- Ngược lại còn phải tính sổ với ngươi.
- Đệ đệ….
Triệu Tông Hội vội vàng dùng ánh mắt khuyên can, nhưng Triệu Tông Tích không để ý tới.
- Xin Vương gia chỉ bảo.
Trần Khác vẫn thản nhiên, hắn không thẹn với lương tâm, đương nhiên không sợ bị tính sổ.
- Ngươi quấy nhiễu hôn sự của muội muội, món nợ này tính thế nào đây?
Triệu Tông Tích sa sầm nét mặt nói.
- Cái này…
Trần Khác không khỏi cười khổ, nói:
- Trách không được Vương gia từ chối cho ý kiến về việc này, hóa ra muốn tới tìm hạ quan tính sổ.
- Đệ đệ.
Triệu Tông Hội là quan tử chân chính, không nghe ra được ý tứ trong lời của Tông Tích, còn giải thích hộ Trần Khác:
- Đệ không biết tình hình lúc đó…
- Đệ biết. Hôn sự của muội muội đệ đã bị hắn quấy nhiễu.
Triệu Tông Tích căng thẳng nói:
- Ngươi nói xem, có phải ngươi không muốn gả nó cho người khác?
- Khụ khụ…
Trần Khác thực xấu hổ, trong lòng tự nhủ đừng nói chuyện không nên nói: