Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Chương 91: Tu sĩ cũng có lừa đảo


Chương trước Chương tiếp

Edit: Jessica
Beta: Tiểu Tuyền

Nàng thở dài một hơi. Trường Thiên hiểu rõ nhân tình thế sự, nên lại càng lộ ra sự khôn khéo độc ác. Tiểu tử tu sĩ này tám phần giống như hắn đang nói, tiền đồ có chút ảm đạm. Xem ra, không chỉ mỗi mình nàng có con đường tu tiên gian nan vất vả, cho dù là ở bên trong tiên phái, đệ tử trẻ tuổi muốn đứng vững gót chân cũng không phải chuyện dễ dàng ah.

Không đợi nàng cảm thán xong, lại có khách nhân tới trước quán nữa. Tu sĩ này giữ lại ba chòm râu dài, thoạt nhìn bộ dáng có vài phần tiên phong đạo cốt. Hắn nhìn nhìn Ninh Tiểu Nhàn đứng trước biển hiệu quán, mới mở miệng hỏi: “Tiểu hữu, có mua lò luyện đan không?”

Lò luyện đan? Còn khoản thời gian mấy chục ngày, nàng có thể dùng thần lực để luyện đan rồi, dĩ nhiên là muốn thu mua lò luyện đan tốt. Đáng tiếc hôm nay ở trên chợ thấy một cái bếp lò tốt, kích cỡ tốt nhưng đắt ah.

Lò đan tiên gia cũng không sử dụng cồng kềnh giống như phàm nhân. Như tu sĩ trước mắt này lấy ra lò đan chỉ có to cỡ lòng bàn tay, toàn thân hiện ra màu vàng kim óng ánh, ở dưới ánh mặt trời càng phát ra ánh sáng rực rỡ, lộ ra tướng phẩm rất là bất phàm. Trên thân lò còn khắc phù văn huyền ảo, thường xuyên có ánh sáng bạc lóe lên.

Nàng mở nắp lò lên nhìn vào bên trong, trong đó còn có mấy vòng xoáy nhỏ màu tím đang chậm chạp xoay tròn, dường như có tinh vân vô tận lưu chuyển, tựa hồ muốn đem ánh mắt người đều hút vào. Cái lò đan này cũng không biết luyện qua bao nhiêu dược vật rồi, mùi thuốc nhàn nhạt đập vào mắt, cảm giác cả người nhẹ nhàng khoan khoái.

Thứ này vừa nhìn liền biết không phải là phàm phẩm. Ninh Tiểu Nhàn lập lại chiêu cũ, cầm lò này đến trước mắt cẩn thận xem xét, lại nhẹ nhàng vuốt ve phù văn trên thân lò, nhưng thật ra là để cho ma nhãn gần đây quan sát. Đã qua mấy hơi thở, Trường Thiên nhẹ nhàng mà “Ồ” một tiếng, dường như có chút kinh ngạc.

“Tiểu cô nương, coi có được hay không nha?” Tu sĩ này thấy nàng lật qua lật lại nghiệm xem mà không nói gì, nhịn không được lên tiếng nói.

Trường Thiên cũng không có lên tiếng, chắc là đang bình phán cái lò này tốt hay xấu, nàng kéo dài một ít thời gian: “Vị Chân Nhân này, có thể nói cho ta biết lai lịch cái lò này không?”

Vị tu sĩ này thoáng vuốt bộ râu dài dưới hàm một cái, chậm rãi nói: “Tiểu cô nương cũng biết cách đây về phía tây ngoài ba trăm dặm, có một cái huyễn cảnh gọi là ‘Thiên thê’?”

Huyễn cảnh? Thiên thê? Chưa từng nghe qua, nàng rất thành thật mà lắc đầu.

“Trên đời này có rất nhiều tự thành không gian huyễn cảnh thần bí, không định kỳ sẽ hướng thế nhân mở ra, những ngường có điều kiện tiến vào nhiều vô số, mỗi người đều không giống nhau. Hôm nay huyễn cảnh Thiên thê là một cái hết sức đặc biệt, chỉ cho phép phàm nhân tiến vào bên trong tầm bảo. Sau bốn mươi tám canh giờ cũng sẽ bị truyền tống đi ra. Tất cả mọi người từ bên trong đạt được vô số bảo bối nhưng không phải ai cũng được hai món quý trọng, bởi vậy đều phải xem vận khí.” Hắn ngừng một chút nói, “Ta có một cháu trai bà con xa, may mắn tiến vào huyễn cảnh Thiên thê, lấy được cho ta cái lò đan này.”

