Người Tình Tóc Vàng Hư Hỏng Của Em

Chương 2


Chương trước Chương tiếp

" Tại sao trời vẫn còn mưa chứ ? "

Chỉ Tinh lưng đeo ba lô lớn đứng trước quầy ở lầu một , bộ mặt bất đắc dĩ nhìn trời càng ngày càng mưa lớn hơn .

Lúc ăn sáng , cô còn liên tục cầu nguyện đợi chút nữa mưa sẽ ngừng , đáng tiếc là , trời vẫn không đẹp lên , ông trời nhất định đã tính toán ngày hôm nay thống thống khoái khoái cho một trận mưa to .

Cô đã trả phòng xong , nhìn đồng hồ đeo tay một chút , mười một giờ năm mươi phút . Tối hôm cô qua có đến trạm xe buýt gần đây tra qua , biết mười hai giờ đúng sẽ có chuyến xe đi thanh mại , cô cần phải nhanh nhanh xuất phát , bằng không sẽ không kịp nữa .

Vốn là trong túi có một cái ô , bất quá mấy hôm trước khi đi ra chợ chơi đã làm mất , cô lại lười đi mua một cái mới , xem ra bây giờ phải đội mưa đi . Dù sao trạm xe buýt cách nơi này rất gần , cúi đầu xông qua là đến nơi , huống chi hành lí của cô cũng không nhiều , không có vướng víu tay chân . May là làm phụ tá du lịch thì cô có thói quen lưng chỉ đeo một ba lô lớn , bên trong nhét hai cái quần bò cùng vài cái áo T –shirt , quần áo bên người là đủ rồi , đúng không hơn không kém , cho nên đi lại rất nhanh nhẹn .

Kéo nhanh đai an toàn của ba lô trên hai vai , Chỉ Tinh hít sâu một hơi , thấp giọng : " Một , hai , ba , xông lên nào ! "

Cô cuống cuồng chạy vào trong mưa to , liều mình hướng trạm xe buýt mà chạy , không ngờ sau lưng lại truyền đến một hồi tiếng bước chân dồn dập , ngay sau đó , một chiếc ô thay thế ngăn trở những hạt mưa rơi xuống đầu cô , Chỉ Tinh vừa quay đầu lại , chỉ thấy tên đàn ông tóc vàng phòng bên cạnh cười với mình cùng cời mở .

" Ha ha , thật khéo , chúng ta lại gặp mặt ! Mưa rất lớn , hãy để cho tôi tiễn cô một đoạn đường đi ! "

" Không cần , anh cách xa tôi ra một chút được không? " Chỉ Tinh bước nhanh chân đi về phía trước . Thiệt là , cô ghét nhất là loại đàn ông lưu tình khắp nơi này , ông trời đang trêu đùa với cô sao ? Vì sao mặc kệ cô chạy đến đâu , người này đều cũng giống như cái đuôi dán chặt cô không tha vậy ? Thật đáng ghét .

Cô lấy tốc độ nhanh nhất nhảy vào trạm xe buýt , không ngoài ý , toàn thân đều đã ướt đẫm . May mắn ba lô là chất liệu gỗ không thấm nước , bên trong quần áo sẽ không ẩm .

Elvis cũng nhảy vào trạm xe buýt, phong độ nhẹ nhàng từ trong ba lô của mình lấy ra một cái khăn lông lớn sạch sẽ đưa cho cô .

" Lau khô nhanh lên , bằng không để vậy sẽ bị cảm đấy. " Mái tóc đen của cô bị mưa làm ướt , mềm mại dán lên gương mặt , thoạt nhìn khiến cô tăng thêm một hương vị điềm đạm đáng yêu , bất quá , cặp mắt trong suốt như thủy tinh kia vẫn là phun ra ngọn lửa phẫn nộ …. Ha ha , Elvis ý cười càng đậm , xem ra , tiểu mỹ nhân này thực sự chán ghét hắn !

Chỉ Tinh cũng không tiếp nhận khăn lông của hắn , hai mắt lạnh lùng nghiêm nghị trừng lên : " Anh đi theo tôi là gì ? "

" Tôi không có đi theo cô ! " Elivis lấy khăn mặt lau khô tóc , tiêu sái mỉm cười . “Nơi này là trạm xe buýt , ai cũng có thể đến chờ xe đi?”

Trên thực tế , hắn xuất hiện ở đây đương nhiên không phải trùng hợp , từ lúc mỹ nhân đi ăn sáng hắn đồng thời cũng đã mua chuộc được nhân viên phục vụ , hỏi ra danh tính của cô , cũng biết được cô đến từ Đài Loan . Hắn xin nhân viên phục vụ đặc biệt lưu ý đến nhất cử nhất động của cô , cho nên Chi Tinh đi tới quầy trả phòng thì Elvis mới có thể lập tức nhận được thông báo của nhân viên phục vụ , nhanh chóng thu dọn hành lý rồi đi trả phòng , đi theo sau lưng cô .

Đúng vậy , hắn đã hạ quyết tâm đi theo tiểu mỹ nhân này . Cô đi chỗ nào , hắn liền đi theo chỗ đó , ngoại trừ hắn đối với chuyện tối ngày hôm qua cực kì không yên tâm , nhấy định phải giải thích thật tốt với cô , khiến cô hoàn toàn hết giận ra , còn bởi vì hắn rất khó kháng cự hơi thở đặc thù phát ra từ người cô . Trên người cô có một luồng hỗn hợp vừa thần bí lại vừa đơn thuần , khiến cho hắn bị hấp dẫn , như thế nào cũng không cách nào dời mắt được .

Nhàm chán! Đê tiện !Ngụy biện ! Chỉ Tinh vừa nhìn thấy hắn ba lăng nhăng lưu manh tươi cười liền tức khí , bất quá … Quên đi , dù sao đúng thật là trạm xe buýt ai cũng có thể tới . Cô chỉ hy vọng chính mình sau khi đến thanh mại , tên quỷ chán ghét này liền biến mất không thấy nữa .

