Diệp Gia Dĩnh vừa vào khách sạn đơn giản tắm rửa một chút, mới đó mà đã 3 giờ sáng cô vừa cảm giác ngủ được một chút đã đến 7:30 sáng. Tinh thần khôi phục chút ít, có thể là vì ngày hôm qua ngồi trên hàng ghết dài ở phòng cấp cứu ngủ gật, cúi đầu, nên lúc này cổ và bả vai có điểm chua sót đau nhức.
Diệp Gia Dĩnh nằm trên giường, cầm lấy di động ở đầu giường, trước tiên gọi về nhà.
Quả nhiên là Diệp Ba Ni bắt máy, đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói yếu ớt, mềm mại lại bằng phẳng, “Alo!”
Giọng nói nhỏ nhẹ cố nâng cao tinh thần giống như vừa tỉnh ngủ, chỉ một câu của Diệp Ba Ni đã làm cho Diệp Gia Dĩnh sung sướng cả thể xác lẫn tinh thần, thoải mái từ đầu đến chân “Ba Ni, là mẹ, con đã ăn sáng chưa?”
“Dạ rồi.”
“Đợi một chút dì Chu Mai sẽ đưa con đến nhà trẻ.”
“Dạ.”
“Có nhớ mẹ hay không?”
Rốt cuộc Diệp Ba Ni không trả lời ‘dạ’ nữa mà thay đổi thành “Nhớ.”
Trong lòng Diệp Gia Dĩnh mềm mại “Tối nay mẹ không cần tăng ca sẽ ở nhà chơi với Ba Ni.”
Diệp Ba Ni lại đổi lại một chữ “Dạ.”
Bên kia mơ hồ truyền đến giọng nói của Chu Mai “Ba Ni, nhanh lên nếu không liền bị muộn, nói tạm biệt mẹ đi nào.”
Diệp Ba Ni ngoan ngoãn nói “Mẹ, tạm biệt.”
“Ba Ni ngoan, tạm biệt.”
Sau khi Diệp Gia Dĩnh để điện thoại xuống tinh thần sáng lạn rời khỏi giường, vạch màn cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Sau khi nói chuyện điện thoại với Diệp Ba Ni, cô cảm thấy bầu trời thật là xanh, ngay cả việc vừa rồi cổ và bả vai đau cũng đều trở nên thoải mái. Diệp Gia Dĩnh đến khu ăn uống trong khách bình thường đều cung ứng bữa sáng là cháo trắng cùng bánh bao nhỏ ăn bữa sáng, sau đó tản bộ đến bên ngoài bệnh viện.
Cô đã ở khách sạn này vài lần, biết có con đường gần hơn đi đến bệnh viện, không cần phải đi xe, chen chút trên dòng người ngựa tấp nập hối hả kia.
Gần đó là một con đường một chiều, Diệp Gia Dĩnh thong thả đi, liền nghe thấy sau lưng có người lái xe không nhanh không chậm, bóp kèn hai cái, cô quay đầu liền thấy Hạ Vũ.
Hạ Vũ dừng lại, kêu cô lên xe, “Tối qua em ở lại khoa cấp cứu quan sát còn chưa có về nhà!” Không phải là câu nghi vấn mà là câu khẳng định, có thể thấy được người anh thuê đã báo cáo tình huống hoạt động của các thành viên trong nhà Diệp Gia Dĩnh.
Diệp Gia Dĩnh cực kỳ hoài nghi hộ gia đình đối diện tầng lầu nhà họ là người Hạ Vũ an bài tới, mím môi nhìn xem Hạ Vũ, nghĩ thầm ‘lựa ngày không bằng trùng ngày, hôm nay nếu đã gặp anh liền nói chuyện một chút, cứ như thế tiếp tục không rõ ràng thật không phải biện pháp.’ “Tôi muốn nói chuyện với anh.”
“Hử?”
Diệp Gia Dĩnh có hơi chút do dự, sau đó liền trực tiếp hỏi “Có phải anh biết rõ chuyện của Ba Ni hay không?”
Hạ Vũ không trả lời, chính là một bên lái xe, một bên gật đầu.
Đây đã là chuyện trong dự kiến, nên anh thừa nhận Diệp Gia Dĩnh cũng không kỳ quái, hỏi: “Làm sao anh biết được?”
“Dì Mạc nhận ra, dì ấy thấy Ba Ni cùng tôi lúc còn nhỏ đặc biệt giống nhau, vị trí nốt ruồi màu hồng trên cổ cũng cùng một chỗ.”
“Anh cũng có?” Diệp Gia Dĩnh kinh ngạc. Đằng say gáy Diệp Ba Ni có một nốt ruồi màu hồng đương nhiên cô biết, mỗi lần tắm cho thằng tiểu tử kia đều nhìn thấy, không nghĩ tới ngay cả Hạ Vũ cũng có giống vậy.