“Ta đã thử qua, dùng nó luyện chế đan dược, tỉ lệ thành đan có thể tăng lên một phần rưỡi.”

Tỉ lệ thành đan tăng lên một phần rưỡi? Vậy cũng rất khả quan rồi! Hai mắt nàng tỏa sáng. Tỉ lệ thành đan tức là tỷ lệ thành công chế thành đan dược. Luyện đan càng nhiều, nàng càng rõ ràng cái môn này, kỹ nghệ càng về sau độ khó đòi hỏi rất lớn, lò đan tốt không chỉ có thể tăng lên phẩm cấp đan dược, mà quan trọng nhất là tăng lên tỷ lệ thành đan!

Thế nhưng không đợi nàng mở miệng, bên cạnh có cái âm thanh cấp thiết chen miệng nói: “Vậy cũng rất khả quan. Cái lò đan này bao nhiêu tiền. Ta mua!”

Không ngờ có tu sĩ khác ngồi bên cạnh đã mở miệng. Hắn ở sạp hàng bên cạnh chọn lựa trong chốc lát, xem hàng mà đồng thời còn vểnh tai thám thính tình hình bên này nữa.

Thấy vậy tu sĩ tam lưu cùng Ninh Tiểu Nhàn đều ngây ra một lúc, hắn lại thúc giục nói: “Bao nhiêu tiền? Cái lò này không tệ, ta muốn.”

Tu sĩ tam lưu lại không nhìn hắn, chỉ thở dài một tiếng nói: “Cái lò này là vật ta yêu quý. Nếu không phải cần dùng tiền gấp, ta cũng không muốn lấy ra bán… Ít nhất, phải bán được tám trăm linh thạch! Nếu không thật sự là xin lỗi nó.” Nói xong lại vô tận thổn thức.

Tám trăm linh thạch? Giá tiền này ngược lại thật không đắt, vừa rồi nàng ở mấy cái hàng vỉa hè thấy nhiều bếp lò, thấp nhất cũng không ít hơn 1500 linh thạch. Cái lò này tướng phẩm tốt, vậy mà lại không tới một ngàn linh thạch.

Mặt khác tu sĩ kia cũng nói: “Không đắt, ta xem tiểu cô nương phàm nhân này cũng đào không ra nhiều tiền như vậy, không bằng bán cho ta đi?”

Tu sĩ tam lưu lại lắc đầu: “Khoan đã, làm kinh doanh phải chú ý thứ tự đến trước và sau, ta cùng cô nương này nói trước, đợi xem ý của nàng trước rồi lại ra quyết định.” Nói xong liền nhìn sang Ninh Tiểu Nhàn.

Nàng giờ phút này thực sự có chút ít nóng nảy, đột nhiên Trường Thiên nói nhanh: “Ngươi đem đỉnh kia lật qua, để cho ta nhìn kỹ lại.” Nàng theo lời cầm lò đan từ trong tay tu sĩ tam lưu qua, lại lần nữa lật lại nhìn, thực tế trọng điểm nhìn đáy lò. Nàng cũng nhìn thấy, dưới đáy là dùng chu sa vẽ lên ba chữ, cổ kính , chỉ là cái kiểu chữ này nàng căn bản không biết: “Ba chữ này nghĩa là gì?”

Tu sĩ Tam lưu nghiêm mặt nói: “Hồng đào đỉnh! Đây cũng là tên lò đan. Ngày đúc thành lò tốt, thì cũng sẽ đúc dưới đáy lò tên của nó.”

“Ha ha ha! Hồng đào đỉnh, hắn lại còn nói đây là hồng đào đỉnh, ha ha ha ha!” Trường Thiên không hề báo hiệu mà lớn tiếng cười dài, âm thanh khoa trương và từ tính như chuông đột nhiên vang lên, làm cho nàng đều cả kinh nhảy dựng lên. Có lẽ Trường Thiên cười đến quá mức vui vẻ rồi, vậy mà không ý thức hắn đã pha trộn thần thông vào trong âm thanh, lần chấn động này làm thần hồn nàng lay động, ngực nặng nề, thiếu chút nữa phun máu.