Từ trong ba lô lấy ra một cái áo khoác mỏng , Chỉ Tinh loạn xạ lau mái tóc dài ướt đẫm của mình . Thật là xui xẻo , đến Thái Lan nhiều ngày như vậy , lần đầu tiên gặp ngày mưa to như thế , vốn cho rằng mưa rơi một chút là hết , không nghĩ tới mưa càng lúc càng lớn .

Chỉ Tinh cảm thấy được đều là cái người chán ghét bên cạnh làm hại , chỉ cần vừa gặp phái hắn , cô liền cả thân trên dưới đều ướt . tối hôm qua bị hắn hại cả bát kem tươi hất vào làm ướt người , sáng nay hắn mang theo công lực càng càng hơn , không chỉ hại cô quần áo đều ướt , còn hại cô từ đầu đến chân , cả đáy giày cũng ướt đẫm , thật đáng ghét !

Mua vé xong , Chỉ Tinh nhảy lên xe buýt , tìm một chỗ ngồi xuống , xe buýt đúng mười hai giờ xuất phát . Không biết có phải hay không gặp được Thái Lan đúng mùa du lịch , chỉ không lâu sau trên xe buýt đã chật ních hành khách , đủ loại ngôn ngữ , tiếng Đức , tiếng Pháp , tiếng Nhật , tiếng Tây Ban Nha … Ngôn ngữ bất đồng bay đầy trời , mọi người đi du lịch đến từ khắp nơi trên thế giới thân thiện thảo luận lộ trình ngày hôm nay , cùng nhau trao đổi thông tin du lịch .

Chen chúc ác ! Chỉ Tinh luôn cố gắng lui người về bên phải , bất quá ,trên ghế ngồi bên trái kia có một nam nhân cao lớn đang cố chen chúc lại đây , với trực giác của phụ nữ cho cô biết – đối phương dường như có ý xấu ! tên đàn ông đấy chẳng những cố gắng chen lại đây , bàn tay to của hăn còn cố ý đặt lên bắp đúi của cô , chỉ cần lái xe một lần phanh lại , hắn liền giả vờ lơ đãng đụng phải bắp đùi của cô .

“A~~”

Lái xe lúc này lần nữa phanh gấp , bên trong xe vang lên tiếng thét chói tai , người đàn ông kia mắt thấy thời cơ tới , mở rộng hai tay , giả vờ người mình bị mất cân bằng , cả người hướng Chỉ Tinh mà bổ nhào tới !

“A!” Chỉ Tinh sợ hãi kêu , thời điểm ngàn quân nguy kịch ( ngàn cân treo sợi tóc) cô cảm thấy có người đem cô ôm vào , cô ngã vào một lồng ngực dày rộng ấm áp , dễ ngửi được hơi thở ấm áp của đàn ông vay quanh dừng ở cô .

Sau khí lấy lại tinh thần , chỉ thấy người đàn ông tóc vàng kia chặt chẽ ôm cô , trong đôi mắt lửa cháy rực hung hăng trừng mắt vào tên đàn ông bên cạnh cô .

Elvis giọng điệu mãnh liệt nói : “Tiên sinh , phiền ông ngồi dịch ra chỗ khác một chút ! Ông chen chúc lại đây , sẽ khiến bạn gái của tôi rất không thoải mái. Nếu ngại chố quá nhỏ , ở phía sau vẫn còn chỗ trống.” Hắn chỉ ở phần đuôi xe ở chỗ xa , trên xe rõ ràng còn có chỗ trống , mẹ nó chứ luôn hướng về phía Chỉ Tinh mà chen chúc ? Loại đàn ông này vừa nhìn là biết không tốt!

“À…” Tên đàn ông cao lớn mắt thấy người tóc vàng này dáng người so với hắn còn cường tráng rắn chắc hơn , ánh mắt ác liệt sắc bén khiến hắn sợ tới mức da đầu run lên , bởi vậy thức thời đứng lên , cười khan nói : “Được , được , tôi lập tức đổi chỗ ! ha ha , thì ra phía sau còn có chỗ ngồi ? Tôi cũng không có chút ý đến nha !” Nói xong , nhanh như chới rời khỏi .

Nguy cơ giải trừ .

Elvis kéo Chỉ Tinh ngồi xuống còn chính mình thì ngồi bên cạnh bảo vệ , không cho bất kì người đàn ông nào có cơ hội tiếp tục thừa cơ cợt nhả cô .

Hắn quay đầu đối mặt với Chỉ Tinh , vẻ mặt trang nghiêm khi nãy đã tan vào hư không ,thay vào đó là tiêu sái ý cười , Hắn từ trong ba lô lấy ra hai lon cà phê nóng hắn mua trước khi lên xe , đưa cho Chỉ Tinh một lon .

“Trời mưa lớn như vậy , người đều ướt cả , gió thổi tới sẽ lạnh uống chút cà phê cho ấm người đi.”

“Tôi …” Chỉ Tinh vốn định cự tuyệt , một lúc sau vẫn là cầm lấy cà phê . “Vừa rồi cám ơn anh.”

Tuy rằng bản thân chán ghét loại đàn ông hoa tâm ( phong lưu đa tình) , nhưng mà việc hắn vừa cứu cô là sự thật nên cám ơn chính là đạo lý thứ yếu .

“Việc nhỏ , không đáng nhắc đến . Đúng rồi , tôi còn chưa chính thức giới thiệu . Tôi gọi là Elvis , định cư ở đảo Bali , còn cô ?”

“Tôi ?” Nếu đối phương tự nhiên rộng rãi như vậy , Chỉ Tinh cũng không thể tỏ vẻ không phóng khoáng . “Tôi tên là Nguyễn Chỉ Tinh , đến từ Đài Loan , là một hướng dẫn viên .”

“Cô là hướng dẫn viên à?” Hắn lộ ra ý hứng thú tươi cười “Vậy nhất địnhlà một nghề nghiệp rất thú vị ?”

“Cũng được . Đúng rồi , anh một mình đáp xe buýt đi thanh mại sao ? Sao không thấy bạn gái của anh ?” Chỉ Tinh nhìn hắn ánh mắt vẫn còn chút đề phòng , dù sao người này đối với cô mà nói vẫn xem như là người xa lạ , hơn nữa cô cũng không quên hắn là hoa đã có chủ , cô tuyệt đối không thể cùng hắn thân cận quá để tránh cô gái kia sau khi nhìn thấy lật úp cả bình dấm chua .

