Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 686: Càng che giấu càng khắc sâu (6)


Chương trước Chương tiếp

Editor: May

Vừa rồi tất cả lực ch? ? của anh, đều ở tr?n điện thoại của c?, l? thật kh?ng ch? ? đến, l?i qua rồi.

Tr?n mặt Tống Thanh Xu?n kh?ng c? kỳ biểu t?nh dao động n?o, T? Chi Niệm kh?ng biết c? l? tin, hay l? kh?ng tin, anh ngừng một l?t, lại n?i: “Em muốn về nh? sao?”

Dừng một ch?t, T? Chi Niệm n?i: “Tr?n đường quốc lộ, kh?ng tiện l?i ra ngo?i, nếu như em muốn về nh?, t?i trực tiếp chở em về nh?.”

Cũng đ? sắp l?i tới nơi, c? đi ngồi t?u điện ngầm hoặc đ?n xe taxi, đều c? vẻ qu? qu?i lạ, c?ng huống chi, mới bắt đầu c? cũng l?m phiền anh... Tống Thanh Xu?n cười xa c?ch, kh?ch kh? n?i: “C?m ơn.”

T? Chi Niệm kh?ng l?n tiếng, thu hồi tầm mắt nh?n c?, tiếp tục l?i xe, chỉ l? cả người anh c? ch?t tư tưởng kh?ng tập trung.

Cuối c?ng anh đ? được như nguyện, c? đ? biến th?nh bộ d?ng anh vẫn mong ước v?o l?c ban đầu kia, đối mặt với sự trợ gi?p của anh, lễ ph?p n?i c?u c?m ơn, tư thế đắn đo vừa đ?ng, t?n trọng rồi lại xa c?ch, cũng kh?ng t?m được một ch?t t?nh cảm nhiệt liệt trước đ?y với anh từ tr?n người c?.

Tr?n đường đến nh? họ Tống, Tống Thanh Xu?n v? T? Chi Niệm đều kh?ng mở miệng n?i một c?u với nhau.

Tống Thanh Xu?n bảo T? Chi Niệm trực tiếp ngừng xe ở cửa tiểu khu, lần n?y T? Chi Niệm kh?ng cự tuyệt, chậm r?i giẫm phanh lại, kh?ng ch?t hoang mang ngừng ở cửa ch?nh của tiểu khu.

Tống Thanh Xu?n xuống xe trước, nh?n tho?ng qua khăn l?ng trong tay, muốn trả lại T? Chi Niệm, nhưng lại nghĩ tới anh th?ch sạch sẽ, sợ l? anh cũng sẽ kh?ng giữ lại đồ c? đ? d?ng, cuối c?ng liền dứt kho?t nh?t khăn l?ng v?o trong t?i x?ch, sau đ? lại n?i cảm ơn lần nữa, vươn tay ra đẩy cửa xe.

Cửa xe ph?a sau đ? kh?a lại, Tống Thanh Xu?n đẩy kh?ng ra, chỉ đ?nh ngẩng đầu, mở miệng nhắc nhở T? Chi Niệm ở ph?a trước một ch?t: “Xe kh?a kh?ng mở.”

T? Chi Niệm sững sờ nh?n chằm chằm tuyết lớn lơ phơ lất phất ngo?i cửa xe, kh?ng phản ứng ch?t n?o.

Tống Thanh Xu?n chờ một l?t, chỉ đ?nh l?n tiếng lần nữa, thấy anh vẫn l? một bộ d?ng hờ hững lạnh nhạt, liền đưa tay ra, vỗ chỗ ngồi của anh một c?i.

T? Chi Niệm c? ch?t mờ mịt quay đầu, nh?n về ph?a c?.

Tống Thanh Xu?n tiếp tục n?i lần nữa: “Xe kh?a kh?ng mở.”

“?.” T? Chi Niệm đ?p lại một tiếng, chậm chạp rất l?u, giống như l? đang nhớ lại c? n?i g?, lại “?” một tiếng, mới xoay người, đi mở kh?a xe.

Tống Thanh Xu?n kh?ng l?n tiếng, trực tiếp đẩy cửa xe ra.

L?c c? vừa mới chuẩn bị xuống xe, T? Chi Niệm bỗng nhi?n gọi c? lại: “Thanh Xu?n.”

Đầu ng?n tay của Tống Thanh Xu?n cứng đờ một ch?t, quay mặt, nh?n về ph?a anh, kh?ng l?n tiếng.

T? Chi Niệm nh?n chằm chằm từng t?a nh? quen thuộc trước mặt, giống như l? đang thất thần, xe vốn đ? dừng, lại bị anh giẫm nhầm ga một ch?t, xe tiến l?n ph?a trước một đoạn, mới bị anh c? ch?t k?ch động giẫm phanh lại, sau đ? chậm r?i l?i xe ngược trở về, mới mở miệng n?i: “... T?n h?n vui vẻ.”

Tống Thanh Xu?n kh?ng nghĩ tới anh bỗng nhi?n gọi c? lại, sẽ n?i một c?u như vậy, biểu t?nh của c? bỗng chốc ngừng lại, qua một l?c l?u, mới cong kh?e m?i nở nụ cười, rất tự nhi?n n?i: “C?m ơn ch?c ph?c của anh.”

T? Chi Niệm c?i kh?p m? mắt, khẽ vuốt cằm.

Tống Thanh Xu?n thấy anh kh?ng n?i chuyện nữa, liền mở cửa xe, cả người c? vừa đứng ở tr?n mặt đất, anh đột nhi?n liền gọi c? lại: “Thanh Xu?n.”

Đ?y mắt T? Chi Niệm c? ch?t n?ng l?n, anh quay đầu đi, kh?ng nh?n Tống Thanh Xu?n: “... Chăm s?c ch?nh m?nh thật tốt.”

Anh bởi v? ng?y mai liền muốn rời đi, n?n đang ch?o tạm biệt với c? sao?

Tống Thanh Xu?n cảm gi?c được trong đầu của m?nh liền giống như thời tiết l?c n?y, gi? tuyết đi?n cuồng.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...