Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1365: Đại kết cục (105)


Chương trước Chương tiếp

Editor: Ng?y Đẹp Tươi

Mọi người đều hạnh ph?c, đều h?i l?ng, đều cao hứng!!

Trang Hạo Nhi?n ?m con g?i y?u th?ch kh?ng bu?ng tay, trực tiếp liền từ ph?ng trẻ con ?m v?o ph?ng bệnh của vợ m?nh, vừa ?m vừa thương y?u h?n, đi tới cửa nh?n thấy Tưởng Thi?n Lỗi, tức khắc dương cười bước qua, nghi?ng người đưa con g?i m?nh về ph?a trước, vui vẻ n?i: nh?n xem con g?i của t?i n?y? Giống t?i hay kh?ng? Hay l? giống Khả Hinh hơn? Đ?ng y?u chứ? Anh tr?ng c?i miệng nhỏ xinh của n? k?a? Đ?i mắt k?a? Sau n?y nhất định mắt nước to tr?n long lanh, mặc kệ cười hay kh?c, đều nhất định đ?ng y?u chết người!”

Tưởng Thi?n Lỗi nghe lời n?y, cũng kh?ng khỏi dương cười gh? s?t v?o nh?n về ph?a bảo bối kia, x?c thực tr?ng mềm mại đ?ng y?u, nhưng vẫn l? giống mẹ hơn, liền n?i: “Thực sự rất đẹp... Rất đ?ng y?u...”

“Đến! ?m đi! Cho anh mượn một ph?t đồng hồ!” Trang Hạo Nhi?n n?i xong, tức khắc ?m con g?i đưa về ph?a Tưởng Thi?n Lỗi.

Tưởng Thi?n Lỗi vốn đang do dự mấy phần, lại nh?n về ph?a kia bảo bối kia, x?c thực đ?ng y?u, liền nhịn kh?ng được tươi cười đưa tay ra, thập phần ?n nhu ?m lấy tiểu bảo bối xinh đẹp, l?c ?m v?o trong l?ng, tức khắc c?i đầu nh?n về ph?a c? b? kh?n ngoan nghi?ng mặt dựa v?o v?o l?ng m?nh, tim anh trong khoảnh khắc mềm nhũn, kh?ng nhịn được cười rộ l?n n?i: “Nghi?ng mặt nh?n c?ng giống mẹ, kh?ng biết c? thể th?ng minh đ?ng y?u hơn mẹ hay kh?ng?”

N?i cho hết lời, tiểu bảo bối n?y lập tức nhẹ động đậy ng?n tay, trong nh?y mắt chạm v?o chiếc b?t m?y c?i trước ngực ?o Tưởng Thi?n Lỗi, dường như chạm v?o một vật g? đ? v? c?ng y?u th?ch, bỗng chốc vung l?n ng?n tay phấn hồng cầm qua đ?y.

H?nh động n?y, chọc cho mọi người trong ph?ng bệnh cười to l?n.

Tưởng Thi?n Lỗi tức khắc ?m tiểu bảo bối, c?i xuống dưới ?n nhu n?i: “Thế n?o? Con th?ch b?t m?y của ch? sao? B?t m?y của ch? văn kiện kh?ng hơn một trăm triệu, l? kh?ng k? ch?nh thức đ?u...”

Tiểu bảo bối hơi nhắm chặt mắt, nhẹ m?m c?i miệng nhỏ nhắn, lại tiếp tục nắm b?t m?y kia vẫy.

“Nếu như chọn đồ vật đo?n tương lai, h?nh động của bảo bối n?y, quả thực l? vượt trội...” Trang Tĩnh Vũ xoay người nh?n về ph?a Tưởng Thi?n Lỗi c?ng ch?u g?i bảo bối của m?nh, cười n?i.

Trang Hạo Nhi?n t?nh to?n thời gian tới, tức khắc ?m con g?i lại, lại thương y?u nhẹ vuốt ve khu?n mặt nhỏ nhắn của c? b?, vừa đi tới ngồi xuống b?n cạnh vợ m?nh, vừa cười n?i; “B? x? em xem, xem bảo bối ch?ng ta đ?ng y?u chưa k?a... Em nh?n xem c? phải l? giống em hay kh?ng? Thế nhưng cha mẹ đều n?i, t?nh c?ch của con giống anh! Lớn l?n hẳn rất biết pha tr??”