“Bạn gái ? Tôi không có bạn gái.” Ánh mắt Elvis kiên định trong suốt nhìn thẳng cô . “Cô gái hôm qua cùng với tôi cãi lộn tên là Catherine , quan hệ của tôi với cô ấy rất đơn thuần . Chúng tôi cùng nhau lớn lên , bố mẹ của cô ấy với bố mẹ tôi là bạn thân , cho nên hàng năm hai nhà đều sẽ tụ họp nhiều lần.”

“Hồi nhỏ tôi thường thường cùng cô ấy cãi nhau ầm ĩ , chỉ có điều từ mười năm tuổi , cũng chính là lúc tôi phát hiện Catherine đối với tôi ôm chặt tình cảm khác thường , tôi liền dùng hết khả năng tránh né cô ấy , hơn nữa đã sớm nói rõ nhiều lần – cả đời này ,làm bạn có thể nhưng cô ấy không phải người phụ nữ thích hợp với tôi , tôi cũng không phải người đàn ông thích hợp của cô ấy , tôi luôn luôn khổ khuyên cô ấy không cần lãng phí thời gian trên người tôi , nên đi theo đuổi người khác . Nhưng mà , cứ việc gì tôi đều nói toạc miệng , cây ấy lại không chịu tin tưởng tôi không thích , chỉ cần có cơ hội liền chạy đến tìm tôi.”

Hắn nhún nhún vai , tự giễu mỉm cười nói : “Giống lần này , tôi đến Thái Lan du lịch , vốn dĩ ngay cả mẹ của tôi cũng dấu diếm cho , chỉ sợ mẹ của tôi chịu không nổi Catherine làm nũng , làm lộ hành tung của tôi , sau đó là đến cha tôi đem lộ trình nói cho mẹ tôi biết , cho nên Catherine mới có thể từ chỗ mẹ tôi lấy được tin tức , chạy đến Thái Lan tìm tôi .”

Đôi mắt màu lam ngọc của hắn lóe sáng , tao nhã mỉm cười nói : “Chuyện tối ngày hôm qua thực sự xin lỗi , dù tôi vội vã muốn thoát khỏi Catherien thế nào đi nữa cũng không nên đem cô kéo vào truyện xấu này , thật sự rất xin lỗi.”

Mỹ nam anh tuấn lại nhiều lần trịnh trọng nói xin lỗi , lửa giận ở đáy lòng Chỉ Tinh cũng dần dẫn tắt . Quên đi , dù thế nào đi nữa hắn cũng đã giải thich , hơn nữa đây cũng không phải việc quan trọng gì , cho nên cũng vẫn là hào phóng một chút tha thứ cho hắn đi , như vậy mới không ánh hưởng đến tâm tình tiếp tục đi du lịch của cô.

“Không sao.” Cô nhún nhún vai.

Mắt thấy cô thần sắc hơi nguôi giận , bộ dạng không hề một bước cự người ngoài ngàn dặm ( không cự tuyệt), Elvis nhanh chóng nắm bắt cơ hội , tiếp tục cùng cô bắt chuyện : “Đúng rồi , cô nói nghề nghiệp của cô là hướng dẫn viên , nếu vậy , cô nhất định đã du lịch qua rất nhiều quốc gia , chỗ nào gây cho cô ấn tượng sâu sắc nhất vậy?”

Chỉ Tinh thoáng trầm tư rồi trả lời hắn : “Quốc gia gây cho tôi ấn tượng sâu sắc có rất nhiều ! Tôi thực sự thích đến một nơi có lịch sử , cổ xưa chưa hoàn toàn bị văn minh tây phương ô nhiễm . Có một lần đến Budapest ở Hungary , lần đó ấn tượng cũng rất đặc biệt , tôi thích đứng ở trên cầu cổ xưa khi hoàng hôn trông về tòa pháo đài cổ ở phía xa.

Elvis lập tức tiếp lời ; “Thật sao ? Tôi cũng rất thích thưởng thức pháo đài cổ! Nhất là cái loại tường ngoài có chút loang lổ , tràn ngập nét cổ kính…”

Đoạn đường kế tiếp , hai người thân thiện trò chuyện .

Elvis nói rất khéo , hắn ăn nói dí dỏm chọc cho Chỉ Tinh mấy lần bật cười to , hai người nói chuyện phiếm trên xe buýt chậm rãi hướng thanh mại chạy tới …

Đến nơi , một đám người nối đuôi nhau xuống xe.

Elvis nói với Chỉ Tinh : “Bởi vì nơi này khách đến thăm quan ngày càng nhiều , cho nên nơi đây trị an đã đến mức đèn đỏ , thường hay có người bị cướp giật , cô tốt nhất cẩn thận một chút , cố gắng hết sức đi sát tôi , không nên một thân một mình đi lại .” Cô gái này tuy rằng cá tình độc lập nhưng cô dù sao cũng chỉ là một cô gái nhỏ yếu , hắn lo lắng cô một mình xông loạn khắp nơi .

Kỳ thật . trước khi xuống xe cô đã nhìn thấy chỗ gần trạm xe buýt có rất nhiều người thoạt nhìn chơi bời lêu lổng đứng xung quanh , ánh mắt của bọn họ lóe lên vẻ tính kế . Dựa vào kinh nghiệm du lịch nhiều năm , Chỉ Tinh có thể phán đoán được người nào là tên móc túi . Nhìn ra được , nơi này có rất nhiều tên móc túi , nhưng mà , cô tin tưởng bản thân chỉ cần cẩn thận , cử chỉ khiêm tốn chút , có lẽ không có vấn đề gì .

Xuống xe buýt , Elvis để Chỉ Tinh đứng ngay trung tâm trạm xe buýt , nơi đèn đuốc sáng trưng . “Bên này chắc là an toàn , cô ở chỗ này chờ tôi một chút , tôi đi đến quầy thông tin du lịch hỏi một ít tin tức , lập tức quay lại .” Sau khi nói xong , hắn liền không lãng phí thời gian chạy đến chỗ quầy thông tin du lịch .

