Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 709: Nghe lén được đối thoại (9)


Chương trước Chương tiếp

Editor: May

Tống Thanh Xu?n rất mệt mỏi, nhưng ngủ rất kh?ng ổn định, c?ch mỗi một l?t liền sẽ tỉnh lại một lần, m?i cho đến mười một giờ trưa mới ho?n to?n ngủ say, ba giờ chiều, Tống Thanh Xu?n liền tỉnh lại.

T? Chi Niệm tỉnh lại c?n sớm hơn trong dự đo?n của b?c sĩ trưởng, l?c năm giờ chạng vạng, anh liền mở to mắt ra.

Chẳng qua T? Chi Niệm đang trong l?c truyền dịch, cộng th?m t?c dụng của thuốc giảm đau, sau khi tỉnh lại, anh đều kh?ng n?i một c?u.

B?c sĩ v? y t? đều chạy tới, v?y ở cạnh giường bệnh gi?p anh l?m kiểm tra, c?n s?t lại một chỗ, cũng bị mẹ T? b? chiếm, Tống Thanh Xu?n chỉ c? thể đứng xa xa.

T? Chi Niệm đối mặt với mẹ T? vừa k?ch động vừa rơi lệ, kh?ng c? ch?t x?u phản ứng, anh giống như l? bởi v? h?n m? qu? l?u, hơi mơ hồ, nh?n chằm chằm trần nh? tuyết trắng một l?t, mới giống như ? thức được c?i g?, chậm r?i chuyển động con ngươi, c? vẻ hơi suy yếu tốn sức mở miệng hỏi: “Thanh Xu?n đ?u?”

Tiếng n?i của T? Chi Niệm rất yếu ớt, nhưng Tống Thanh Xu?n đứng ở ngo?i hơn một m?t, vẫn nghe thấy r? r?ng.

Tim c?, bỗng dưng giống như l? bị vật n?o đ? bao tr?m lấy, ấm ?p, n?ng n?ng, c?n mang theo thỏa m?n v? chua x?t n?i kh?ng n?n lời.

Từ khi h?n m? anh, đến b?y giờ, đ? tr?n qu? hai ng?y hai đ?m, nhưng mở to mắt, n?i c?u n?i đầu ti?n, lại l? “Thanh Xu?n đ?u?”

Mẹ T? giống như l? qu? vui sướng, ho?n to?n kh?ng c? ch? ? đến lời n?i của T? Chi Niệm, ch?nh ở chỗ n?y kh?ng ngừng lải nhải hỏi: “A Niệm, con cảm gi?c như thế n?o? Con c? biết hay kh?ng, con dọa sợ mẹ rồi, con c? thể tỉnh lại...”

T? Chi Niệm bởi v? kh?ng nghe th?́y đ?p ?n m?nh muốn, nhăn m?y lại, l?n m?i tiếp tục động, anh c?n chưa mở miệng, liền nghe thấy c? một tiếng vang rất nhỏ rất nhẹ truyền tới: “T? Chi Niệm.”

Tiếng n?i kia nhỏ giống như l? th? thầm, nhưng th?nh lực của T? Chi Niệm vượt qua người thường, vẫn l? thuận theo ?m thanh quay đầu lại, anh c?ch c?nh tay của mẹ, đối diện với mắt của Tống Thanh Xu?n.

Mẹ T? đang ở chỗ n?y quan t?m T? Chi Niệm, Tống Thanh Xu?n y?n tĩnh nh?n lại anh, kh?ng n?i g?, kh?e m?i lại tăng l?n.

Anh thấy c? mỉm cười, sững sờ một l?t, sau đ? liền chớp chớp mắt, vẻ mặt r? r?ng trở n?n hơi mềm mại.

Kh?e m?i Tống Thanh Xu?n tăng l?n c?ng lợi hại, c? kh?ng c? cười ra tiếng, nhưng lại giống như l? cười ra tiếng, nhưng hốc mắt của c?, lại chậm r?i phiếm hồng.

T? Chi Niệm động m?i, anh kh?ng c? ph?t ra ?m thanh, nhưng Tống Thanh Xu?n lại nh?n r? r?ng h?nh m?i của anh, biết anh đang n?i với m?nh: “Đừng kh?c.”

Nước mắt Tống Thanh Xu?n bỗng chốc liền rơi xuống dưới, nhưng nụ cười tr?n mặt c?, c?ng x?n lạn hơn, c? học bộ d?ng của anh, kh?ng c? ph?t ra tiếng, cũng động m?i, đ?p: “Em chỉ l? qu? vui sướng, vui sướng v? anh c? thể tỉnh lại.” L?n m?i c? động rất thong thả, gần như l? n?i từng chữ từng chữ, anh xem r?nh mạch r? r?ng, sau khi c? n?i dứt lời, anh vừa định đ?p lại c?, mẹ T? ? thức được con trai nh?n chằm chằm một phương hướng chậm chạp kh?ng di chuyển, quay đầu lại, nh?n về ph?a Tống Thanh Xu?n.

H?a ra sau khi con trai m?nh tỉnh lại, vẫn lu?n nh?n Tống Thanh Xu?n... ? nghĩ nơi đ?y l?ng của mẹ T?, theo b?n tay nắm T? Chi Niệm của b?, truyền v?o đ?y l?ng của anh. T? Chi Niệm c?i kh?p m? mắt, k?o tầm mắt từ tr?n người Tống Thanh Xu?n về tr?n người mẹ T?, nhẹ giọng gọi c?u: “Mẹ.”

Tiếng n?i của T? Chi Niệm, bỗng chốc liền k?o lực ch? ? của mẹ T? từ tr?n người Tống Thanh Xu?n về, b? quay đầu, hướng quan t?m thương y?u về ph?a T? Chi Niệm.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...