Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 176: Truyền thừa ẩn tàng duy nhất!
Ngay khi Bạch Tiểu Thuần bóp ngọc giản trong tay, đem linh lực dung nhập vào, thì nháy mắt trên trăm cái cửa hang này, thế mà... Tất cả đều bộc phát ra hào quang sáng chói.
Ánh sáng lóa mắt, lại càng có cả những tiếng nổ vang quanh quẩn. Hơn một trăm cái cửa hang, giống như hơn một trăm nguồn sáng, nháy mắt đã đem cái động thiên này chiếu rọi vô cùng sáng tỏ.
Cảnh tượng này khiến cho Bạch Tiểu Thuần sững sờ. Mà Chu Tâm Kỳ ở bên cạnh lại càng trợn mắt há mồm, lộ ra vẻ không thể nào tin, thậm chí còn có cả hoảng sợ.
“Điều này... Điều này sao có thể!!” Chu Tâm Kỳ la lên thất thanh.
Hơn một trăm cửa hang, đại biểu cho hơn một trăm cái truyền thừa. Vậy mà giờ phút này hơn một trăm cái truyền thừa đều vì Bạch Tiểu Thuần mà mở ra đại môn. Điều này cho thấy, chỉ cần Bạch Tiểu Thuần nguyện ý thì hắn có thể đi lựa chọn bất kỳ một cái truyền thừa nào.
Cảnh tượng này quá mức kinh người. Chu Tâm Kỳ cả người đều phát mộng. Lúc trước nàng tới đây cũng chỉ có một cái cửa hang chớp lóe mà thôi. Mà xem như Quỷ Nha đã làm cho tông môn oanh động, cũng chỉ có vẻn vẹn hơn hai mươi cái cửa hang phát sáng.
Nhưng lúc này, Bạch Tiểu Thuần vậy mà lại như thế...
Mà càng khiến cho Chu Tâm Kỳ kinh tâm, đó là nàng rất nhanh đã phát hiện ra, hơn một trăm cái cửa hang này phát sáng còn chưa tính, vậy mà giờ phút này còn tranh nhau tràn ra từng trận lực hút, giống như là muốn hút Bạch Tiểu Thuần đi vào.
Loại tình huông này khiến cho trong đầu Chu Tâm Kỳ nổ vang. Nàng ngơ ngác nhìn tất cả những điều này, tựa như hơn một trăm cái động khẩu truyền thứa lúc này đã biến thành hơn một trăm lão quái, muốn đoạt lấy đoạt để Bạch Tiểu Thuần...
Bạch Tiểu Thuần cũng trợn tròn cả mắt. Cùng lúc đó ở trên Chủng Đạo Sơn, tất cả các vị Thái Thượng trưởng lão cũng đều hoảng sợ khi cảm nhận được một màn này. Đồng thời ngay cả mấy vị lão tổ của Linh Khê Tông cũng đều phát hiện ra, người nào người ấy trợn to mắt.
“Coi như là Thiên Đạo Trúc Cơ thì cũng không được như thế a...”
“Có thể làm cho tất cả truyền thừa đều như thế, đã nói rõ lên một điều rằng nội tình của Bạch Tiểu Thuần lúc còn là Ngưng Khí đã sâu đến mức không thể tưởng tượng được!”
Cũng vào thời khắc này, khi Chủng Đạo Sơn bộc phát ra trên trăm cột sáng, phóng tới tận vân tiêu, làm cho các đệ tử bị oanh động. Đối với chuyện này bọn hắn không xa lạ gì, một tháng trước cũng đã từng xuất hiện chuyện tương tự, chỉ bất quá lúc đó chỉ có hơn hai mươi cột sáng. Sau đó sự tình Quỷ Nha bị hơn hai mươi cái truyền thừa đồng thời lựa chọn liền được truyền ra.
Nhưng bây giờ lại là hơn một trăm cột sáng, khiến cho tất cả đệ tử Linh Khê Tông đều trợn mắt líu lưỡi.
Quỷ Nha lúc này đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa, đột nhiên thân thể chấn động. Đến khi ngẩng đầu yên lặng nhìn bầu trời, hắn không cần phải suy đoán cũng đã có được đáp án.
“Bạch Tiểu Thuần...”
Thượng Quan Thiên Hữu, Bắc Hàn Liệt, Lữ Thiên Lỗi, tất cả các thiên kiêu, toàn bộ đều bị oanh minh.
