Đoạn Hằng Nghê sắc mặt lập tức biến đen, ở trong núi sai hắn đi bắt cá?
Dập Hoàng muốn làm khó dễ hắn cũng không đến mức dùng thủ đoạn rõ ràng như vậy đi?
Căn bản chính là không thèm kiêng nể gì hắn a.
Nhưng Đoạn Hằng Nghê hắn là loại người nào, hắn sẽ chỉ vì chút chuyện nhỏ này mà bị đánh bại suy sụp sao?
Khuôn mặt nhỏ nhắn cười tủm tỉm gật đầu: “Tốt, Hinh Viêm, người chờ một lát nhé.” Nói xong, rất nhanh xoay người chạy đi.
Dập Hoàng quay đầu nhìn về phía Hà Hy Nguyên, Hà Hy Nguyên hoàn toàn tự hiểu lấy, căn bản không cần Dập Hoàng phân phó: “Ta đi kiếm ít củi.”
Hai tên chướng mắt đã đi rồi, tâm tình Dập Hoàng lập tức tốt, quay đầu ngồi xổm xuống, cười nói với Hạ Hinh Viêm: “Đến, lại cười một cái cho ta xem.”
Mặt Hạ Hinh Viêm lập tức biến đen, giơ tay chụp một phát ở trên đầu Dập Hoàng, lập tức rống lên một chữ: “Cút!”
Xem nàng là cái gì?