Di truyền thật kỳ diệu!
Hai người đều trầm mặt một hồi, Hạ Vũ bỗng nhiên nhẹ giọng nói: “Cảm ơn!”
Diệp Gia Dĩnh sửng sốt “Cảm ơn cái gì?”
Giọng điệu Hạ Vũ có phần nhu hòa “Cảm ơn khi đó em đã lựa chọn sinh ra Ba Ni, tuy thằng bé không phải là mong đợi của anh, nhưng mà anh rất quý trọng.”
Diệp Gia Dĩnh buông lỏng một hơi, giọng điệu này là cô thay bảo bối Diệp Ba Ni của cô buông xuống, bất luận như thế nào, Hạ Vũ đều là cha ruột của thằng bé, sau khí biết rõ sự tồn tại của Diệp Ba Ni, anh biểu hiện như vậy chứng minh là có yêu thích, loại thái độ này đối với Diệp Ba Ni mà nói tự nhiên là tốt nhất.
Trong lúc nói chuyện xe đã lái vaò bệnh viện, Diệp Gia Dĩnh chỉ kịp nói một câu “Vậy anh tính toán......?”
Hạ Vũ mỉm cười một cái “Từ từ sẽ đến, anh không muốn có bất kỳ quấy nhiễu gì đến Ba Ni, anh sẽ cho thằng bé một quá trình tiến hành theo chất lượng, để cho thằng bé từ từ thích ứng.”
“Anh có thể nghĩ như vậy thật sự là quá tốt!” Diệp Gia Dĩnh càng cảm thấy yên tâm.
Hạ Vũ nhìn đồng hồ đeo tay, “Buổi sáng anh còn có cuộc họp, nhanh lên một chút.”
Nhanh chóng dừng xe, sau khi Diệp Gia Dĩnh xuốn xe liền chào “Thật ngại quá, tôi đi trước.”
Diệp Gia Dĩnh nhớ tới còn một vấn đề quan trọng, đuổi theo phía sau Hạ Vũ, nói “Người ở phía đối diện nhà chúng tôi anh vẫn là kêu về đi, ra ra vào vào bị người khác nhìn chằm chằm cảm giác thật không tốt.”
Hạ Vũ nghe xong liền xấu hổ che miệng ho khan một tiếng, sau đó lập tức khôi phục thái độ bình thường, lạnh nhạt trả lời: “An bài người đó ở đó là để để phòng lỡ như, nếu em có việc gì gấp có thể tìm hắn.”
Buổi tối 7 giờ, Diệp Gia Dĩnh về đến nhà, may nhờ có người giúp việc theo giờ Chu Mai có sở trường làm đồ ăn cực kỳ hợp với khẩu vị của Diệp Ba Ni, cô mới yên tâm lớn mật đi làm về trễ mà không sợ con trai bảo bối bị đói.
Đi lại nhìn Diệp Ba Ni cầm theo đồ thủ công ghép hình từ nhà trẻ về, cùng cậu ngồi xếp hình một hồi, sau đó mới ngồi vào bàn bên cạnh ăn cơm chiều.
Chu Mai lưu loát dọn dẹp sạch sẽ phòng bếp, cở tạp dề rồi rời khỏi “Tiểu thư Diệp, nếu không còn việc gì tôi về trước.”
“Được, không còn việc gì, cô sớm một chút trở về nghỉ ngơi đi. Bên ngoài trời đã tối, chạy xe cẩn thận một chút.”
Chu Mai cười “Tôi cũng không phải con nít, cô không cần dặn tôi. Đúng rồi, xế chiều tôi đi đón Ba Ni nhà trẻ thông báo cuối tuần này muốn mở một đại hội thể dục thể thao, muốn cho phụ huynh mấy đứa trẻ cố gắng tham gia.” Thấy Trần Gia Dĩnh nhìn qua, Chu Mai khẽ nói “Họ đặc biệt nhấn mạnh cha đứa nhỏ nhất định cần phải tìm thời gian rảnh tới tham gia, bởi vì bình thường đến nhà trẻ đón không phải là ông bà nội liền là mẹ, tôi đoán đến lúc đó phần lớn cha của mấy đứa trẻ kia đều tới.” Nói xong cô quay lại nhìn Diệp Ba Ni đang chơi xếp hình trong phòng khách, “Tiểu thư Diệp, nếu không cô kêu cậu của Ba Ni đi cùng đi, đỡ phải làm cho Ba Ni có cảm giác không vui.”
“Ba đứa nhỏ phải tới tham gia đại hội thể dục thể thao?” Diệp Gia Dĩnh suy nghĩ, “Ừ, biết rồi, nhưng mà cậu của Ba Ni khẳng định không được. Không có việc gì, tôi đi cùng Ba Ni đến đó một chút, thằng bé hẳn là sẽ không để ý.”