Giờ khắc này, ở bên trong Tổ Cấm, Bạch Tiểu Thuần cũng nuốt xuống một ngụm nước bọt, tròn mắt nhìn, trái tim nhảy lên phanh phanh. Chợt thấy bộ dáng ngây ra như phỗng kia của Chu Tâm Kỳ, hắn vội vàng hất cằm nhỏ lên, tay áo nhỏ vung lên, u buồn thì thào nói nhỏ.
“Ai, Bạch Tiểu Thuần ta trong nháy mắt, thì trăm cái truyền thừa ở trong Tổ Cấm đã thi nhau mở rộng đại môn. Thật sự là quá ưu tú, thật sự là buồn bực a.”
Hắn tuy thì thào, nhưng hết lần này tới lần khác âm thanh lại vừa đủ để Chu Tâm Kỳ có thể nghe được. Chu Tâm Kỳ sắc mặt tối đen, đáy lòng có trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Đúng lúc này, đột nhiên ở bên trong hơn trăm cái cửa động này, có một chỗ tựa như vốn không phải là cửa động lại bỗng nhiên vỡ ra một cái khe, bạo phát ra ánh sáng còn mãnh liệt hơn. Giống như đã hóa thành thái dương, trong nháy mắt đã đem ánh sáng của tất cả các cửa động khác áp chế.
Điều đó đã khiến cho cái cửa hang này trở thành một cái nổi bật nhất ở trong hơn một trăm cái truyền thừa này. Rõ ràng, cái động khẩu truyền thừa này, so với những truyền thừa khác thì còn cường hãn và bá đạo hơn rất nhiều!
Mà lực hút cũng đột nhiên gia tăng, trực tiếp bao phủ Bạch Tiểu Thuần. Trong chớp mắt đã đem thân hình Bạch Tiểu Thuần hút tới. Trong tiếng kinh hô, Bạch Tiểu Thuần trực tiếp bị lôi vào bên trong động khẩu.
Cho tới khi hắn biến mất, những cái cửa hang khác giống như là không cam lòng, hào quang vặn vẹo, rồi nhanh chóng lập lòe mấy cái. Đến lúc này tựa như mới bất đắc dĩ từ bỏ, dần dần yên tĩnh trở lại.
Khiến cho người duy nhất tận mắt nhìn thấy là Chu Tâm Kỳ không biết mình vì sao mà rời đi được, nàng chỉ biết một điều là những cái truyền thừa kia lộ ra vẻ không thể chờ đợi được, đã lật đổ suy nghĩ của nàng. Mà cái động khẩu xuất hiện cuối cùng kia, tựa như...Không phải là một trong hơn trăm cái cửa hang này.
Ngay khi Bạch Tiểu Thuần vừa bị cái cửa động truyền thừa có khí tức cường hãn và tràn đầy bá đạo kia hút vào, thì năm vị lão tổ ở trên ngọn núi thứ chín của Linh Khê Tông, tất cả đều chấn động tâm thần.
Lúc trước đó bọn hắn đều đang nhìn chăm chăm vào Bạch Tiểu Thuần ở nơi này, thậm chí coi như là chưa từng xuất hiện dị biến thì bọn hắn cũng đang nhìn chăm chú để lúc cần thiết, bọn hắn sẽ hạ xuống thần niệm, chỉ điểm Bạch Tiểu Thuần lựa chọn công pháp.
Dù sao hắn cũng là Thiên Đạo Trúc Cơ, Linh Khê Tông cực kỳ coi trọng.
Nhưng bây giờ, sau khi cái động khẩu nguyên bản không thuộc hơn một trăm cái thông đạo xuất hiện, rồi đem Bạch Tiểu Thuần hút vào trong đó, thì thần niệm của năm người bọn họ đều xuất hiện chấn động.
“Cái đó là...”
“Bạch Tiểu Thuần này lại có được cơ duyên như thế!!”
“Cái truyền thừa kia... Đã rất lâu rồi không có mở ra. Đó là... Truyền thừa ẩn tàng duy nhất ở trong hơn trăm truyền thừa!!”
Trong lúc tâm thần của tất cả mọi người rung chuyển, thì ở trong Tổ Cấm, Bạch Tiểu Thuần bị cái lực hút đột nhiên tăng cường này trực tiếp hút tới bên trong một cái thạch thất.
