Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1042: Anh có thể tha thứ cho em không? (lục)


Chương trước Chương tiếp

Editor: May

Thực xin lỗi... Thực xin lỗi... Thực xin lỗi...

Tr?nh Thanh Th?ng kh?ng biết dưới đ?y l?ng của m?nh y?n lặng lẩm bẩm bao nhi?u lần “Thực xin lỗi”, đến cuối c?ng trong miệng c? đều nhẹ nh?ng thấp giọng lẩm bẩm ra tiếng: “Thực xin lỗi...”

...

V?o gi?y ph?t đầu ng?n tay Tr?nh Thanh Th?ng chạm v?o g? m? của m?nh, Tần Dĩ Nam liền tỉnh lại từ trong mộng.

Đầu ng?n tay của c? ngừng ở tr?n g? m? anh, kh?ng hề nh?c nh?ch ch?t n?o.

C? kh?ng c? ph?t ra một ch?t tiếng vang, anh kh?ng c? mở to mắt, anh kh?ng nh?n thấy vẻ mặt c?, cũng kh?ng biết c? đang l?m một c?i g?.

Trong ph?ng rất an tĩnh, an tĩnh đến l?c Tần Dĩ Nam cho rằng ng?n tay mảnh khảnh đặt tr?n g? m? m?nh chỉ l? một cơn ảo gi?c của m?nh, b?n tai anh truyền tới tiếng n?i run rẩy của c?: “Thực xin lỗi... Thực xin lỗi... Thật rất xin lỗi, Dĩ Nam...”

Tần Dĩ Nam cảm gi?c được sợi d?y n?o đ? trong đ?y l?ng của m?nh giống như l? bị người d?ng một c?y dao cắt đứt, th?n thể đột nhi?n run l?n theo, sau đ? cả người liền n?n thở.

C? lẩm bẩm rất nhiều c?u “Thực xin lỗi”, lẩm bẩm đến cuối c?ng, giọng n?i đều nghẹn ng?o l?n. C? lẽ l? c? sợ tiếng kh?c đ?nh thức anh, lu?n đang nhẫn nại, mở miệng n?i, lời n?i liền gi?n đoạn, ?m lượng rất nhỏ, anh bỏ ra rất nhiều sức lực, mới miễn cưỡng nghe r? r?ng.

“... Em biết, anh kh?ng th?ch em... Em cũng biết, l?c trước anh đối tốt với em, chỉ l? v? trả th? em...”

Giọng n?i của c? run rẩy lợi hại, trong giọng n?i mang theo một tia bi thương như c? như kh?ng, Tần Dĩ Nam nghe đến đ?y l?ng co r?t đau l?n theo.

“... Em c?ng biết, thật ra anh ch?n gh?t em... Chỉ l?, em kh?ng tr?ch anh... Bởi v?, mới bắt đầu l? em kh?ng đ?ng... Cũng bởi v?...” Sau khi Tr?nh Thanh Th?ng n?i đến đ?y, ngữ kh? vấp một c?i, nức nở nhỏ nhiều tiếng, mới rất nhẹ giọng n?i: “... Em th?ch anh...”

Sở dĩ c? sẽ th?ch anh, l? v? anh từng bước một dụ dỗ, anh đương nhi?n biết c? th?ch anh.

C?n nhớ được l?c trước ở tr?n sườn n?i, anh từng hỏi c? một lần c? th?ch anh sao? Mới bắt đầu c? hồi đ?p cho anh l? em kh?ng biết.

Về sau l? anh uể oải m? lại mất m?c n?i kh?ng biết, vậy ch?nh l? kh?ng th?ch? C? vội v?ng n?i kh?ng, kh?ng phải.

H?nh như ngoại trừ lần anh v? c? n?i đến t?nh cảm đ?, đ?y vẫn l? lần đầu ti?n c? n?i c? n?i đến y?u th?ch.

Tim Tần Dĩ Nam, kh?ng chịu khống chế nhảy đi?n cuồng l?n.

“Em em th?ch th?ch anh...” Tr?nh Thanh Th?ng v? kh?ng để cho m?nh kh?c ra tiếng, cố ? n?i rất thong thả, c? l?c c?n hội tận lực lặp lại v?i chữ một lần.

Giọng n?i của c? đặc biệt ?n nhu, mang theo một loại ai o?n v? tuyệt vọng n?i kh?ng n?n lời: “... Em l? thật sự rất rất rất th?ch anh...”

Tần Dĩ Nam nh?n giống như l? an tĩnh ngủ say, chỉ c? một m?nh anh biết, l?c n?y đ?y l?ng anh gần như muốn lăn lộn s?ng lớn cuộn tr?o m?nh liệt kh?ng chịu nổi.

Cuối c?ng đầu ng?n tay dừng tr?n g? m? anh của c? cũng c? động t?c, xẹt qua mặt m?y anh rất nhẹ rất nhẹ, anh c? thể cảm gi?c được đầu ng?n tay c? run đến rất lợi hại.

Tim anh, theo cử động như vậy của c?, bỗng dưng bắt đầu cảm thấy đau sắc b?n.

Anh c?n chưa tỉnh lại, liền nghe được giọng n?i rất nhẹ mang theo tiếng kh?c nức nở của c? n?i: “Dĩ Nam... Anh biết kh?ng? Thật ra em rất muốn hỏi anh một c?u, anh c? thể tha thứ cho em kh?ng?”

“Nhưng m?...” Anh kh?ng khắc chế được mở mắt ra, mượn ?nh đ?n ngủ mờ nhạt, anh thấy đ?y mắt đầy ? cười của c? c? nước mắt bi thương cắt qua: “... Em kh?ng d?m, bởi v? em sợ...”



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...