Nói Yêu Em 99 Lần
Chương 704: Nghe lén được đối thoại (4)
Tống Thanh Xu?n đ?u c?n c? t?m tư quản ch?nh m?nh truyền dịch hay kh?ng truyền dịch, c? nghĩ cũng kh?ng nghĩ liền đưa tay ra, r?t kim ti?m tr?n mu b?n tay xuống, đẩy Tần Dĩ Nam ra, liền chạy đến ngo?i cửa ph?ng bệnh.
Tần Dĩ Nam lấy ?o của Tống Thanh Xu?n ở một b?n l?n, vội v?ng đuổi theo, khi anh đi đến cửa, anh nghe thấy Tống Thanh Xu?n hỏi y t? vừa bị m?nh nhấn chu?ng gọi: “T? Chi Niệm đ?u? T?nh huống anh ấy như thế n?o? Anh ấy ở ph?ng bệnh n?o?”
Tần Dĩ Nam kh?ng đợi y t? đ?o lời, liền đi ra ngo?i, anh trước choàng ?o l?n tr?n người Tống Thanh Xu?n chỉ mặc ?o bệnh nh?n mỏng manh, sau đ? nở nụ cười xin lỗi với y tấ, lễ ph?p n?i: “Xin lỗi, phiền to?i c? chờ l?t nữa lại tới kiểm tra cho c? ấy.”
Tần Dĩ Nam chờ đến sau khi y t? ?m hộp dụng cụ đo huyết ?p tr?nh đi, mới chỉ chỉ đoạn cuối h?nh lang: “Anh ta ở trong ph?ng bệnh nặng.”
Tống Thanh Xu?n cất bước, liền chạy đến cuối h?nh lang.
...
Tống Thanh Xu?n đến gần, mới nh?n thấy cửa ph?ng cho bệnh nặng ngồi hai người.
Một người l? mẹ T? mẫu, một người l? Tr?nh Thanh Th?ng.
Tr?nh Thanh Th?ng nh?n thấy Tống Thanh Xu?n, lập tức đứng l?n, ch?o hỏi một tiếng: “Tống tiểu thư.”
Tống Thanh Xu?n khẽ gật đầu với c?, nh?n về ph?a mẹ T? b?n cạnh.
Trước đ? kh?ng l?u, Tống Thanh Xu?n c?n vừa mới gặp mẹ T?, l?c đ? b? một th?n tao nh?, thoạt nh?n rất l? trẻ tuổi, nhưng hiện tại, t?c hỗn loạn, hốc mắt sưng đỏ, ngay cả l?n da cũng trở n?n u ?m kh?ng c?n s?ng b?ng.
Tống Thanh Xu?n biết, khẳng định mẹ T? l? bởi v? T? Chi Niệm n?n mới biến th?nh như vậy, m? T? Chi Niệm lại l? bởi v? c? mới rơi v?o nguy hiểm.
X?t đến c?ng, đều l? lỗi của c?...
Tống Thanh Xu?n ?y n?y vạn phần mở miệng với mẹ T?: “D? T?, thực xin lỗi.”
“Thanh Xu?n, con đang n?i g? vậy...” Cho d? con trai của m?nh bởi v? Tống Thanh Xu?n mới rơi v?o mức độ nguy hiểm như vậy, nhưng mẹ T? lại kh?ng c? ch?t x?u ? tứ tr?ch cứ v? o?n tr?ch Tống Thanh Xu?n, b? vừa cầm lấy khăn tay lau nước mắt, vừa nghẹn ng?o n?i: “... A Niệm cũng kh?ng phải bị con đẩy xuống lầu, A Niệm l? tự n? muốn nhảy xuống theo. Lại n?i, n? cứu con cũng đ?ng th?i... Nếu như d? ở đ?, d? cũng sẽ bảo n? cứu con... Con kh?ng c? việc g? l? tốt rồi...”
Mẹ T? n?i xong lời cuối c?ng, vẫn kh?ng khống chế cảm x?c được, nhỏ giọng nức nở l?n.
Nếu như l?c n?y mẹ T? mắng c?, tr?ch c?, Tống Thanh Xu?n nghĩ đ?y l?ng của m?nh c? thể sẽ c?n dễ chịu một ch?t.
Nhưng m?, mẹ T? chẳng những kh?ng c? ch?t x?u tr?ch cứ c?, ngược lại c?n chuyển th?nh an ủi c?.
Nước mắt của Tống Thanh Xu?n nhịn kh?ng được nhẹ nh?ng rơi xuống dưới, c? lại n?i một tiếng xin lỗi với mẹ T?, sau đ? mới xoay người, c?ch thủy tinh d?y nặng nh?n v?o trong ph?ng.
T? Chi Niệm nằm an tĩnh ở tr?n giường bệnh, nhắm mắt lại, sắc mặt kh?ng ch?t sức sống.
Nếu như kh?ng phải tr?n dụng cụ đo nhịp tim kh?ng ngừng biểu hiện ra đường cong, anh như vậy, thoạt nh?n liền giống như l? một cỗ thi thể.
Tr?n mu b?n tay của anh ghim kim ti?m, nước thuốc kh?ng ngừng truyền v?o trong cơ thể.
Dấu vết m?u tr?n mặt anh đ? được lau sạch sẽ, ngũ quan vẫn l? tinh xảo diễm lệ trước sau như một, nhưng Tống Thanh Xu?n nh?n T? Chi Niệm như vậy, đ?y l?ng c? một loại cảm gi?c đau đớn gần như x? r?ch, chậm r?i tập k?ch tới.
L?c T? Chi Niệm cấp cứu, Tần Dĩ Nam lu?n ở đ?, anh nh?n thấy Tống Thanh Xu?n chỉ nh?n ng?y ngốc chăm ch? T? Chi Niệm ở b?n trong, qua một l?c l?u cũng kh?ng c? phản ứng, nhịn kh?ng được tiến l?n ph?a trước, đi đến b?n cạnh c?, thấp giọng mở miệng n?i với c?: “T?nh huống của anh ta c? ch?t hỏng b?t, th?n thể g?y xương nhiều chỗ, trong lồng ngực c? đọng m?u, nhưng em cũng đừng qu? lo lắng, ng?y mai liền sẽ c? b?c sĩ tốt nhất cả nước tới l?m phẫu thuật cho anh ta, nhất định sẽ kh?ng c? việc g?...”