Cái thạch thất này nguyên bản đang đen kịt, nhưng nháy mắt khi hắn vừa xuất hiện thì bốn phía lại lập tức sáng lên.
Bạch Tiểu Thuần kinh nghi bất định. Việc này quá đột ngột, căn bản cũng không phải là do hắn tuyển chọn, mà là mình bị truyền thừa chọn, lúc này vội vàng quan sát bốn phía.
Thạch thất này không lớn, chỉ có ở chỗ chính giữa, có để một cuốn... sách đá!
“Hả?” Bạch Tiểu Thuần đi tới, ánh mắt rơi lên trên cuốn sách đá này, lập tức bị năm cái chữ lớn ở trên đó hấp dẫn.
“Tử Khí Thông Thiên Quyết!” Bạch Tiểu Thuần trợn to mắt, cảm thấy cái tên này rất là bá khí. Vẻn vẹn chỉ mới nhìn tên công pháp là đã tưởng tượng ra bất phàm.
“Bờ Nam Tử Khí Ngự Đỉnh Công, bờ Bắc Thông Thiên Ngự Thú pháp. Giờ lại có cái Tử Khí Thông Thiên Quyết này, hẳn đây chính là... thể hoàn chỉnh của hai đại công pháp Linh Khê Tông?”
“Dùng nước của Thông Thiên Hà để tu hành?” Bạch Tiểu Thuần tiếp tục xem, rất nhanh đã thở sâu. Bên trên một trang sách đá này chỉ giới thiệu tổng cương. Nhưng cho dù là tổng cương cũng đã khiến cho Bạch Tiểu Thuần kinh hãi.
Tử Khí Thông Thiên Quyết này là hấp thụ nước của Thông Thiên Hà, uẩn dưỡng ở trong cơ thể, không ngừng cường hóa, sinh sôi khắp toàn thân. Nó được chia làm bốn tầng, lần lượt ứng với Trúc Cơ sơ, trung, hậu, và Giả Đan Cảnh!
Mà tu hành Tử Khí Thông Thiên Quyết này thì có thể ngưng tụ ra được một môn thần thông đạo pháp, tên là Thông Thiên Pháp Nhãn!
Cũng là điều khiển lực, nhưng rõ ràng lại không phải là một cảnh giới như lúc Ngưng Khí. Ngưng Khí dùng khí để điều khiển, mà Trúc Cơ dùng mắt. Giống như là ánh mắt đi tới đâu, thì có thể điều khiển được vật ở nơi đó!
Bạch Tiểu Thuần vội vàng cẩn thận xem xét. Thời gian dần trôi qua, cuốn sách đá này dần dần xuất hiện dấu hiệu mơ hồ, hiện ra bốn cái phù văn. Bên trong mỗi một cái đều có ẩn chứa vô số thông tin. Bạch Tiểu Thuần nhìn từng cái, vẻ mặt càng lúc càng rung động.
“Lấy nước của Thông Thiên Hà để tu hành, tầng thứ nhất luyện hóa một giọt, tầng thứ hai là một chén, tầng thứ ba là một thạch, còn tầng thứ tư là... một đỉnh!” Bạch Tiểu Thuần miệng đắng lưỡi khô. Hắn đã từng nghe Trịnh Viễn Đông nói qua, toàn bộ thế giới đều vây quanh Thông Thiên Hải, đó là căn nguyên của linh khí.
Mà cái Tử Khí Thông Thiên Quyết này cư nhiên lại bá đạo như thế, lại trực tiếp hấp thu nước của Thông Thiên Hà...
Cũng may đây chỉ là công pháp Trúc Cơ, nếu như còn có phần sau, thì Bạch Tiểu Thuần không cách nào tưởng tượng nổi, tu sĩ tu hành môn công pháp này đến tận cùng sẽ cường đại tới cái trình độ gì.
Trong đầu hắn không khỏi hiện ra một hình ảnh, mình phất tay một cái là một nhánh sông trong tứ đại phân mạch của Thông Thiên Hà bị mình một hơi hút khô...
Hình ảnh này lại thay đổi, biến thành hắn huyễn tưởng ra cảnh mình đứng ở giữa không trung trên Thông Thiên Hải hút khẽ một cái, toàn bộ Thông Thiên Hải... biến thành Linh Hải của mình.