Đường Khả Hinh ngẩng đầu nh?n về ph?a Trang Hạo Nhi?n, kh?ng khỏi bộc lộ nụ cười bất đắc dĩ, nhưng vẫn thập phần thương y?u, tr?n đầy v? hạn t?nh thương của người mẹ vươn tay, khẽ chạm v?o khu?n mặt nhỏ nhắn mềm mại của b?.

?n Nguyệt Dung l?c n?y cũng v?y quanh tiểu bảo bối c?ng Diệp Mạn Nghi vừa n?i vừa cười đi tới, nghĩ Đường Khả Hinh vừa sinh xong, muốn c?ng nhau trở lại chuẩn bị chuyện lễ sinh cho bảo bối, liền thập phần kh?ng nỡ đem bảo bối trước hết để cho Dĩnh Hồng ?m, c?c b? c?ng đi đến trước mặt Đường Khả Hinh, nắm tay c? lại thương y?u n?i: “Khả Hinh, thật l? cực khổ, to?n bộ thời gian mang thai, mang hai đứa nhỏ n?y, thật l? chịu rất nhiều khổ sở... Mẹ đi về trước bận rộn một số việc cho hai bảo bối n?y, vừa hay h?m nay l? ng?y l?nh long phượng tr?nh tường, muốn chuẩn bị cho hai đứa b? c?i t?n thật xinh đẹp, con trước ở đ?y nghỉ ngơi một ch?t, sau đ? d? L? sẽ tới, chuẩn bị đồ ăn cho con.”

Đường Khả Hinh ?n nhu tươi cười, nh?n về ph?a ?n Nguyệt Dung c?ng Diệp Mạn Nghi khẽ gật đầu, n?i; “Được. Cảm ơn mẹ.”

Trang Hạo Nhi?n l?c n?y mới đưa con g?i giao cho Giai Kỳ, cho c? cẩn thận ?m, ch?nh m?nh th? dương cười đứng l?n, hộ tống hai người mẹ đi ra b?n ngo?i, Tưởng Vĩ Quốc c?ng Trang Tĩnh Vũ cũng kh?ng muốn đi, vẫn như cũ đứng ở một b?n, đ?a giỡn với ch?u trai, nhưng kh?ng bao l?u sau, Giai Kỳ ?m bảo bối kia, cư nhi?n ?a ?a kh?c l?n, mọi người liền một trận khẩn trương, Đường Khả Hinh cũng hơi kỳ qu?i ngửa người, khẩn trương hỏi: “C? phải hay kh?ng đ?i bụng?”

Giai Kỳ ?m tiểu bảo bối xinh đẹp n?y, ph?t hiện ng?n tay b? hơi lộ ra, l?c nắm b?t m?y vẫy vẫy, bộc lộ bộ d?ng thật khẩn trương c?ng thương t?m, c? c?ng cảm thấy kỳ qu?i, nhưng v?o l?c n?y, hộ l? đặc biệt tươi cười đi tới, mới n?i c? lẽ l? em g?i nhớ anh trai, bởi v? ở trong bụng vẫn ?m anh trai ngủ, Dĩnh Hồng c?ng Giai Kỳ nghe lời n?y, tức khắc dương cười đặt hai bảo bối n?y chung lại với nhau, kỳ qu?i em b? g?i tức khắc kh?ng kh?c nữa, nắm chiếc b?t m?y mạ v?ng dần an tĩnh lại, anh trai tới cuối c?ng vẫn thập phần b?nh tĩnh, chặt nhắm hai mắt, nhẹ nắm nắm tay, dường như ch?nh l? điểm ổn định n?y, c? thể an ủi em g?i m?nh...