Bởi vì hắn muốn đi hỏi quầy thông tin ở một chỗ khác , hắn cảm thấy loại chân chạy hỏi thăm này , phí sức lực , chỉ một mình hắn đi là được , không muốn cho Chỉ Tinh đi theo hắn chạy tới chạy lui khắp nơi mệt nhọc . Huống hồ , ở giữa trạm xe buýt đèn đuốc sáng trưng hẳn là an toàn không có gì đáng ngại .

Chỉ tinh lặng lẽ ngồi một chỗ chờ hắn . Người đàn ông này còn quan tâm săn sóc , ít nhất , bây giờ quan điểm của cô đối với của hắn đã trở nên tương đối khá . Bất quá , cô lập tức tự nhắc nhở bản thân , mặc kệ hắn là dạng đàn ông gì , đều cùng cô không quan hệ . Hơn nữa , xưa nay vốn độc lai độc vãng , cô còn ưu thích đi lại một mình , mặc dù hắn đã làm sáng tỏ rằng Catherien không phải bạn gái của hắn , nhưng điều này có lẽ chỉ là đơn phương nói mà thôi , ai biết được chân tướng sự tình thật như thế nào?

Tóm lại , cô đến Thái Lan là vì muốn ổn định lại tâm tình , nghỉ phép chữa thương , không muốn lại phải nghĩ nhiều về chuyện khác , vấn đề tình cảm của người khác đối với cô không có quan hệ .

Linh linh ~

Di động vang lên , tiếng chuông này là tiếng chuyên dụng của người nhà , Chỉ Tinh vội vàng từ trong ba lô lấy điện thoại ra cầm lên nghe .

“A lô ?”

Cô vừa mới lên tiếng , thanh âm lo âu của mẹ liền truyền tới .

“Chỉ Tinh , con còn ở Thái Lan sao ?”

“Đúng ạ !” Bởi vì tín hiệu có chút yếu , Chỉ Tinh cầm lấy ba lô , hướng đến chỗ trống trải , hi vọng tín hiệu sẽ tốt hơn một chút .

Mẹ cô giận dữ nói : “ Ai , mấy ngày nay mẹ suốt ngày nhận được điện thoại của Tín Triết gọi tới . Con gái à , con không phải nói hắn đã đồng ý chia tay sao ? Vì sao còn gọi điện suốt đến nhà vậy ? Tối hôm qua , hắn uống say sau đó gọi tới đây , khi đó đã là rạng sáng , mẹ với cha con vừa ngủ dậy sớm , điện thoại đột nhiên vang lớn , khiến hai người chúng ta hoảng sợ , nghĩ đã xảy ra chuyện gì rồi !”

Cái gì ? Chỉ Tinh tức giận , cô không nghĩ rằng Trang Tín Triết lại có thể gọi điện thoại đến nhà bố mẹ mình quấy rầy !

Chia tay là chuyện của hai người , bất kể thế nào , hắn cũng không nên nửa đêm gọi điện đến quấy rỗi cha mẹ cô , thật sự là thái quá .

Mẹ cô tiếp tục nói : “Chỉ Tinh , Tín Triết uống rượu , hắn không biết con xuất ngoại , tưởng con ở nhà , một mực gào thét đòi con đến nghe điện thoại , nói cái gì hắn với con trong lúc đó không thể cứ như vậy chấm dứt , hắn còn nói con thật sự là tâm địa sắt đá , hắn yêu con , con lại tà nhẫn chia tay , căn bản chính là đùa bỡn tình cảm của hắn , hại hắn giờ sống không bằng chết …”

Cái gì ? Trang Tín Triết lại còn nói cô đùa bỡn tình cảm của hắn ? Nghe vậy , Chỉ Tinh cảm thấy một cỗ lửa giận hướng thẳng đến ót não , cái quái gì ? Thỏa thuận chia tay là cả hai người đều đồng ý , hắn làm sao có thể đi gây rối cha mẹ cô , thậm chí còn ăn nói bừa bãi , còn nói bậy ? Nếu cô muốn đùa bỡn tĩnh cảm của hắn , sẽ phải dùng thới gian lâu như vậy không ngại phiền toái theo sát hắn khai thông , muốn hắn thấy rõ giữa hai người có vấn đề khó giải quyết sao ?

Mẹ cô tiếng nói tràn ngập lo âu cùng tức giận : “Hắn say vô cùng , hồ ngôn loạn ngữ , lại còn nói nguyên nhân con vứt bỏ hắn là bởi vì cùng người khác vui vẻ ! Hắn nói cuộc sống riêng tư của con thực thối nát , trong lúc cùng hắn qua lại còn cùng người đàn ông khác quan hệ lung tung , thật sự là tức chết mẹ ! Con gái mẹ sinh ra , mẹ rất rõ con tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện này , nhưng nếu Trang Tín Triết chạy đi nói lung tung với người khác , chẳng phải danh dự của con sẽ rất tổn hại sao .”

Cái gì ? Hắn cư nhiên còn bịa đặt vu khống cô , nói cuộc sống riêng tư của cô thối nát ? Cầm lấy di động , Chỉ Tinh tức giận đến mức cả người run rẩy . Cô thật khô nghĩ tới Trang Tín Triết quá trớn đến như vậy , gọi di động không thấy cô trả lời , lại có thể chạy đi quấy rồi cha mẹ cô , còn vũ nhục danh dự của cô , thật sự quá ghê tởm!

“Con gái à , các ngươi hiện tại là xảy ra chuyện gì ?” Mẹ cô giọng điệu nghe thực phiền não .

Chỉ Tinh bắt buộc bản thân trấn tĩnh lại . “Mẹ , đừng lo lắng , có thể hắn nhất thời không chấp nhận được sự thật chia tay , con sẽ gọi điện thoại cho hắn , tiếp tục cùng hắn nói rõ . Sau này hắn còn tiếp tục gọi đến nhà , hai người thấy hắn gọi điện có biểu hiện gì cũng đừng có tiếp , không cần để ý đến hắn . Đúng rồi , con nghĩ buổi tối trước khi đu ngủ , hai người đem dây điện thoại nhổ là được , nếu thực sự khẩn cấp , con sẽ bay về .” Cô tức giận Trang Tín Triết , hắn dựa vào cái gì đem cuộc sống của người nhà cô làm loạn ?

“ Mẹ biết rồi , mẹ phải nói với cha con , một mình con ở bên ngoài nhớ cẩn thận chút nha !”

“Mẹ , con biết rồi , tạm biệt.”

Nói điện thoại xong , sắc mặt Chỉ Tinh rất khó coi . Trước khi rời khỏi Đài Loan , cô cho là mình đã đem truyện này hoàn toàn xử lý tốt , Trang Tín Triết rõ ràng cũng chính mồm đồng ý với cô , hắn hiểu hai người thực sự tiếp tục không được nữa , sau khi chia tay nam hôn nữ gả đều không dính dáng gì , hắn còn nói bản thân đã sớm bị trưởng bối kéo đi xem mắt nhiều thục nữ danh giá , hắn nên gần nhất liền tiến hành đám hỏi với nhà giàu !

Như vậy , hắn rốt cuộc dựa vào cái gì lại gọi điện thọai đến làm loạn , thậm chí loạn đến cha mẹ cô vậy , còn ra ác nói vu khống cô , bôi nhọ sự trong sạch của cô nữa ? Thật sự là rất tồi tệ !

Lúc này , có hai gã đàn ông lén lút tránh ở chỗ tối tăm đánh giá Chỉ Tinh đang lửa giận ngút trời , thấy cô đang nổi nóng , không có phòng bị , một tên đối mắt ra hiệu , sau đó , bọn hắn dùng tốc độ nhanh như chớp hướng cô tiến đến .

Ngay khi Chỉ Tinh ý thức được chuyện đang phát sinh , đã không còn kịp rồi . Cô nắm chặt lưng ba lô của mình , nhưng tên cầm đầu lại hung tợn đẩy cô ra , một tên khác thừa dịp loạn cướp đi ba lô của cô .

Chỉ Tinh hô to : “Cướp giật ! Cứu mạng !”

Lúc này , một tên trong đó quay đầu lại , thô bạo hơn đấy cô một cái , trọng tâm không ổn cô nhất thời té ngã trên đất , cánh tay đều bị mài xuống trầy da , bắp chân cũng có thương tích .

“Chỉ Tinh” Ở một bên khác Elvis đang hỏi thăm thông tin du lịch nghe được tiếng của cô , cực kỳ gấp gáp chạy tới , hắn bước đi như bay nhằm phía hai tên kia , muốn cướp lại ba lô của cô , như thật đáng tiếc , hai người kia đã nhanh chóng nhảy lên một cái xe máy , mãnh liệt thúc chân ga nghênh ngang rời đi .

“Cô không sao chứ ?” Elvis nhanh chóng chạy về bên người cô , kiểm tra cô có bị thương không . “Không xong , tay cô chảy máu rồi .”

Chỉ Tinh oán hận mắng :” Đáng ghét , bọn chúng chạy mất rồi ! Bọn chúng cướp đi ba lô của tôi , trong ba lô còn có một chút tiền , tôi phải đuổi theo bọn chúng !” Cô giãy dụa muốn đứng lên .

“Bình tĩnh một chút .” Elvis bắt lấy tay cô , lý trí phân tích nói : “Cô cũng thấy đấy , bọn chúng đã sớm cưỡi motor chạy rồi , đuổi không kịp . Hiện tại quan trọng là hộ chiếu của cô cùng thẻ tín dụng còn hay không ? Có bị cướp đi không ?”

“Không có …” Chỉ Tinh thở gấp một hơi sau mới trả lời . “ Giấy tờ quan trọng cùng thẻ tín dụng của tôi vẫn còn ở trên người .”

Đây là thói quen tốt khi đi du lịch một mình của cô , nhất định phải mang một cái túi mỏng đeo ở bên người để đồ bên ngoài che đi , hộ chiếu cùng thẻ tín dụng đều được đặt trong túi nhỏ này . Như vậy ngộ nhỡ bị cướp , tổn thất cùng lắm củng là tiền mặt hoặc một sản phẩm của 3C mà thôi , sẽ không có tổn hại lớn .

Túi nhỏ để bên người bên trong có mấy tờ đô la mệnh giá lớn , trong túi quần bò còn có một chút tiền giấy Thái Lan , cho nên cô không đến mức rơi vào cảnh không có đồng nào trong túi . Với cả, điện thoại di động của cô còn cầm trên tay , xem như trong trong cái rủi có cái may .

Về phần ba lô bên trong có mấy cái camera cùng một ít tiền mặt còn có mấy bộ quần áo đẹp , ai … Cũng đành nghe theo mệnh trời thôi .

Nhưng mà , cô rất luyến tiếc mấy cái camera ! Camera bị cắp là việc nhỏ , đau lòng chính là mấy tấm ảnh mà cô chụp mấy ngày nay đều tan thành bọt nước , ai ~~

Elvis thở ra một hơi lớn ( thở phào nhẹ nhõm) “Thật tốt quá! Chỉ cần còn hộ chiếu và thẻ tín dụng vấn đề sẽ không lớn . Tôi mới vừa nhìn thấy bên cạnh trạm xe buýt có cục cảnh sát , chúng ta trước tiên đi ra đấy báo án ! cẩn thận một chút , tôi đỡ cô.”

Báo án xong , hai người đi khỏi cục cảnh sát , Elvis chỉ vào một khách sạn phía trước nói : “ Khách sạn này thoạt nhìn cũng không tệ lắm , hiện tại cũng đã gần tối , không bằng chúng ta hôm nay ngủ lại đây một đêm ?”

Chỉ Tinh yên lặng nhìn khách sạn , ừm , quy mô cũng không tính là nhỏ , toàn thể kiến trúc rất tao nhã , vừa nhìn là biết từng gian phòng trong đó rất tiện nghi , ít nhất cũng phải hơn năm trăm tiền thái . Nhưng mà … cô hiện tại rất nghèo , tuy rằng trên người còn có chút tiền mặt nhưng vẫn là cần tiết kiệm một chút mới được .

“Không được .” Cô lắc đầu . “ Anh đi vào checkin đi , tôi muốn đi tìm chung quanh đây , anh đừng lo lắng cho tôi .” Cô hy vọng có thể tìm được một gian phòng năm trăm tiền thái trở xuống , đương nhiên , nếu có ba , bốn trăm , cho dù có chút sơ sài , cô cũng có thể chấp nhận.

Cô xoay người còn muốn chạy , Elvis liền ngăn cô lại , ánh mắt thâm trầm nhìn cô . “Vì sao không muốn ở cùng khách sạn với tôi ? … Tôi hiểu được , cô có phải là lo không đủ tiền ? Không sao cả , tôi có khả năng …”

“Không !” Hắn còn chưa nói xong , Chỉ Tinh vẻ mặt cự tuyệt . “Tôi hiểu ý tốt của anh nhưng tôi không có ý định vay tiền anh , thực tế , trên người tôi còn có một ít tiền mặt , chỉ là cần liệu cơm gắp mắm ( tùy theo mức thu mà tiêu dùng ) , cố gắng tiết kiệm một chút .” Cô còn tính muốn ở lại Thái Lan chơi vài ngày , nếu một hơi tiêu hết quá nhiều tiền , lộ trình kế tiếp làm sao bây giờ ?

Nghe vậy , Elvis rất khổ não . “ Nói là cho cô mượn , cô có thể trả tiền tôi sau ! Chỉ Tinh , chúng ta bây giờ cũng coi như là bạn bè , bạn bè bên ngoài nhân tiện giúp đỡ nhau , chẳng nhẽ cô ngay cả một chút chuyện nhỏ như vậy cũng phải cùng tôi tính toán rõ ràng sao ?”

Chỉ Tinh thái độ không chút lung lay . “Thật xin lỗi , tôi biết anh muốn giúp tôi , có điều đây là nguyên tắc của tôi , tôi hi vọng những lúc bình thường có thể cố gắng hết sức không vay tiền của người khác . Thành thật nói cho anh biết , trên người của tôi tiền mặt có cũng không gọi là nhiều , cho nên phí ăn ở dùng một đêm tuyệt đối không thể vượt quá năm trăm tiền thái .” Năm trăm chính là cực hạn của cô , vượt quá tuyệt đối không được .

Elvis nắm thời cơ : “Được , chúng ta đi vào hỏi một chút , nếu vẫn là năm trăm một phòng , chúng ta liền ngủ ở khách sạn này . Qua việc bị cướp giật hôm nay , cô cũng biết vùng này trị an rất đáng lo , khách sạn này thu phí có lẽ cao hơn một chút , nhưng nhìn ra được nó quản lý vẫn còn chặt chẽ hơn , tính an toàn so với những khách sạn trong hẻm nhỏ thì vẫn hơn .”

Lời nói này đánh động Chỉ Tinh . Ừm … Kỳ thật hắn nói rất có lý , có lẽ cô có thể đi trong hẻm nhỏ tìm được một khách sạn , nhưng , chẳng may nửa đêm phát sinh tình huống gì … Cô phút chốc rùng mình một cái . Ngày hôm nay bị cướp vẫn còn bao phủ trong lòng cô , cô biết tốt nhất phải biết điều bảo vệ mình , không nên tiếp tục đem mình đẩy đến bờ vực nguy hiểm .

“Được , đi vào trước hỏi giá vậy.” Chỉ Tinh gật đầu đồng ý đề nghị của hắn .

Tiến vào khách sạn hỏi qua , rất may mắn còn thừa lại hai phòng năm trăm tiền thái , Elvis lập tức đặt phòng . Kỳ thật với tài lực của hắn , có thể ở một căn phòng cao cấp , bất quá hắn lo lắng tách khỏi cô gái nhỏ này quá xa , hắn hy vọng có thể ở bên cạnh cô , bất cứ lúc nào cũng có thể bảo vệ cô .

Phòng ở tầng hai , Elvis đỡ Chỉ Tinh chân bị thương đi tới cửa , sau khi giúp cô mở cửa phòng chính mình đi vào bên trong trước kiểm tra phòng tắm cùng ban công không có vấn đề gì , cũng không có ai khả nghi trốn bên trong mới lui ra cửa phòng đi tới bên cạnh cô .

“Giằng co một ngày , cô nhất định mệt muốn chết rồi , trước tiên tắm rửa , nghỉ ngơi một chút đi , phòng của tôi ngay bên cạnh , có vấn đề gì thì qua tìm tôi.” Hắn nghĩ nghĩ , lại mở miệng . “Đúng rồi , đưa điện thoại di động của cô cho tôi.”

“A? Di động?” Chỉ Tinh nhất thời phản ứng không kịp , ngây ngốc đưa điện thoại ra .

Elvis tươi cười cầm lấy điện thoại di động của cô , sau khi bấm số gọi cho mình thì trả lại cho cô . “OK , bây giờ cô có số điện thoại của tôi . Đồng ý với tôi , nếu có chuyện gì phát sinh , ngàn vạn lần không cần cậy mạnh , nhất định phải cho tôi biết trước tiên , biết không ?”

Hắn quả quyết mà tràn đầy nhu tình , ánh mắt màu lam phảng phất mang theo sức quyến rũ , khiến cô phát hiện mình không hề kiên cường giống như bản thân vẫn nghĩ . Kỳ thật , thỉnh thoảng ý lại vào bạn bè một chút cảm giác cũng không tồi .

Elvis lộ ta vẻ tươi cười như ánh mặt trời . “Đợi chút nữa tôi tới đón cô đi ra ngoài ăn tối.”

Chỉ Tinh vào phòng , mệt mỏi đem mình tung lên giường lớn . Ai ~ thật là ngày xui xẻo mà ! Làm thế nào lại để bị cướp mất ba lô chứ ? Nói đi nói lại , đều là cô sơ ý , trước đấy Elvis rõ ràng đã nhắc nhở cô ở đây trị an không tốt , kêu cô không được đi lung tung , ai biết cô nhất thời khinh suất , đi ra chỗ khác nghe điện thoại , qua nhiên liền xảy ra chuyện .

Ngoại trừ tổn thất một số tiền mặt ra , chính là đồ quần áo thay của nàng toàn bộ đều mất . Đúng rồi , vừa rồi đi qua quầy ở tầng một cô chú ý tới quầy bên cạnh có một cửa hàng nhỏ , bên trong bán mấy áo T – shirt cùng quần đùi , còn có mấy bộ đồ truyền thống Thái Lan , ngay cả đồ chống nắng cùng kem đánh răng , bàn chải đánh răng , với mấy thứ dưỡng phẩn đều đầy đủ cả .Xem ra côn cần phải xuống lầu chọn mua một ít đồ vật , ít nhất phải có quần áo cùng kem đánh răng , bàn chải đánh răng mới được .

Vào phòng tắm dùng nước rửa mặt xong , cô chuẩn bị ra khỏi cửa thì một hồi gõ cửa vang lên , cô nghe được ngoài cửa có tiếng đàn ông quen thuộc truyền vào .

“Là tôi , tôi vào bên trong được không ?”

Chỉ Tinh lập tức mở cửa phòng , chỉ thấy Elvis trên tay mang theo một túi nhựa lớn còn có ba lô du lịch .

Elvis đi vào , đem gói to cùng ba lô đặt trên bàn trà . “Tôi phát hiện tầng một có bán quần áo , nhân tiện thay cô chọn mấy bộ , có điều quần áo nơi này chất liệu không được tốt lắm , cô cứ mặc tạm một chút ! Tôi còn mua vật dụng chống nắng , Thái Lan mặt trời rất nóng , tuyệt đối không thể quên chống nắng .”

Tiếp theo hắn lại chỉ vào chiếc túi màu đen . “ Đây là ba lô tôi đã dùng , vốn định là đựng đồ mua được , trước mắt không cần dùng đến , đem cho cô sử dụng đi!”

Chỉ Tinh bất ngờ , cô tưởng rằng người đàn ông này sau khi về phòng của mình sẽ nghỉ ngơi , không nghĩ tới hắn lại trực tiếp đi xuống tầng giúp cô mua đồ , còn mua một đống lớn . Cô nhìn , tổng cộng có năm cái áo T – shirt , hai cái quần dài , còn rất cẩn thận chọn quần dài một cái màu sáng một cái màu tối , một cái váy dài , một cái áo tây nhỏ màu táo xanh , còn có một váy liền thân mỏng của Thái Lan con gái rất thích mặc , cùng với đồ dùng rửa mặt , khăn mặt , đồ chống nắng , lợi hại nhất chính là , hắn lại có thể ngay cả son dưỡng môi cũng mua .

Người đàn ông này … Vì sao đối với cô tốt như vậy ? Hơn nữa quan tâm như thế ,sớm từng bước chuẩn bị những đồ vật mà cô cần .

“Cám ơn anh …” Mọt cảm giác mãnh liệt rung động đánh vào lòng của cô , Chỉ Tinh tâm hoảng ý loạn , không dám phân tích trạng thái của mình vào giờ phút này , cũng không dám nhìn thẳng mắt hắn , đành phải vội vàng tìm tiền . “Tổng cộng bao nhiêu tiền ? Tôi trả cho anh .”

Elvis cười cười , chặt chẽ ấn tay cô lại . “Này ! Tôi biết cô nhất định sẽ kiên trì phải trả tiền , cho nên tôi cũng sẽ không cùng cô tranh , chỉ có điều , hiện tại đang trong thời kì đặc biêt , cô cũng có thể hay không thả lỏng một chút không cần tiếp tục cậy mạnh ? Sau khi quay về Đài Loan đem tiền đưa tôi là được rồi , tôi sẽ cho cô chuyển tiền vào tài khoản ở nước ngoài của tôi , OK ?”

Hắn đem hóa đơn mua hàng giao cho cô , nói tiếp : “Hóa đơn trực tiếp đưa cho cô , như vậy có phát sinh chuyện gì cô cũng không cần lo lắng được chứ ?”

Thực ra , hắn căn bản không muốn lấy tiền của cô , nhưng mà đáy lòng hiểu được , cô gái này tính tình quật cường , nếu không làm như vậy , cô tuyệt đối sẽ không nhận ý tốt của hắn .

Chỉ Tinh ngơ ngác nhìn hắn , cô biết người đàn ông này rất có hứng thú đối với cô , hắn muốn theo đuổi cô , nhưng là … cô rất bối rối . Mới vừa chấm dứt một đoạn tình cảm hơn nữa là trong bầu không khí không thoải mái mà chấm dứt … Có thể nói , còn chưa chấm dứt hẳn , còn có chuyện chờ cô xử lý , cho nên giờ phút này cô sợ nhất việc người khác đối xử tốt với cô , không muốn nhất là tùy tiện bắt đầu một đoạn tình cảm khác …

Giống như làm ảo thuật , Elvis lấy ra từ người một túi giấy nhỏ . “ Tôi còn ở tầng một mua thuốc khử trùng với bông băng . Đợi chút nữa sát trùng vết thương lúc đó có thể sẽ đau , cô cần nhịn một chút , ngồi xuống đi .”

Vết thương ? Chỉ Tinh cúi đầu nhìn cánh tay của chính mình cùng bắp chân có chỗ trầy da . “Không , không cần ! Thực ra không có nghiệm trọng …” Con ngươi bất an liếc mắt nhìn thuốc sát trùng , má ơi , cần khử trùng ư ? Rất đau , rất đau nha ~~

Nhìn biểu hiện bất an của cô , hắn tinh quái mở rộng nụ cười . “Không được , tôi nhất định phải sát trùng vết thuong . Cô cũng biết , ngộ nhỡ vết thương không đươc xử lý tốt , sau này nhiễm trùng mà nói sẽ càng phiền toái , cô không muốn du dịch đến nửa đường bị đưa đến bệnh viện cấp cứu chứ ?”

“ Ách … Thật sự không cần …” Chỉ Tinh lùi về sau . Nếu như không phải sợ hắn cười cô nhát gan , cô thật sự sẽ chạy mất dép ! Ô ô ô , cô thật sự rất sợ đau !

Elvis không hề tới gần cô , cầm bong băng đứng nguyên tại chỗ , cười như không cười nhìn cô . “ Cô sao lại khẩn trương như vậy ? À , tôi biết rồi , cô rất sợ đau ư !”

Ha ha , thật là đáng yêu ! Trông bộ dạng bối rối muốn chạy trốn của cô quả thực cực kỳ giống cảnh tượng tiểu bạch thỏ bị buộc đến bước đường cùng , đôi mắt điềm đạm đáng yêu chớp chớp , làm cho người ta rất muốn hảo hảo mà che chở cô .

“ Không!” Chết vì sĩ điện Chỉ Tinh quả nhiên không chịu nổi phép khích tướng , lập tức cãi bướng phản bác nói : “ Tôi mới không sợ đó ! Dù sao … dù sao cũng chỉ là sát trùng vết thương mà thôi , ai sợ a ?”

Cắn chặt răng , cô lấy bộ dạng thấy chết không sờn ( coi thường cái chết ) ngồi xuống , hái đấm lặng lẽ nắm chặt , ngươi có thể , Nguyễn Chỉ Tinh , không được chịu thua ! Chỉ là thuốc khử trùng thôi , cũng không phải lấy mạng của ngươi , không cần hiểu hiện sợ chết như vậy !

Elvis mê muội nhìn những biểu tình không ngừng biến đổi trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô , a ~~ cô gái nhỏ này thật sự rất thú vị , bề ngoài thoạt nhìn mạnh mẽ độc lập , đêm qua còn có bộ dạng lạnh lùng ,nhưng mà ngẫu nhiên lộ ra vẻ yếu ớt , mềm mại đáng thương như thế , đem tim của hắn dày vò . Hắn yêu thương nhìn ánh mắt lo âu của cô , cũng càng hiếu kỳ , cô gái có vẻ ngoài mạnh mẽ này rốt cuộc có bao nhiêu phong thái khác nhau ? Hắn thực sự mong chờ .

“ Ngồi xuống đi !” Elvis lấy bông thấm chút nước sát trùng , đầu tiên sát trùng cánh tay của cô , Chỉ Tinh quay đi không dám nhìn , cắn chặt răng khiến chính mình không phát ra âm thanh nào . Nhưng mà , bông vừa nhẹ đụng chạm tới vết thương trên bắp chân cô , cô liền đau đến liên tiếp hút khí .

A a ~~ đau quá đau quá a ! Trời ạ ! Trên tay tên này rốt cuộc là cầm bông hay dao găm vậy ? Hắn thật sự đang giúp cô sát trùng vết thương sao ? Hay là đang dùng dao găm lóc thịt của cô ? Quả thực đau vô cùng ~~

“Đừng nhúc nhích , xong ngay đây .” Nhìn cô đau đến mức trên trán chảy ra những giọt mồ hôi lạnh như hạt đậu , Elvis đáy lòng rất không đành , càng thêm dịu dàng hoàn thành việc khử trùng , lại giúp cô dán băng .

“ Tốt rồi , vết trầy da trên cánh tay cô nhìn ra không rõ nhưng vết thương trên bắp chân phải chú ý , mấy ngày nay khi tắm cố gắng không để nước vô , giữ miệng vết thương khô ráo …” Động tác của hắn dừng lại , đôi mắt màu lam ẩn chứa đầy đau lòng cùng tự trách “ Ông trời ! Cô khóc ?” Đều là hắn sai , hắn hy vọng tay của mình có thể tiếp tục linh hoạt một chút , tiếp tục mềm nhẹ một chút , như vậy cô không hại cô đau đến mức trộm khóc.

“Không , không, không … Không có , tôi không có khóc!” Đáng chết , Chỉ Tinh bối rối lau đi nước trên khóe mắt , cố ý dùng giọng điệu vui vẻ : “Anh hiểu lầm rồi , là bão cát rất lớn , hạt cát thổi vào trong mắt thôi!”

Nếu trên mặt đất có một cái lỗ cô nhất định sẽ không chút do dự chui vào ! Ô ô ~~ cô cảm thấy mình rất mất mặt ,nhưng mà chỉ là bôi thuốc sát trùng thôi , cũng có thể đau đến phát khóc ? Trong lòng hắn nhất định sẽ cười cô .

Elvis đi đến trước cửa sổ , bằng giọng điệu bình tĩnh nói : “ Đúng vậy , nơi này bão cát thực sự khá lớn , không khí dường như không tốt lắm , tôi giúp cô đóng kỹ cửa sổ lại .”

Ai , thật sự là trợn mắt nói lời bịa đặt . Hai người trong lòng đều biết rõ , bên ngoài căn bản không có bão cát , huống chi cửa sổ vốn làm đã đóng chặt . Nhưng mà , dưới tình huống như vậy , bao giờ cũng muốn tìm một cái cớ tốt xuống sân khấu thôi !

Hắn làm cả động tác giả , giả vời thay cô đóng cửa sổ nguyên bản đã đóng chặt , còn thuận tiện kéo màn , mỉm cười nói : “vậy cô nghỉ ngơi trước đi , tôi cũng về phòng rửa mặt chải đầu một tý , đợi chút nữa chúng ta ra ngoài ăn tối .”

Sau khi hắn rời khỏi , Chỉ Tinh lập tức thất bại ngã xuống giường . “A ~~ thật sự là mất mặt mà ! Bây giờ thực sự là siêu cấp xui xẻo , không chỉ bị giựt mất ba lô , chân bị thương , cư nhiên còn trong lúc bôi thuốc đau đến phát khóc , để cho hắn chứng kiến bộ mặt vô dụng nhất ! A ~”

Nhìn miếng băng trên chân nhỏ , đáy lòng cô có một cảm giác phức tạp .

Kỳ thật , hắn ta cũng không đáng ghét như cô tưởng , ít nhất , hắn cũng không tên vô lại vô tình vô nghĩa .

Hắn đối với cô rất ôn nhu chăm sóc , chẳng những ở trên xe buýt giúp cô đuổi đi sắc lang , hơn nữa sau khi cô gặp cướp hắn còn một đường chiếu cô cô , kiên trì phải cùng cô ở chung một khách sạn , thậm chí quan tâm giúp cô mua quần áo để thay đổi , dịu dàng giúp cô bôi thuốc …

…. Hắn thật sự … không tệ


Bình luận
Sắp xếp
    Loading...