Người giúp việc theo giờ Chu Mai đã chăm sóc Diệp Ba Ni hơn nửa năm, cũng quan tâm đến cảm giác của cậu, đối với chuyện này mười phần quan tâm, sợ cậu bị uất ức, cho nên cố ý nhắc nhở Diệp Gia Dĩnh, thấy cô đã nghe nên cũng yên tâm rời đi.
Diệp Gia Dĩnh ăn cơm xong, sau khi dọn dẹp bát đĩa liền đi đến bên cạnh Diệp Ba Ni, “Ba Ni, Chủ nhật nhà trẻ mở đại hội thể dục thể thao, con biết cái gì là phụ huynh cần phải tham gia không?”
Diệp Ba Ni ngẩng đầu “Biết, là ba mẹ cùng đi.”
Diệp Gia Dĩnh sờ sờ đầu nhỏ cùng mái tóc mềm mại của cậu “Mấy bạn nhỏ khác đều có ba mẹ cùng đi, nhà chúng ta chỉ có mẹ cùng đi với con, hoặc là.....” Bỗng nhiên Diệp Gia Dĩnh nghĩ đến, có lẽ có thể gọi thử Hạ Vũ xem Chủ nhật có rảnh không, có thể cho anh ta lấy thân phận bạn bè đến tham gia.
Ai ngờ Diệp Ba Ni tuy còn nhỏ nhưng rất có chủ ý “Ba Ni cũng có ba người.”
“?” Diệp Gia Dĩnh kỳ quái, “Ở đâu ra ba người? Con sẽ không tính luôn dì Chu Mai chứ? Muốn để cho dì ấy cùng đi?”
“Không có, nữ, đã có mẹ.” Diệp Ba Ni cho rằng mẹ mình không nhận thức rõ ràng.
“Cái gì nữ, con nói dì Chu Mai giống mẹ đều là nữ, cho nên không được phải không?”
“Dạ.”
“Vậy chúng ta liền không có ba người rồi.”
“Còn có chú Hạo Nhiên.”
Diệp Gia Dĩnh không rõ Lý Hạo Nhiên làm sao bỗng nhiên xuất hiện trong danh sách tham gia đại hội thể dục thể thao, chợt nhớ tới Diệp Ba Ni rất biết cách tự mình gọi điện thoại, vội vàng dò hỏi “Chẳng lẽ con tự mình gọi điện thoại cho chú Hạo Nhiên, muốn chú ấy đi cùng với con?”
“Dạ.”
Diệp Gia Dĩnh muốn té xỉu “Bảo bối, chuyện là khi nào? Không phải hôm nay nhà trẻ mới thông báo sao?” Tiểu gia hỏa này thật đúng là phái hành động, tốc độ này thật đúng là quá nhanh rồi.
“Vừa rồi.”
Diệp Gia Dĩnh cũng chẳng quan tâm miệt mài theo đuổi vấn đề này, sau đó lại hỏi “Chú Hạo Nhiên bận rộn nhiều việc, chú ấy đồng ý với con rồi sao?”
“Dạ. Ba Ni chia cho chú ấy bánh ngọt nho khô, chú ấy đi cùng Ba Ni đến đại hội thể dục thể thao.”
Diệp Gia Dĩnh xoa trán, hết cách “Con đúng là có cách.”
Mặt Diệp Ba Ni không chút thay đổi, chớp chớp mắt nhìn Diệp Gia Dĩnh, không một chút nào cảm thấy cách dùng bánh ngọt hấp dẫn một minh tinh điện ảnh nổi tiếng tới nhà trẻ tham gia đại hội thể dục thể thao là có vấn đề gì.
Diệp Gia Dĩnh thương lượng với cậu “Chú Hạo Nhiên bận rộn nhiều việc, không bằng chúng ta hỏi chú Hạ Vũ một chút đi, xem chú ấy có thể đi cùng con hay không?”
Diệp Ba Ni thật sự suy nghĩ hồi lâu, sau đó lắc đầu “Không cần, muốn chú Hạo Nhiên.”
“Tại sao?”
“Cho An Tư Ý cùng mẹ của cậu ấy, còn có cô giáo Triệu nhìn xem.”
Diệp Gia Dĩnh mười phần bất đắc dĩ nhìn con trai bảo bối, cực kỳ hoài nghi cậu mang Lý Hạo Nhiên đi theo là để khoe mà không phải là tham gia đại hội thể dục thể thao. Lại cố gắng thêm một chút “Thật sự không suy xét chú Hạ Vũ một chút sao? Chú ấy rất biết cách chơi cùng các bạn nhỏ.”
Diệp Ba Ni kiên định lắc đầu, “An Tư Ý cùng mẹ cậu ấy, và cô giáo Triệu muốn nhìn chú Hạo Nhiên, không phải chú Hạ Vũ.”
