt đầu ra ngo?i đi lại, gần như mỗi ng?y đều sẽ ra ngo?i l?ng du lịch đi dạo rất l?u.
T? Chi Niệm vẫn lu?n ở b?n cạnh c?, nhưng từ đầu đến cuối c? lại coi anh như kh?ng tồn tại, kh?ng n?i c?u n?o với anh, cũng kh?ng đi liếc anh một c?i.
L?c đầu Tống Thanh Xu?n đi ra khỏi biệt thự, khi c? mặc ?t quần ?o, hoặc l? c? mang gi?y cao g?t đi kh?ng ổn định ở tr?n con đường đ?, anh sẽ kho?c ?o cho c?, hoặc l? v?o l?c c? su?t nữa ng? sấp xuống sẽ d?u đỡ c? một c?i, nhưng kh?ng đến l?c đ?, Tống Thanh Xu?n liền sẽ giống như l? biến th?nh người kh?c, k?o ?o tr?n người xuống vứt tr?n mặt đất, hoặc l? hất c?nh tay anh d?u đỡ c? ra, xoay người trở về biệt thự.
T? Chi Niệm biết, Tống Thanh Xu?n kh?ng bằng l?ng nh?n thấy anh, cho n?n về sau, l?c c? đi ra, anh liền sẽ tr?nh n? trước, tận lực để cho ch?nh m?nh đừng xuất hiện ở trong tầm nh?n của c?.
Chẳng qua d? T? Chi Niệm đ? rất tận lực tr?nh n? Tống Thanh Xu?n, nhưng l?ng du lịch lớn như vậy, bọn họ vẫn sẽ kh?ng cẩn thận liền chạm mặt.
Ng?y đ? rơi rất nhiều tuyết, trong l?ng du lịch c? mấy người bạn nhỏ chất người tuyết, Tống Thanh Xu?n lớn hơn bọn n? mười tuổi, gia nhập h?ng ngũ của bọn n?, c?ng chơi đ?a với bọn n?.
Người tuyết chất đến một nửa, mọi người liền chơi n?m tuyết, nhiều ng?y như vậy, Tống Thanh Xu?n lu?n chưa từng cười qua, l?c chơi đ?a với đ?m trẻ con kia, lại c? thể nở nụ cười.
Mấy người, c?ng chơi c?ng vui vẻ, xuy?n qua tiếng cười đ?a la to g?o th?t của đ?m trẻ con, T? Chi Niệm đứng ở trong g?c nhỏ c?n nghe thấy tiếng cười thanh th?y xuất ph?t từ nội t?m của Tống Thanh Xu?n.
V?o l?c đ?m trẻ con n?m cầu tuyết về ph?a Tống Thanh Xu?n, c? chạy loạn khắp nơi, tuyết rơi rất lớn, mơ hồ tầm mắt, c? vừa chạy về ph?a anh đứng, vừa l?i về sau nh?n đ?m trẻ con đuổi theo c?.
Tất cả lực ch? ? của anh, đều ở tr?n người thật vất vả mới c? sức sống của c?, thế cho n?n l?c c? hoảng hốt chạy bừa đụng v?o anh, anh ho?n to?n kh?ng c? bất kỳ ph?ng bị g?, đất tuyết b?ng lo?ng, hai người liền đồng loạt ng? rầm tr?n mặt đất.
Anh nằm ở tr?n mặt tuyết, c? nằm ở tr?n th?n anh.
C? ngẩng đầu, l?c nh?n anh, tiếng cười trong miệng c?n kh?ng ngừng, chỉ l? l?c đang tiếp x?c đến g? m? của anh, ?m thanh liền im bặt ngừng lại, kh?e m?i tăng l?n trong chốc l?t cứng đờ.
Anh d?u đỡ eo c?, nh?n chằm chằm mắt c?, hỏi: “C? t? bị thương chỗ n?o kh?ng?”
C? nghe được tiếng của anh, đột nhi?n liền lấy lại tinh thần, dời tầm mắt từ tr?n mặt anh đi, l?c vừa mới chuẩn bị đứng l?n từ tr?n người anh, mấy đứa b? kia liền x?ng tới.
Trong nh?m trẻ con cầm lấy quả cầu tuyết, liền b?m b?m lốp bốp đập xuống tr?n người c?.
Nh?m trẻ con chơi đ?a, hạ thủ kh? tr?nh sẽ kh?ng nhẹ kh?ng nặng, quả cầu tuyết hơi lớn, l?c đập về ph?a mặt Tống Thanh Xu?n, T? Chi Niệm bất gi?c giơ tay l?n, gi?p c? che cản một ch?t.
H?nh động tỉ mỉ như vậy của anh, cũng kh?ng biết đ? k?ch th?ch đến chỗ n?o của c?, c? bỗng nhi?n liền ?m lấy anh, lăn đến trong đống tuyết ở một b?n, sau đ? leo l?n, nh?n lướt qua mu b?n tay bị tuyết đập đỏ l?n của anh, liền mang theo v?i phần phẫn nộ, vỗ mạnh từ b?ng tuyết tr?n người, đi trở về biệt thự.
Những đứa trẻ kia nghi hoặc sao c? bỗng nhi?n lại đi, mở miệng gọi một tiếng “chị ơi”, đuổi theo c?.
Vốn trong tuyết rất n?o nhiệt, bỗng chốc chỉ c?n lại một m?nhT? Chi Niệm.
Anh nằm ở trong đống tuyết rất l?u, mới đứng l?n, l?c anh theo th?i quen đi đến cửa biệt thự của c?, nh?n thấy người phục vụ bưng nhiều b?nh rượu đỏ t?y dương v?o biệt thự của c?.