Đường Khả Hinh ngửa mặt, nh?n về ph?a hai tiểu bảo bối dựa v?o nhau như vậy, c? lập tức cũng một trận đẫm lệ cười, c? con mới ph?t hiện, l?m mẹ vĩ đại, đ?y quả thật l? cần dốc hết tất cả để y?u thương.

Ph?ng kh?ch kiểu ?u Trang gia.

B? Chu c?ng mười ba mệnh l? sư đứng trước b?n tr?n sảnh đ?i kh?ch kiểu ?u của Trang gia, cầm hai giấy gẫm viết ng?y th?ng năm sinh của hai đứa b?, đặt trong hộp gỗ lim th?u, t?m người hầu th? thong thả bưng lư hương cổ lớn trong l?ng b?n tay, nhẹ đặt trước b?n tr?n kiểu ?u, đem lư hương nhẹ mở ra, lại đưa tay, đem tro bỏ v?o trong hộp, d?ng long chim m?u trắng nhẹ nh?ng cố định, lại d?ng ng?y sinh th?ng đẻ hai đứa ch?u của Trương Bồi Vi?n c?ng T? Triệu Thần, nhẹ b?y đặt tr?i phải hai b?n, v? cửu ngũ ch? t?n thi?n mệnh của hai đứa b?, sợ qu? ph?c hậu dẫn đến giảm thọ, cho n?n T? Triệu Thần tự m?nh đề nghị, trước lập tự cho anh trai, c?n em g?i th? d?ng nhũ danh, cho n?n h?m nay mệnh l? sư ngũ h?nh, phải nhằm v?o mệnh c?ch của hai đứa b?, chọn ra c?i t?n th?ch hợp nhất cho bọn ch?ng.

?n Nguyệt Dung c?ng Diệp Mạn Nghi thập phần khẩn trương chờ đợi, d? sao đặt t?n cũng l? đại sự, hơn nữa ng?y sinh th?ng đẻ của cha cũng b?y trước b?n tr?n, truyền thống Trung Quốc cho tới nay, đều do cha đặt t?n cho con, c?ng phải n?i trong? Lễ k? kh?c lễ thượng?, c?i t?n, cũng c? tr?ch nhiệm vậy. Mệnh danh, cho n?n chỉ ra sự gi?o dục như vậy.” Người cha đặt t?n c? ? nghĩa cho đứa b?, ch?nh l? bắt đầu gi?o dục. Đ?y l? gi?o dục ?Cẩn Thủy? của nh? nho. Khiến cho n? khắc s?u ? nghĩa của cẩn thủy, tức xử th?n h?nh sự, một chữ bắt đầu, phải cẩn trọng, kh?ng để cho c? ch?t chậm trễ. M? h?m nay c?c mệnh l? sư lấy ra ngũ h?nh của hai đứa b?, nh?n kim mộc thủy hỏa thổ c? điều khiếm khuyết, lại cấm kỵ chữ g?, mới để cho người cha bắt đầu chọn ng?y tốt, chuẩn bị đặt t?n.

B? Chu kh?ng ngừng nghe ch?ng mệnh l? sư miệng lẩm bẩm, tay cầm long chim m?u trắng, nhẹ nh?ng chọn chữ giữa lư hương, cuối c?ng cho ra mệnh c?ch của hai đứa b?, kim mộc thủy hỏa thổ ho?n to?n kh?ng c? thiếu hụt, hơn nữa l?c b?n quay số mệnh chuyển động, c?n c? long phi phượng vũ điềm l?nh, đ?ng l? hiếm thấy, thật sự l? trời cao ph? hộ! ?n Nguyệt Dung c?ng Diệp Mạn Nghi nghe n?i đến đ?y, cũng kh?ng khỏi k?ch động mỉm cười.

B?n trong bệnh viện!