“Tiểu cô nương, ngươi không sao chứ?” Tu sĩ Tam lưu nhìn nàng bỗng nhiên nhảy dựng lên, sắc mặt lại đột nhiên trắng bệch, vội vàng hỏi.

“Thật có lỗi, ta không phải cố ý.” Trường Thiên cũng biết mình vô ý làm cho nàng chấn thương, trong giọng nói có hai phần tự trách, “Tối nay vào Thần Ma ngục, ta giúp ngươi trị hết.”

“Không sao, không sao, bệnh cũng tái phát thôi mà.” Nàng khoát tay áo, ra hiệu chính mình không có việc gì. Nhưng thật ra lời này là nói cho tên khốn trong Thần Ma ngục kia nghe, thằng này không biết phát điên cái gì, thiếu chút nữa làm cho nàng trọng thương. Nhưng mà hắn còn chưa bao giờ thất thố như thế, cái này có phải chứng minh cái lò đan nhỏ trong tay địa vị rất lớn hay không?

Bên cạnh Tu sĩ kia không kiên nhẫn được nữa: “Tiểu cô nương, ngươi chỉ nhìn không ra giá là muốn như thế nào? Cái lò này còn muốn hay không hả? Nếu không muốn, mau để lại cho ta đi.”

Nàng lấy lại bình tĩnh, lộ ra chút xấu hổ nói: “Thật xin lỗi, cái lò này quả thật không tệ, ta vốn thay Chân Nhân nhà ta mua, đáng tiếc hiện tại trong tay ta linh thạch không đủ, mua không nổi.” Nàng chỉ ăn ngay nói thật.

Tu sĩ kia Xùy ~~ cười một tiếng: “Thì ra là không có tiền! Nghèo kiết xác còn chậm trễ nhiều thời gian như vậy!”

Hắn từ trong lòng móc ra túi trữ vật, lấy ra một đống linh thạch lên, kết quả càng lấy sắc mặt càng thay đổi, cuối cùng lắp bắp nói: “Vị sư huynh này, cái này a trên người ta không mang đủ linh thạch, ngươi có thể chờ một chút không? Ta đến ký gửi đồ lấy thêm, rồi sẽ thanh toán đủ cho ngươi”

Ninh Tiểu Nhàn âm thầm liếc mắt, cái người này dám vùi dập nàng là nghèo kiết xác, thì ra trên tay mình cũng không dư dả.

Còn chưa chờ nhà bán hàng gật đầu, tu sĩ này đã bước nhanh đi ra ngoài.

Tu sĩ Tam lưu liếc nhìn bóng lưng của hắn, nói với Ninh Tiểu Nhàn: “Tiểu cô nương, ta và ngươi rất có duyên, lại không thích người này. Nếu ngươi thật sự muốn mua, ta có thể giảm một chút giá cho ngươi.”

Hắn lại vuốt vuốt râu dài, như là đã ra quyết định rất lớn: “Sáu trăm linh thạch, ta bán cho ngươi, như thế nào?”

Ninh Tiểu Nhàn khó xử nói: “Hảo ý của Chân Nhân, ta tâm lĩnh. Đáng tiếc trên người ta xác thực không có nhiều linh thạch như vậy, chớ nói sáu trăm linh thạch, chỉ bốn năm trăm linh thạch, ta cũng đào không ra ah.” Nàng vuốt vuốt tiểu lò trên tay, thân lô dưới ánh mặt trời phát ra ánh sáng tím từng trận, lại làm cho nàng có chút không nỡ. Thế nhưng sau khi nàng mua xong linh quang, trên người chỉ còn hơn ba trăm linh thạch rồi, đan dược đặt ở khu bán ký gửi tạm thời còn chưa có bán đi, hiện tại nàng xác thực mua không nổi cái lò đan này.