Ngày hôm sau, thời điểm nghỉ trưa, Hạ Vũ mặc bộ đồ tây màu trắng, tay bỏ trong túi quần, rất có phong độ tới trường quay tìm Diệp Gia Dĩnh “Có chuyện muốn nói với em, cùng đi uống ly cà phê được không?”
“Được.”
Chào trợ lý Tiểu Dương, ánh mắt Tiểu Dương cổ quái xem kỹ Hạ Vũ, lặng lẽ hỏi “Tiểu Dĩnh, đây là tại bữa tiệc rượu lần đó cô đả bại lão Hồ, lại đùa giỡn tổng giám đốc Hạ? Cô đúng là tinh mắt, người đàn ông có bộ dáng như vậy, có thể đùa giỡn cảm giác khẳng định rất tốt.”
Diệp Gia Dĩnh đau đầu “Nana, cầu xin cô nhỏ tiếng một chút, ngàn vạn lần đừng để anh ta nghe thấy.”
Tiểu Dương vẫn không buông tha, lôi kéo cô, hỏi: “Có phải rất có cảm giác hay không? Có phải hay không?”
Diệp Gia Dĩnh qua loa “Ừ, đúng đúng.”
Sau đó một đường lấp lấp ló ló lẩn tránh các loại ánh mắt đánh giá đi cùng Hạ Vũ. Tới khu hành chính lầu ba bệnh viện, ở bên quán gần lề đường, ngồi xuống gọi hai ly cà phê.
“Bà nội anh muốn gặp Ba Ni, qua vài ngày nữa là sinh nhật của thằng bé, trong nhà sẽ tổ chức mừng sinh nhật cho thằng bé, đến lúc đó mang Ba Ni đến.”
Diệp Gia Dĩnh trở tay không kịp, trừng to mắt, “Nhanh như vậy? Không phải anh nói sẽ từ từ sao? Hiện tại Ba Ni xem anh là chú Hạ Vũ, mang đến thì muốn giới thiệu thế nào?”
Hạ Vũ cũng phiền “Đại khái là dì Mạc không nhịn được đã nói cho bà nội, bà vội vã muốn gặp Ba Ni, cái này cũng có thể lý giải. Không có việc gì, em cứ mang Ba Ni đến, liền nói là sinh nhật của Tiểu Kỳ, muốn mời thằng bé đến chơi, trước tiên đừng nói cái khác, anh sẽ nói với mọi người trong nhà để mọi người cũng không nên nhiều lời.”
Diệp Gia Dĩnh suy xét hồi lâu mới miễn cưỡng đồng ý “Vậy anh nhất định phải nói rõ ràng với bà nội anh, trước tiên coi Ba Ni là bạn của Tiểu Kỳ mà đối đãi. Thằng bé cực kỳ mẫn cảm, nếu bà nội anh bỗng nhiên gọi thằng bé là cháu chắc, tôi cũng không biết thằng bé sẽ nghĩ như thế nào.”
Hạ Vũ đồng ý “Được.”
Diệp Gia Dĩnh cũng nói với anh “Cuối tuần này nhà trẻ của Ba Ni mở đại hội thể dục thể thao, tôi vốn muốn hỏi anh có thời gian hay không, có đồng ý đi cùng thằng bé hay không.
Hạ Vũ nâng mắt “Đương nhiên, có việc anh cũng sẽ lùi lại, trước tiên đi cùng với thằng bé, nhưng mà em nói ‘vốn’ là có ý tứ gì?”
“Ba Ni đã hẹn Lý Hạo Nhiên đi cùng rồi.”
“Tại sao?”
“Ba Ni tự mình gọi điện thoại cho anh ấy, tìm anh ấy đi cùng.” Nhìn sắc mặt không tốt của Hạ Vũ, có xu thế có vạch đen chảy xuống, liền bổ sung, cực kỳ xin lỗi nói: “Thật ra tôi có mạnh mẽ đề cử anh với Ba Ni, nhưng mà hình như thằng bé cho rằng mang Lý Hạo Nhiên đi càng thêm mặt mũi, kiên trì muốn Lý Hạo Nhiên.”
Sắc mặt Hạ Vũ từ đen chuyển thành xanh “Anh đi!”
Diệp Gia Dĩnh có phần khó xử “Lý Hạo Nhiên đã đồng ý với thằng bé rồi.”
Hạ Vũ kiên trì “Nhà trẻ của Ba Ni hẳn là sẽ không không cho mang thêm nhiều hơn hai người chứ?”
Diệp GiaDĩnh buồn bực, nghĩ thầm ‘thật đúng là không cấm, nhưng mà sẽ rất kỳ cục, giống như Ba Ni có một người mẹ, hai người ba vậy.’