Trang Hạo Nhi?n mới vừa ra nghỉ ngơi một ch?t, cũng đ? ?m con g?i v?o l?ng, y?u th?ch kh?ng bu?ng tay, một hồi cảm thấy ?nh mắt b? rất đẹp, một hồi lại cảm thấy mũi b? cũng rất xinh, một hồi cảm thấy tiểu c?ng ch?a n?y thật l? c? b? xinh đẹp nhất tr?n thế giới n?y, vừa đ?a giỡn với b? xong, cũng đ? nghe thấy tin tức của mẹ truyền đến, theo thuyết ph?p của mệnh l? sư, hai b? cầm tinh long phượng mệnh c?ch, chẳng những kim mộc thủy hỏa thổ tất cả kh?ng thiếu, c?n thu được ?Thất diệu? ch? t?n, mời cha hai đứa b? nghĩ ra c?i t?n s?u nặng, c? thể trợ gi?p tương lai đứa b? giương c?nh bay cao... Anh nghe lời n?y, hai tr?ng mắt l?e l?n, bộc lộ v? hạn t?nh y?u c?ng ?n nhu c?i đầu nh?n về ph?a con g?i, l?c n?y vẫn đ?ng y?u ngủ thật say, thỉnh thoảng kh?ng biết bị c?i g? l?m cho giật m?nh tỉnh giấc, tức khắc nắm lấy b?t m?y kia, hơi giơ l?n một ch?t, anh thấy tức khắc dương cười, nhẹ đ?a nắm tay nhỏ b? của con g?i, nhẹ nh?ng đong đưa...

Đường Khả Hinh chậm r?i đem con trai cẩn thận từng li từng t? đưa cho Giai Kỳ, mới hờn dỗi, nh?n về ph?a ?nh mắt chồng, biết anh đang suy nghĩ đặt t?n cho con g?i, liền ?n nhu n?i; “Anh kh?ng thể mỗi ng?y đều nh?n con g?i, cha đặt t?n cho con l? đại sự, mặc kệ con trai hay con g?i đều phải c? ch?t nghi?m t?c...”

Trang Hạo Nhi?n ?m con g?i, l?c đang muốn đ?a cất giọng cười to, nghe thấy vợ m?nh n?i như vậy, anh kh?ng khỏi hơi thu lại thần sắc, liếc mắt nh?n Giai Kỳ ?m con trai đang muốn đặt tr?n chiếc giường nhỏ, d?ng vẻ b?nh tĩnh ngủ say, anh lại lần nữa kh?ng l?n tiếng, tiếp tục xoay mặt dương cười đ?a giỡn với con g?i, thậm ch? muốn l?m bộ nhẹ cướp b?t m?y của con, b? ch?nh l? kh?ng cho m?nh, tim anh kh?ng khỏi bốc l?n một cỗ d?ng tr?o cảm x?c, n?i: “con g?i ngoan, tương lai mọi thứ của cha đều l? của con, tương lai văn kiện cũng cho con k?!”

Phốc! Đường Khả Hinh nghe lời n?y, kh?ng khỏi c?i mặt cười rộ l?n, trong c?i nh? n?y anh ch?nh l? ngh?o nhất!

Trang Hạo Nhi?n tiếp tục ?m con g?i, nh?n về ph?a con g?i đang say giấc nồng, long mi thật d?i che phủ xuống, kh?n ngoan như vậy, anh tiếp tục khẽ nhếch tiếu ? n?i: “Tiểu c?ng ch?a của cha, cha đặt cho con c?i t?n g? th? được đ?y? Nghe ?ng nội n?i, phải đặt nhũ danh trước, gọi l? g? đ?y? Cha cảm thấy, t?n mẹ con l? nghe hay nhất...”

Đường Khả Hinh chậm r?i ngẩng đầu, thật s?u nh?n về ph?a Trang Hạo Nhi?n ?m con g?i, d?ng vẻ vẫn đẹp trai như vậy, l?ng c? bỗng ngọt ng?o.

