Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1323: Bán Thần trở về (1)


Chương trước Chương tiếp

Bởi vì thời gian có hạn, Bạch Tiểu Thuần không tiếc tản tu vi ra, toàn lực gia tăng. Cuối cùng... thời điểm một canh giờ sắp đến, một ngàn năm trăm lò luyện đan này tất cả đỏ đậm.

- Thành công!

Bạch Tiểu Thuần mắt thấy thời gian không kịp, hai tay hắn chợt giơ lên. Tu vi toàn diện bạo phát, hung hăng vung lên, trực tiếp lại phát nổ tất cả một ngàn năm trăm lò luyện đan này!

Hắn muốn mượn trợ giúp nổ tung trùng kích này, phối hợp với tu vi của mình, khiến cho bảy đạo Thải Hồng màu đen này, trong phút chốc khôi phục lại màu sắc ban đầu!

Ầm ầm.

Những tiếng nổ lớn nhất từ trước tới nay vang lên!

Cũng chính vào lúc này, một uy áp Bán Thần đang từ phía xa, đè ép đến.

Bán Thần lão tổ của Tinh Không Đạo Cực Tông là một vị nam tử trung niên dáng người cao gầy, có một mái tóc dài màu xám, cả người mặc trường bào màu trắng, khuôn mặt tuấn lãng. Lúc này mặt hắn không đổi sắc, ở sâu bên trong mắt hắn lại che giấu một tia lo lắng.

Giống như chuyện biết được trong hành trình tới Thông Thiên Đảo lần này, khiến cho trong lòng hắn có chút bất an.

Lúc này bóng người dung nhập hư vô. Chỉ là một bước, mặc dù còn đang ở trên Thông Thiên Hải, nhưng ánh mắt hắn từ phía xa đã nhìn thấy được Tinh Không Đạo Cực Tông.

Trước kia mỗi lần hắn ra ngoài trở về, đều không phải là chớp mắt xuất hiện ở trong tông môn. Phần lớn thời gian, hắn đều thích từ phía xa nhìn bảy đạo Thải Hồng sáng chói này một chút.

Nhưng mà hôm nay, ánh mắt hắn giống như mọi khi, nhìn về phía Tinh Không Đạo Cực Tông. Hắn chợt sửng sốt. Ngay cả bước chân cũng không tự chủ được dừng lại.

Bảy đạo Thải Hồng đã từng sáng chói, không thấy đâu. Trong mắt hắn nhìn thấy, chỉ là bảy vật đen thui... lơ lửng ở trên bầu trời. Cho nên phản ứng đầu tiên của hắn, chính là mình nhìn nhầm phương hướng nhìn nhầm tông môn.

Nhưng còn chưa có chờ hắn kịp phản ứng, đúng lúc này một tiếng nổ lớn ngập trời, trực tiếp lại từ trên Lam Sắc Thải Hồng trước kia, ầm ầm bạo phát ra. Âm thanh của nó cực lớn, khiến cho trời cao cũng thoáng bị chấn động. Giống như có một tiếng sét đánh xuống đất bằng, khiến cho Thông Thiên Hà ở gần Tinh Không Đạo Cực Tông đều dâng lên cuộn sóng cực lớn. Càng không cần phải nói tới mặt đất núi non ở bốn phía xung quanh!

Vụ nổ dâng lên sóng âm trùng kích, giống như cuồng phong quét ngang, gió bão ngập trời!

Cảnh tượng như vậy, khiến cho sắc mặt vị Bán Thần lão tổ này đột nhiên thay đổi. Hắn một bước, trực tiếp lại hạ xuống Tinh Không Đạo Cực Tông!

Ở thời điểm Bán Thần lão tổ vừa tới, lúc này Bạch Tiểu Thuần trên Lam Sắc Thải Hồng cũng hét lớn một tiếng. Trong chớp mắt hơn một ngàn lò luyện đan ở nơi này đều nổ mạnh. Tu vi của hắn cũng đánh ra toàn bộ. Cuối cùng tạo thành trận gió hung bạo, cuốn theo vô cùng phấn hoa, điên cuồng khuếch tán về bốn phía xung quanh.

Mắt thấy cơn gió hung bạo này đi qua nơi nào, màu sắc của Thải Hồng nhanh chóng khôi phục, Bạch Tiểu Thuần nhất thời mừng như điên. Chỉ là niềm vui sướng này mới vừa dâng lên trong lòng hắn, sắc mặt hắn lại tái nhợt, trong đầu càng chấn động mạnh.

- Lại như vậy...