“Quá mạnh!!” Bạch Tiểu Thuần run rẩy, hít thở phì phò. Đặc biệt là công pháp này sinh ra thần thông đạo pháp, hình thành Thông Thiên Pháp Nhãn, chỗ ánh mắt quét qua là có thể điều khiển được tất cả, lại càng khiến cho Bạch Tiểu Thuần kích động.
“Đây không phải là cái ta đang theo đuổi... Ngự Nhân Đại Pháp sao!!” Bạch Tiểu Thuần run lên một cái, trong mắt lộ ra ánh sáng mãnh liệt. Dù công pháp này chỉ là công pháp của Trúc Cơ mà không có phần tiếp theo, nhưng hắn cũng lập tức quyết định là mình sẽ tu luyện... Tử Khí Thông Thiên Quyết này!
Thời gian dần trôi qua, Bạch Tiểu Thuần ở trong thạch thất mất ăn mất ngủ lĩnh hội Tử Khí Thông Thiên Quyết. Chỉ là sau một tháng, hắn mặc dù không tu hành thành công, nhưng cũng đã đem công pháp này nhớ kỹ trong đầu, đến lúc này mới không nỡ mà rời đi.
Hắn không có để ý, sau khi hắn rời đi, liền có mấy đạo thần niệm ngưng tụ qua, mang theo chấn kinh cùng với chờ mong.
Mấy ngày sau đó, Bạch Tiểu Thuần đều ở bên bờ Thông Thiên Hà dưới chân Chủng Đạo Sơn, khoanh chân ngồi tĩnh tọa, quan sát dòng nước màu vàng chảy xiết, mang theo từng trận âm thanh ầm vang ở trước mặt. Hắn cảm thụ được linh lực mênh mông ở trong nước sông, cảm nhận được ở trong đó truyền ra từng trận chấn động khủng bố. Hai tay hắn bấm niệm pháp quyết, không ngừng thử thu lấy một giọt nước sông.
Nhưng đều thất bại. Nước sông này giống như là liền một khối, không có thủ đoạn đặc thù thì không thể rung chuyển. Mà nó rõ ràng lại có lực lượng rất kinh người, nếu như thân thể mà chạm vào, thì trong nháy mắt sẽ bị hòa tan.
Cho đến khi mấy ngày trôi qua, Bạch Tiểu Thuần vẫn không có cách nào thành công. Hắn trầm mặc một lát, rồi đi tìm chưởng môn sư huynh. Đến khi trở về, trong tay hắn có thêm một cái bình ngọc đặc thù. Bên trong bình ngọc này có một giọt nước của Thông Thiên Hà. Đó là do mấy vị lão tổ ở trong tông môn, cứ cách một đoạn thời gian lại xuất thủ thu lấy, làm đồ vật ban thưởng, ban cho tu sĩ Trúc Cơ tu luyện.
Thông qua chỗ chưởng môn sư huynh, Bạch Tiểu Thuần rốt cuộc cũng biết, dùng nước của Thông Thiên Hà tu hành là một điểm mấu chốt của tu sĩ Trúc Cơ. Cũng không phải chỉ có riêng hắn là như thế, mà tất cả truyền thừa của Trúc Cơ, đều có liên quan đến việc mượn dùng nước của Thông Thiên Hà.
Các truyền thừa khác của Linh Khê Tông tương đối là hỗn tạp, có liên quan đến thú, đến kiếm, đến Luyện Linh. Mà Huyết Khê Tông, Huyền Khê Tông, Đan Khê Tông cũng là như thế. Như Huyết Khê Tông là đem nước của Thông Thiên Hà chuyển hóa thành linh huyết, Huyền Khê Tông dùng để luyện linh thân thứ hai và luyện khí, còn Đan Khê Tông thì chủ yếu là luyện đan.
Nhưng... Nếu cẩn thận phân tích tất cả các truyền thừa, thì thấy được chúng đều là mượn dùng, mà Bạch Tiểu Thuần sau khi so sánh thì đã phát hiện ra. Hắn tu hành Tử Khí Thông Thiên Quyết, sở dĩ nó bá đạo là bởi vì nó không phải mượn dùng, mà là... trực tiếp cướp đoạt!
Giữa hai bên giống như là trời với đất, hoàn toàn khác biệt!