Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1069: Hồi ức (nhất)


Chương trước Chương tiếp

Editor: May

Tần Dĩ Nam khẽ gật đầu, kh?ng l?n tiếng, tầm mắt lại hướng về ngo?i cửa sổ.

Cổ mong mỏi bắt đầu khởi động ở đ?y l?ng anh khi ở cửa tiểu khu, bỗng chốc bị tất cả mất m?c nồng đậm bao phủ.

C? kh?ng phải trở về, m? l? trở về mang đi những thứ lưu lại ở Bắc Kinh th?i.

Đ?y l? n?i, từ nay về sau, c? sẽ kh?ng về Bắc Kinh nữa sao?

Anh c?n cho rằng, cuối c?ng khoảng c?ch giữa anh v? c? c? cơ hội k?o gần rồi, nhưng m? kh?ng ngờ tới, ch?n tướng c?n t?n nhẫn c?ch xa hơn trong tưởng tượng của anh.

Sợ l? c? trả ph?ng rồi rời đi lần n?y, c? thể l? cả đời, hai người cũng kh? m? c? thể chạm mặt đi?

Tầm mắt nh?n ngo?i cửa sổ của Tần Dĩ Nam, trở n?n ảm đạm kh?ng c? ?nh s?ng.

Tr?nh Thanh Th?ng rất sợ ch?nh m?nh kh?ng chống đỡ được ở trước mặt Tần Dĩ Nam, lu?n đang cưỡng chế cảm x?c, anh kh?ng n?i lời n?o, c? cũng kh?ng mở miệng.

Hai người cứ ngồi y?n tĩnh như vậy, trong ph?ng trầm mặc kh?ng c? ch?t x?u tiếng vang.

Qua rất l?u, Tần Dĩ Nam k?o tầm mắt từ ngo?i cửa sổ về: “Thời gian kh?ng c?n sớm, anh n?n đi.”

Tr?nh Thanh Th?ng nghe thấy tiếng của anh, vẻ mặt vốn c? ch?t mờ mịt, lập tức biến th?nh mỉm cười mềm mại, c? đứng l?n, nhỏ giọng n?i: “Em tiễn anh.”

Tần Dĩ Nam nh?n chằm chằm dung nhan mỉm cười của Tr?nh Thanh Th?ng v?i gi?y, “ừ” rất nhẹ một tiếng, dẫn đầu bước đi, đi về ph?a cửa.

Ra cửa, quẹo tr?i, khoảng năm mươi m?t l? đầu h?nh lang, Tr?nh Thanh Th?ng ở sau lưng Tần Dĩ Nam, bảo tr? khoảng một m?t, đưa anh đến đầu h?nh lang, dừng bước.

Tần Dĩ Nam đứng đưa lưng về ph?a Tr?nh Thanh Th?ng v?i gi?y, mới chậm r?i xoay người, mắt đen nh?nh th?m th?y, nh?n qua đối diện đ?i mắt trong suốt của Tr?nh Thanh Th?ng, ngữ kh? nhẹ nh?ng chậm chạp mở miệng: “Gặp lại sau.”

Th?n thể Tr?nh Thanh Th?ng, đ? bắt đầu kh?ng khống chế nổi m? run rẩy l?n, đ?y mắt c? chua x?t lợi hại, c? nh?n Tần Dĩ Nam kh?ng d?m nh?y mắt, rất sợ vừa kh?ng cẩn thận, nước mắt liền rơi xuống, c? d?ng hết kh? lực to?n th?n, hơi giương cong kh?e m?i với Tần Dĩ Nam, mở miệng ?m điệu giống như anh, b?nh đạm tự nhi?n: “Gặp lại sau.”

Sau khi tiếng n?i c? rơi xuống, anh nh?n chằm chằm mặt m?y c?, nhẹ m?m m?i một ch?t, kh?ng hề n?i g? xoay người, giơ ch?n l?n, xuống một nấc thang, nhưng l?c ch?n c?n lại bước xuống ph?a dưới, động t?c anh hơi chần chờ một ch?t, cuối c?ng vẫn rơi xuống, sau đ? thong dong ổn trọng xuống một nấc thang lại một nấc thang, thẳng đến chỗ rẽ ngoặt, b?ng d?ng của anh biến mất ở trước mắt c?, anh cũng kh?ng quay đầu liếc mắt nh?n c? một lần.

Mắt Tr?nh Thanh Th?ng nh?n thẳng tắp chăm ch? hư kh?ng trước mặt, nghe tiếng bước ch?n Tần Dĩ Nam xuống lầu, c?ng ng?y c?ng nhỏ, cho đến cuối c?ng kh?ng nghe được nữa, đ?n cả t?a nh? s?ng l?n theo bước ch?n của anh đều tắt hết to?n bộ, c? vẫn giống như l? người đần độn, bảo tr? tư thế l?c Tần Dĩ Nam xoay người, kh?ng hề nh?c nh?ch một ch?t.

C? kh?ng d?m động, c? sợ c? động một ch?t, c? sẽ kh?ng ngửi được hơi thở anh lưu lại khi vừa đứng ở chỗ n?y.

Kh?ng biết qua bao l?u, nước mắt vẫn l? chảy xu?i xuống từ kh?e mắt.

Theo g? m? c?, một đường trượt đến kh?e miệng của c?, m?i vị cay đắng, bỗng chốc đ?nh tan ngụy trang c? vẫn liều mạng duy tr? sau khi c? bất ngờ kh?ng kịp ph?ng bị v? t?nh gặp gỡ anh.

C? nhất thời mất đi kh? lực to?n th?n, mềm nhũn ng? ngồi ở tr?n mặt đất h?nh lang bẩn thỉu dơ d?y, nước mắt giống như l? con s?ng vỡ đ?, t? t?ch lăn xuống.

Dĩ Nam, em kh?ng nghĩ tới, l?c sinh thời, em c?n c? thể gặp lại anh một lần.

Anh biết em nhớ anh bao nhi?u kh?ng?



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...