Bạch Tiểu Thuần muốn phát điên. Hắn chú ý tới chỗ động phủ của mình ở Lam Sắc Thải Hồng. Có lẽ trước đó khu vực này từng trải nhiều lần lò luyện đan nổ tung, vốn đã buông lỏng. Hiện tại một ngàn năm trăm lò luyện đan này nổ mạnh. Lại thêm Bạch Tiểu Thuần dung nhập tất cả tu vi, liền khiến cho Lam Sắc Thải Hồng này, khu vực tồn tại chỗ ở của Bạch Tiểu Thuần này, giống như không có cách nào chịu đựng được.

Lúc này dưới sự trùng kích của những sóng âm này, lại trực tiếp... Tan vỡ nổ lên!

Từ xa nhìn lại, trên Lam Sắc Thải Hồng đang nhanh chóng khôi phục lại màu sắc, cuối cùng lại xuất hiện một lỗ thủng cực lớn. Sau khi lỗ thủng này xuất hiện, tất cả kiến trúc phía trên, tất cả sụp xuống tan vỡ, bất luận là tu sĩ bốn đại thành phía dưới, hay là Bán Thần lão tổ mới vừa hạ xuống, mỗi người đều trợn mắt hốc mồm thấy...

Từ trong lỗ thủng của Lam Sắc Thải Hồng, Bạch Tiểu Thuần ngã xuống động phủ với đá vụn đổ nát...

Tiếng nổ lớn vẫn còn đang vang vọng. Gió bão vẫn đang kéo dài. Màu sắc của bảy đạo Thải Hồng, cũng như phấn hoa ở dưới tác động của cường lực khuếch tán ra, giống như bị gột rửa, khôi phục lại sắc thái ban đầu.

Chỉ có điều, lúc này mọi người ở bên trong bốn đại thành phía dưới đều hoàn toàn há hốc mồm, ngơ ngác nhìn lỗ thủng trên Lam Sắc Thải Hồng, nhìn từ rất nhiều đá vụn của động phủ bên trong lỗ thủng rơi xuống. Lúc này còn có một bóng dáng Bạch Tiểu Thuần hiu quạnh, giống như choáng váng, đứng ở trong lỗ thủng, trôi lơ lửng ở nơi đó...

Rất nhanh, từng tiếng hít sâu liên tiếp vang lên. Những tiếng kêu không cam lòng cùng kinh ngạc từ bên trong bốn đại thành vang trời.

- Rơi... Rới xuống?

- Đáng chết. Hắn làm sao có thể thay đổi màu sắc Thải Hồng trở lại được? Hừ, trước đây ta đã nói, Nghịch Hà Tông này chẳng qua là một tông môn ở nông thôn. Bạch Tiểu Thuần này là người ngoài, từ nơi đó tới. Cơ hội tốt có thể trách phạt người này như vậy, Bạch Tiểu Thuần đáng chết này lại còn có thể nghịch chuyển?

- Nghịch Hà Tông là người ngoài, dựa vào cái gì ở Tinh Không Đạo Cực Tông kiêu ngạo như vậy. Bạch Tiểu Thuần này chẳng qua là vận khí tốt, mới được làm Thiên Nhân. Nếu như hắn cúi đầu rụt cổ thì cũng thôi. Nhưng ương ngạnh như vậy, không để ý tới Tinh Không Đạo Cực Tông. Lần này chúng ta nhất định phải liên thủ yêu cầu Bán Thần huỷ bỏ tu vi của người này!

Trước khi Bán Thần trở về, mọi người không dám nói ra giọng điệu này. Nhưng hôm nay có chỗ dựa, mỗi người lập tức không nhịn được nữa.

Sắc mặt ba người Bạch Trấn Thiên, Lý Hiển Đạo cùng với Thiết Huyết Đường lão tổ đều biến hóa kỳ ảo. Nhận thấy được Bán Thần lão tổ trở về, ba người nhìn nhau sau đó điều hoà hít thở, kiên trì, nhanh chóng bay ra.

Cũng chính là vào lúc này, một tiếng gầm thét giận dữ làm cho cả trời cao cũng ảm đạm, mặt đất đều run rẩy, từ trời cao lên, bỗng nhiên truyền ra từ trong miệng Bán Thần lão tổ vừ hạ xuống.

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi muốn làm gì? Tìm đường chết sao?

Bạch Tiểu Thuần đứng ở trên lỗ thủng Lam Sắc Thải Hồng. Phạm vi lỗ thủng này lớn chừng trăm dặm. Bốn phía xung quanh hoàn toàn trống trải, cúi đầu có thể từ lỗ thủng dưới chân nhìn xuống mặt đất phía dưới. Một mình hắn đang lơ lửng ở nơi đó, lúc này lộ ra vẻ mặt cầu xin, trong lòng khẩn trương không thôi. Trong đầu hắn đang chuyển động rất nhanh, cân nhắc xem nên giải thích như thế nào.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...