Tu sĩ Tam lưu trầm ngâm nói: “Đã như vậy, trên người của ngươi có cái gì có thể đổi được linh thạch không?” Dừng một chút lại nói, “ Phàm ngân cũng được, theo như một ngàn lượng bạc đổi được một phần trăm linh thạch đến bổ túc lại cũng không sai biệt, ta có thể tiếp nhận.”

Hắn nhìn phương hướng khu tiến bán, lại thúc giục nói: “”Nhanh chút ít quyết định đi. Đợi tên tu sĩ kia trở về rồi, ta cũng không từ chối được.”

Trên người nàng vẫn còn mấy thứ bảo bối, chỉ là ngân phiếu đã có hơn ba vạn lượng, như theo hắn nói phần trăm đến đổi, hoàn toàn chính xác có thể đổi ra 30 linh thạch, thế nhưng dù đem nhân sâm, linh chi bốn trăm năm trong túi trữ vật toàn bộ móc ra, còn gom góp không đủ sáu trăm linh thạch.

Nàng đang cẩn thận suy nghĩ, khóe mắt liếc qua lại thấy tu sĩ Tam lưu trên mặt trấn định, hào quang trong mắt lập lòe. Một cái ý niệm trong đầu đột nhiên xông vào trong óc.

“Tu sĩ kia rõ ràng ra giá rất cao, vì sao hắn nhất định đem cái bếp lò này bán cho ta?” Cái ý nghĩ này làm các loại nghi vấn ùn ùn kéo đến, “Cái loại có duyên viển vông này, lão tặc thiên lại chưa bao giờ cho ta đeo lên người hào quang nhân vật chính gặp người thích, vì sao tên tu sĩ Tam lưu này lại gây khó dễ với bạc, thà rằng thiếu lợi nhuận một chút cũng muốn bán cho ta?”

Ta đã nói rõ linh thạch không đủ, vì sao hắn còn muốn hỏi trên người của ta có thứ đáng giá hay không, thậm chí phàm ngân cũng có thể? Phàm ngân đối với tu sĩ mà nói, không phải là không có tác dụng sao?”

“Vô sự mà ân cần không phải gian tức là đạo chích. Cái người này lời nói và việc làm có nhiều chỗ không hợp lý như vậy, chỉ có một giải thích có thể nói thông được ! Đó chính là…..”

“Cái lò này là hàng giả! Mặc kệ nó thoạt nhìn có nhiều thần dị, cũng chỉ là đóng gói lừa đảo mà thôi.”

Nghĩ tới đây, ánh mắt nàng dần dần minh bạch, nhìn qua tu sĩ Tam lưu nói: “Thật sự là thật có lỗi, toàn bộ đồ trên người ta cộng lại cũng không đạt được sáu trăm linh thạch. Ta thấy, ngài chỉ có thể bán cho bị Chân Nhân kia rồi.”

Tu sĩ Tam lưu chưa từ bỏ ý định, hỏi tới: “Như vậy, trên người của ngươi có bao nhiêu? Ta nhìn xem, phù hợp thì bán đi cũng không sao.”

Chân tướng rốt cục lộ ra rồi sao? Nếu nói lúc trước là suy đoán, hiện tại nàng đã có tám phần nắm chắc, nhận định tên gia hỏa trước mặt thoạt nhìn tiên phong đạo cốt là một tên lừa gạt.

Trên mặt nàng lộ ra vẻ làm khó, xòe tay ra nói: “Thật không có bao nhiêu, ngài bán cho hắn là được rồi. Ta không chậm trễ ngài.” Nói xong, thu thập hàng vỉa hè chuẩn bị đi. Dù cho nhận ra hắn đi lừa gạt rồi, Ninh Tiểu Nhàn nàng cũng không có ý định đi tố giác vạch trần. Gã này tốt xấu gì cũng là tu sĩ, nàng chẳng qua là phàm nhân, không có nghĩa vụ đi bắt lừa đảo. Người bị hại kế tiếp, tự cầu nhiều phúc tốt đi, bà cô tránh đây!

Nào biết được nàng muốn tránh phiền toái, phiền toái lại không chịu bỏ qua cho nàng. Tu sĩ Tam lưu đột nhiên thò tay nắm cổ tay nàng, thấp giọng nói: “Tiểu cô nương, ngươi muốn đi rồi hả?”




Bình luận
Sắp xếp
    Loading...