Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1047: Anh lại nhớ đến em (ngũ)


Chương trước Chương tiếp

Editor: May

Tối h?m qua anh mệt chết, tắm rửa xong, giống như hiện tại, t?c ướt sũng, nằm xuống liền ngủ.

C? cầm lấy m?y sấy, chạy đến b?n giường, sấy t?c cho anh.

R? r?ng h?m nay sản phẩm của anh su?n sẻ l?n d?y chuyền, anh n?n phải rất vui vẻ, nhưng anh ph?t hiện, đ?m nay t?m t?nh của m?nh hỏng b?t nhất trong v?ng một năm qua.

Tần Dĩ Nam kh?ng biết rốt cuộc m?nh đang kh? chịu c?i g?, sấy kh? t?c lung tung, n?m mạnh m?y sấy ở tr?n b?n trang điểm, đi về ph?a m?p giường.

Đi hai bước, anh giống như l? nghĩ đến c?i g?, quay đầu một ch?t, mơ hồ giống như nh?n thấy bộ d?ng Tr?nh Thanh Th?ng tắm rửa xong đi ra, đứng ở tr?n chỗ anh vừa mới đứng, c?i người, cầm lấy m?y sấy sấy t?c.

Tần Dĩ Nam thở mạnh ra một hơi, d?ng sức v?n chăn nằm l?n giường, nhắm mắt lại, đi ngủ.

Nhưng trong đầu ?c anh hiện ra lại l? h?nh ảnh anh v? Tr?nh Thanh Th?ng ở tr?n chiếc giường lớn n?y, tận sức triền mi?n.

Bộ dạng c? cắn m?i dưới, nhịn đau; bộ dạng c? bởi v? nụ h?n của anh, khẩn trương đến l?ng mi run rẩy; bộ dạng c? trầm lu?n ở dưới th?n thể của anh, th? th?o gọi Dĩ Nam...

Tần Dĩ Nam trở m?nh rất lớn, cầm lấy gối đ? l?n tr?n đầu m?nh.

Anh cực lực muốn xua đuổi Tr?nh Thanh Th?ng ra khỏi đầu ?c, nhưng anh lại li?n tục nghĩ đến c?, kh?ng biết quấn qu?t gi?y giụa như vậy bao nhi?u lần, cuối c?ng Tần Dĩ Nam rơi v?o trong giấc mộng.

Tần Dĩ Nam đang ngủ, b?n tai bỗng nhi?n liền vang l?n tiếng kh?c của Tr?nh Thanh Th?ng.

“Thực xin lỗi... Thực xin lỗi... Thật rất xin lỗi, Dĩ Nam...”

“... Em biết, anh kh?ng th?ch em... Em cũng biết, l?c trước anh đối tốt với em, chỉ l? v? trả th? em...”

“... Em c?ng biết được, anh thật sự ch?n gh?t em... Chẳng qua em kh?ng tr?ch anh, bởi v?, mới bắt đầu l? em kh?ng đ?ng... Cũng bởi v?... Em th?ch anh...”

“... Dĩ Nam, anh biết kh?ng? Em thật rất muốn hỏi anh một c?u, anh c? thể tha thứ cho em kh?ng?”

“Anh c? thể tha thứ cho em kh?ng?”

Đầu Tần Dĩ Nam chấn động đặc biệt lợi hại, trong miệng anh trầm thấp gọi t?n của Tr?nh Thanh Th?ng: “Thanh Th?ng, Thanh Th?ng...”

“Anh c? thể tha thứ cho em kh?ng?”

B?n tai anh vẫn v?y quanh những lời n?y của c?, anh cảm gi?c được tr?n mặt m?nh rất ướt, giống như l? nước mắt của c? nện xuống, anh đột nhi?n liền đưa ra tay, sờ mặt, rất kh? r?o, anh nhăn mi t?m một ch?t, lại nghe thấy một tiếng: “Anh c? thể tha thứ cho em kh?ng?”

Sau đ? anh ở trong giấc mộng, nh?n thấy mặt c? mỉm cười, nhưng đ?y mắt lại h?m chứa bi thương.

Thần t?nh kia, cực kỳ giống như tuyệt vọng.

Sau đ? nữa, c? bắt đầu trở n?n hư ảo ở trong giấc mộng của anh.

Thẳng đến khi c? sắp h?a th?nh một luồng kh?i, biến mất kh?ng c?n tăm hơi, Tần Dĩ Nam bỗng nhi?n liền lớn tiếng gọi một c?u “Thanh Th?ng”, sau đ? cả người đột nhi?n ngồi dậy từ tr?n giường.

Tần Dĩ Nam thở hổn hển, qua một hồi l?u, anh mới ? thức được m?nh đang mơ thấy g?.

Hơi thở anh kh?ng ổn định, ngẩng đầu, quan s?t ph?ng ngủ quen thuộc của m?nh một v?ng, sau đ? liền to?n th?n hư tho?t dựa v?o ở tr?n đầu giường.

Anh đ?y l? thế n?o?

Vừa về tới nh?, liền kh?ng ngừng nghĩ đến c?, ngay cả trong giấc mộng, cũng vẫn l? c?, quả thực l? muốn đi?n...

Tần Dĩ Nam buồn bực v?n chăn l?n, xuống giường, t?m một hộp thuốc l? ở tr?n b?n tr?, r?t một điếu ra, ch?m, chỉ vừa h?t một ngụm, anh liền c?ch sương kh?i lượn lờ, nh?n tr?n ghế sofa, sững sờ thất thần đi.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...