Thời gian từng ch?t từng ch?t qua đi, Trang Hạo Nhi?n ?m con g?i, quả thực y?u th?ch kh?ng bu?ng tay, thậm ch? b? Chu dẫn mệnh l? sư tiến v?o l?m lễ sinh cho hai bảo bối, anh cũng tiếc nuối kh?ng muốn bu?ng, Đường Khả Hinh cũng thập phần khẩn trương nh?n mệnh l? sư tay cầm dao nhỏ v? c?ng sắc b?n, nhẹ cắt một sợi t?c con trai, rất sợ sẽ l?m bị thương con trai, chỉ l? thời gian tới gần buổi tối, c? h?m nay sau khi sinh xong, th?n thể hơi c? vẻ mệt mỏi, chờ qua lễ sinh, chịu đựng mệt mỏi, chậm r?i nằm tr?n giường ngủ, m? lễ t?n sinh n?y phải ở Trang gia đ?n đuốc s?ng trưng quỳ lại ba ng?y, ?n Nguyệt Dung c?ng d? L? v? mọi người cũng trở về nh? bận rộn, lập tức to?n bộ ph?ng bệnh lặng y?n an tĩnh lại, hai bảo bối cũng được hộ l? đưa đến ph?ng trẻ con, tiếp tục điềm tĩnh ngủ say sưa...

L?c n?y, trăng s?ng như ng?n b?n chậm r?i bay l?n, tầng m?y nhẹ nh?ng tr?i, dường như thi?n cung ngh? thường, theo trận gi? ngọt ng?o, nhẹ qu?t m? đến...

Trang Hạo Nhi?n cứ như vậy hiện ra ngo?i cửa sổ ?nh trăng, an tĩnh ngồi tr?n giường bệnh, c?i mặt tinh tế nh?n về ph?a d?ng vẻ nghi?ng mặt ngủ của vợ m?nh, c? lẽ thực sự qu? mệt mỏi, c? dường như ch?m s?u giữa chăn đệm trắng tuyết m? thở, l?m người ta nghe kh?ng hiểu bỗng thấy đau l?ng, người đ?n ?ng n?y ?n nhu cười, vừa nh?n vợ m?nh, vừa vươn tay nhẹ nh?ng k?o chăn đệm tuyết trắng, đắp nhẹ tr?n người c?, lại vươn tay nhẹ v?n sợi t?c tr?n mặt c?, cảm thụ được c? b? n?y lần đầu l?m mẹ mang cho m?nh sự kinh ngạc...

Lập tức, một trận gi? c? ch?t cường thế thổi tới, trăng s?ng trong nh?y mắt biến mất, theo đ? m? đến l? trận trận tia chớp từ ch?n trời b?n kia, dường như sấm rền sắp sửa gi?ng xuống, anh nhanh ch?ng đứng l?n, đi tới trước cửa sổ s?t đất, đem c?nh cửa đ?ng chặt lại, đứng nơi ban c?ng một hồi, cảm gi?c tiếng sấm tiến gần, anh tức khắc xoay người lặng y?n đi ra b?n ngo?i ph?ng bệnh, nhanh ch?ng đi tới tr?i phải hai b?n h?nh lang ph?ng trẻ con, v? hộ l? n?i em g?i dần quen với việc ?m ấp của cha v? mẹ, c? thể tạm thời t?ch khỏi anh trai, để cho bọn họ t?ch ra ngủ, c? lợi cho nghỉ ngơi...

Anh trước trầm mặc cất bước đi tới ph?ng em g?i, c?ch cửa sổ thủy tinh trong suốt kia, nh?n bảo bối quả nhi?n kh?n ngoan ngủ thiếp đi, trong tay lại vẫn cố chấp cầm c?y b?t m?y, anh hơi lộ ra tiếu ?, hai tr?ng mắt l?e l?n, lẳng lặng suy nghĩ một hồi, l?c n?y mới chậm r?i xoay người, nh?n về ph?a ph?ng con trai, tường thủy tinh trong suốt đ?ng chặt kia, trong ph?ng chỉ l? l?e ra một ?nh đ?n m?u lam nhỏ, anh an tĩnh đứng ngo?i cửa, trầm mặc do dự suy nghĩ một hồi, l?c n?y mới cất bước tiến l?n, nhẹ nh?ng xoay kh?a t?m, mở cửa ra, đi v?o ph?ng trẻ con...

Tr?n chiếc giường m?u lam nhỏ, bảo bối đẹp trai đ?ng y?u, đang nhắm chjăt đ?i mắt, m?m c?i miệng nhỏ nhắn lại, say sưa ngủ, bộc lộ vẻ b?nh tĩnh c?ng kh? chất cao qu?, chỉ l? hai tay nhẹ nắm, hiện ra b? vẫn c? ch?t c? đơn bất lực, d? sao rời khỏi tử cung mẹ, chưa tới hai mươi bốn tiếng đồng hồ... Trang Hạo Nhi?n chậm r?i đi tới b?n cạnh giường trẻ con, hai tr?ng mắt l?e ra tia nh?n cường liệt, thật s?u c?i mặt nh?n d?ng vẻ điềm tĩnh ngủ say của con trai, nghĩ đến con tương lai sẽ l? người thừa kế tập đo?n Ho?n Cầu, anh lại hơi nặng nề thở dốc, lồng ngực ngăn từng đợt lửa n?ng, nhưng vẫn tận lực kiềm chế, người được l?m cha, cũng sẽ c? m? hoặc, nhưng rốt cuộc n?n gi?o dục con trai như thế n?o, mới c? thể để cho con thoải m?i vui vẻ trưởng th?nh...

Trang Hạo Nhi?n ẩn nhẫn một ch?t nặng nề c?ng lo nghĩ xuống đ?y l?ng, trở lại sự vui sướng của bậc l?m cha, nương theo ?nh đ?n m?u lam xuy?n qua, thật s?u nh?n về ph?a đ?i mắt thập phần m? người của con trai, chiếc mũi cao cao, đ?i m?i m?m chặt, vừa nh?n l? biết một đứa nhỏ c? c? t?nh, thực sự đẹp trai, mọi người đều n?i n? giống m?nh... Người n?y kh?ng khỏi nghẹn ng?o cười rộ l?n, lại c?i người đưa tay, ?n nhu nhẹ chạm v?o tay nhỏ b? của con trai...

Ai ngờ, cốt nhục thi?n t?nh, m?u nồng như nước, bảo bối n?y dường như nghe được tiếng sấm tiến đến gần, chậm r?i mở tay nhỏ b?, nhẹ nắm ng?n tay cha, dường như kh?ng cần b?t m?y kia, cũng c? thể cảm gi?c được ? tứ kế thừa của cha, tay nhỏ b? nắm chặt đến vậy...

Trang Hạo Nhi?n hai tr?ng mắt bỗng ngấn lệ, cảm thụ được b?n tay nhỏ b? kia h?nh như đ? c? thể lộ ra ? thức tr?ch nhiệm, anh d?ng t?nh thương của người cha, gần như cảm t?nh m? đau l?ng, rất ?n nhu n?i: Bảo bảo a, v? con c? thể hạnh ph?c, cha nguyện ? g?nh v?c sự nghiệp m?i m?i cho đến ng?y s?nh c?ng thi?n địa, bởi v? đ?y đ?ng l? nặng nề lại cần qu? tr?nh g?nh v?c gian khổ nhất...

Cậu b? dường như nghe hiểu lời cha, tay nhỏ b? vẫn năm chặt tay anh, ki?n định kh?ng bu?ng ra.

Một th?n ảnh, dần dần xuất hiện ở ph?ng bệnh, Đường Khả Hinh hai tr?ng mắt đẫm lệ cảm động tựa ở cạnh cửa, nh?n về ph?a chồng m?nh đưa tay, nhẹ nắm tya con trai, h?t b?i h?t từng học được ở nh? Tiểu Nhu, cảm t?nh m? ?n nhu h?t: Bầu trời tối tăm bu?ng xuống, những v? sao lấp l?nh s?ng ngời, c?n tr?ng bay, c?n tr?ng bay, bạn lại nhớ đến ai... Sao tr?n trời rơi lệ, tr?n mặt đất hoa hồng h?o rũ, gi? lạnh thổi gi? lạnh thổi, chỉ cần c? bạn ở b?n...

Nước mắt c? trận trận lăn d?i, nhưng vẫn cảm động xoay người, mỉm cười đi về ph?a trước.



Bình luận
Sắp xếp
    Loading...